Đại La Thiên Tôn

Thế nhưng, có lẽ giống như nàng nói. Đôi lúc nhìn Tử Lạc, tuy chỉ là thoáng qua nhưng trong đầu hắn lại ùa về những hình ảnh của quá khứ. Đặc biệt là những dòng kí ức ấy, luôn luôn xuất hiện một thiếu nữ. Đáng tiếc hắn lại chẳng trông rõ được gương mặt của nàng, và ngay khi trở về với thực tại thì lại quên sạch những hồi tưởng ấy. Đúng là ông trời đang trêu ngươi hắn mà.

Giờ cũng chẳng có gì để làm. Chợt nhớ ra, ở Lăng Vân tông này có một Tàng thư viện khá lớn. Hầu hết ở các môn phái đều có một thư viện, hầu hết đều là nơi cất giữ các vũ kỹ, công pháp cho các đệ tử chọn lựa và tu luyện. Ngoài ra còn có sách ghi chép lại lịch sử của các đại lục, vùng đất, tông phái, ma thú, kỳ trân dị bảo… Đa số các Võ giả đều lấy tu luyện làm đầu, không chú tâm lắm đến các kiến thức thực tế. Có thể nói, đó chính là một sai lầm chí mạng của họ. Bởi các kiến thức này cực kỳ quan trọng. Cứ xem các đại thế gia thì biết. Những người được mệnh danh là thiên tài, bọn họ không chỉ có thực lực cường thế mà còn có một lượng kiến thức rất lớn. Bởi những kiến thức ấy sẽ giúp ích rất nhiều trong các chuyến lịch lãm.

Việc này đêm hôm trước Mộc trưởng lão cũng có nói qua với hắn, và đưa cho hắn một cái tấm ngọc bài dùng để ra vào Tàng thư viện của bổn tông. Bảo với hắn là nên tìm hiểu qua chuyến lịch lãm tại Di vong chi địa, rồi nếu muốn học thêm vũ kỹ thì cứ vào đó. Vòng loại kia còn diễn ra trong thời gian dài, hắn muốn tận dụng khoảng thời gian này để tranh thủ được lúc nào hay lúc đó.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Đi bộ khoảng nửa giờ là đến nơi. Tàng thư viện trông khá lớn, được xây thành bảy tầng. Theo đó mà phân loại các loại công pháp, đương nhiên ở tầng cao nhất là nơi lưu trữ các loại công pháp cao cấp, chỉ có các trưởng lão mới ra vào thường xuyên tại tầng này.

Bạch được Mộc trưởng lão đưa cho tấm ngọc bài kia, theo như quản sự Tàng thư viện nói thì hắn được quyền đi lên đến tầng thứ tư. Không có nhiều đệ tử được đặc ân tiến lên tầng thứ tư này, vậy nên có thể nói Mộc trưởng lão rất ưu ái cho hắn.

Quả nhiên là nơi lưu trữ sách, được chất thành từng tầng rất cao. Mà mỗi quyển đều rất dày, muốn đọc hết một quyển đó thì phải mất mấy giờ đồng hồ là nhanh. Lúc này hắn mới hiểu ra là, nhiều người không thích đọc sách là như thế. Bỏ ra cả tiếng đồng hồ nhưng chưa chắc đã hiểu được hết những gì ghi chép bên trong. Chẳng thà tận dụng quãng thời gian đó để tu luyện cho rồi.

Có khá nhiều đệ tử đang ở chỗ này, hầu như đều là tìm vũ kỹ để giúp tăng cường thực lực cho bản thân. Và bọn họ chú ý đến hình ảnh một thiếu niên đang lôi ra những quyển sách dày đến mười phân, ai trông thấy cũng há hốc mồm. Trong đầu họ đều có chung một ý nghĩ, đó là tên kia không bị… thiểu năng chứ?!

Tất nhiên, cái tên bị cho là thiểu năng ấy chính là Bạch Lưu Ly. Nhưng hắn chẳng quan tâm đến những người kia. Lựa ra ba quyển rồi tìm một góc để tham khảo. Ba quyển mà hắn chọn lựa, lần lượt là Thần ma chí dị, Huyền thiên dị giới kỳ thư và Huyền thiên long hổ bảng.

Thần ma chí dị ghi chép về các Ma thú, Dược liệu, Nguyên liệu, Pháp khí… Nghĩ rằng tại Di vong chi địa rất có thể sẽ tồn tại rất nhiều loại Ma thú hung hãn, nếu có thể biết được điểm yếu của chúng thì sẽ thuận lợi cho chuyến lịch lãm. Huyền thiên dị giới kỳ thư kể về những truyền thuyết liên quan đến những bí cảnh tồn tại ở Huyền thiên giới này. Hắn rất bất ngờ, bởi trong này ghi chép lại rất nhiều huyễn cảnh, dị giới… Xem ra cái thế giới này đối với hắn vẫn còn rất nhiều bí ẩn. Và cuối cùng là Huyền thiên long hổ bảng. Đây chính là quyển sách viết về các môn phái tồn tại ở bốn đại lục, và đặc biệt là các cao thủ hàng đầu khắp tứ phương.

Nhìn vào mỗi quyển toàn là chữ, thầm nghĩ có lẽ mình phải mất một khoảng thời gian khá lâu mới có thể xem hết được chúng. Nhưng chẳng ngờ được, hắn chỉ mất hơn một giờ đồng hồ đã xem hết được ba quyển kỳ thư ấy. Người bên ngoài nhìn vào, chỉ thấy tay của hắn lật liên tục, nhanh đến mức khiến họ há hốc mồm. Cái suy nghĩ đã thần kinh lại còn thích thể hiện càng rõ hơn trong suy nghĩ của mỗi người.


Không chỉ có họ, mà ngay chính bản thân hắn cũng không ngờ được. Hắn vừa lật qua một trang, thì toàn bộ kiến thức trong đó như được chất lọc lại một cách ngắn gọn, rồi lưu vào trong trí óc của hắn với một tốc độ kinh khủng khó tin.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Vòng loại thứ ba kết thúc, mười sáu người sau hai ngày đấu loại bây giờ đã có kết quả. Tám người này là những người sẽ được Lăng Vân tông bồi dưỡng trong một khoảng thời gian, để gia tăng thêm thực lực cho mỗi đệ tử.

Vẫn phải chọn ra người giỏi nhất trong số tám người này. Thế nên, tứ kết sẽ bắt đầu trong ngày hôm nay.

Trong hai ngày thi đấu của vòng loại, Bạch dùng toàn bộ số thời gian đó dùng để đọc sách trong Tàng thư viện. Gần như hắn đã đọc hầu hết sách từ tầng một đến tầng thứ tư. Ngay cả những quyển sách khó hiểu, viết với ngôn ngữ kỳ là hắn cũng có thể ngộ ra được. Quả thật là kinh khủng. Mà chính hắn cũng không biết được vì sao hắn có thể làm được như vậy.

Còn có một điều kì lạ hơn mà hắn nhận thức được. Đó là mỗi khi xem qua một quyển công pháp, thì cái tinh hoa ẩn chứa trong đó dường như được chất lọc ra, bổ sung vào một thứ gì đó đang ẩn tàng trong đầu hắn mà hắn không tài nào lí giải được. Mỗi quyển một chút, nhưng với số lượng sách khổng lồ ở đây, thì chẳng thể nào biết được hắn đã ngộ ra được bao nhiêu sự tinh diệu tại bốn tầng của Tàng thư viện này.

Tuy chỉ là những công pháp, vũ kỹ từ Địa cấp sơ giai đến Thiên cấp sơ giai. Thế nhưng đều là những thứ khá quan trọng, góp phần tạo nên một môn bí kíp mạnh nhất, danh chấn khắp Tiên ma giới: Hỗn nguyên thiên thần quyết. Và nó sẽ xuất hiện vào một ngày không xa.

********** Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Bảy người tiến vào tứ kết đã tập trung, chỉ có duy nhất một mình Bạch là chưa đến. Điều này làm cho mọi người ngạc nhiên. Một ngày quan trọng như thế này thì lại vắng mặt. Ngồi phía trên, Mộc trưởng lão ngẫm nghĩ một chút thì chợt nhớ, có lẽ hắn đang chìm đắm trong mớ sách tại Tàng thư viện. Lập tức lão cho người chạy đến đó gọi hắn.

Chẳng sai tí nào, khi đệ tử đó chạy đến nơi thì nhìn thấy, chỗ hắn ngồi chất đầy sách. Còn Bạch thì cắm đầu mà đọc, chẳng nhận thức được những gì đang xảy ra xung quanh. Vị đệ tử kia lập tức chạy tới, chẳng nói chẳng rằng kéo hắn ra khỏi Tàng thư viện, bay một mạch đến quảng trường.

Bây giờ thì hắn mới chợt nhớ ra là, hôm nay là ngày diễn ra bốn cặp đấu. Hầu hết mọi người đều nhìn hắn với ánh mắt khinh thường. Bởi lẽ, bọn họ nghĩ rằng hắn chỉ là một kẻ may mắn mới vào được vòng này, rồi bây giờ đến trễ cũng chẳng có ai lên tiếng trách móc. Bởi hắn được Mộc trưởng lão chống lưng cơ mà.


Bạch cũng nhận ra được điều này, chỉ biết gãi đầu rồi đứng vào hàng với bảy người kia. Lâm Quang ghé tai hỏi nhỏ hắn:

- Hôm nay huynh lạ thế, bình thường đến sớm lắm mà?


- À, là bởi vì ta chăm chú đọc sách ở Tàng thư viện quá nên quên mất thời gian.


- Ra là thế.

Lâm Quang cười nhẹ nói. Xem ra đều là mọt sách nên hắn cũng đồng cảm với Bạch.

Các đệ tử đã tập trung đầy đủ, một trưởng lão tử y bước đến trước mặt họ, trang trọng nói lớn:

- Chúc mừng tám người các ngươi tiến vào vòng này. Cũng chính là tám người xuất sắc nhất chuẩn bị tham gia vào Di vong chi địa diễn ra vào tháng sau. Nhưng đó là chuyện của tháng sau, bây giờ các ngươi sẽ tiếp tục thi đấu để biết được ai sẽ là người giỏi nhất. Người đứng đầu trong kỳ khảo hạch lần này, sẽ được tông chủ tặng một pháp bảo.


Nghe vị trưởng lão này nói, các đệ tử bên dưới ồ lên. Lúc trước khi bắt đầu, lão ta chưa có nói qua điều này. Có thể là do tông chủ cùng các trưởng lão họp bàn, quyết định tăng thêm một phần thưởng đối với người giỏi nhất. Đây đúng là một chiêu khích lệ tinh thần rất cao tay. Được chính tông chủ tặng cho pháp bảo, chắc chắn đó không phải là vật tầm thường. Các vòng thi đấu từ giờ sẽ còn trở nên hấp dẫn và khốc liệt hơn nữa.

Mặc kệ các đệ tử đang xôn xao bàn tán phía bên dưới, vị trưởng lão tử y kia tiếp tục nói:


- Tám người các ngươi sẽ thi đấu với nhau ở bốn sàn đấu, bảng đấu đã được chia. Lần lượt là: Lâm Quang đấu với Trần Duật, Hoắc Đại Nam đấu với Đà Lôi, Đường Ngọc đấu với Nạp Đặc, và cuối cùng Bạch Lưu Ly đấu với Tử Lạc.


Nghe xong bốn bảng đấu, Tử Lạc và Bạch bất ngờ nhìn nhau.

Lâm Quang đứng ngay bên cạnh Bạch, vỗ vai hắn, thở dài nói:

- Huynh thật may mắn, được đấu với đại mĩ nhân đầu tiên. Chúc huynh… may mắn!


- À, chúc huynh may mắn!


Bạch cười khổ đáp lại lời hắn. Rồi sau đó mọi người tản ra.

Lúc Lâm Quang đi ngang qua chỗ Đường Ngọc, dường như hai gã này vừa thì thầm với nhau. Đúng hơn là lời chúc đểu từ cả hai. Nhìn vào bảng đấu, nếu như hai người này thắng được đối thủ của mình tại tứ kết và bán kết, thì bọn họ sẽ đấu với nhau tại chung kết. Có thể nói, đó chính là trận đấu mà tất cả mọi người đều mong chờ nhất. Liệu rằng ai mới là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi tại Lăng Vân tông hiện tại.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Sàn đấu phía bắc, nơi diễn ra trận đấu được nhiều người theo dõi nhất. Đó chính là trận đấu giữa kẻ may mắn đến từ Đào Hoa đảo Bạch Lưu Ly, và đại mĩ nhân Tử Lạc. Đa số mọi người đến đây là xem màn trình diễn tuyệt hảo của nàng, muốn xem nàng đánh bại gã may mắn kia.

Bước lên sàn đấu, hai người nam nữ đứng đối diện với nhau. Tử Lạc bỗng nhớ lại viễn cảnh lúc nàng, Mộc trưởng lão và những người còn lại vô tình bắt gặp hắn tại Đào Hoa đảo.

Nàng từng chứng kiến khung cảnh lúc hắn hóa điên tàn sát hải tặc. Giờ nhớ lại vẫn còn thấy rùng mình. Thế nhưng nàng không để cái cảm giác đó biểu lộ ra.


Bạch đứng đối diện, mở miệng nói trước:

- Không ngờ đối thủ của ta lại là cô nương.


- Ta cũng vậy. Nhưng cho dù là ai, thì người thắng vẫn luôn là ta.

Dứt lời, nàng liền rút ra Hàn Băng tiên kiếm, toát ra hơi lạnh lan tỏa cả đấu trường. Trông nàng lúc này thật đẹp, cái vẻ đẹp băng lãnh từ lâu đã làm cho biết bao nam nhân thầm thương trộm nhớ. Phía bên kia, hắn vẫn không có chút động tĩnh gì. Còn nàng thì vẫn chưa phát động tấn công. Chỉ chĩa kiếm về phía hắn, rồi cất giọng lạnh lùng hỏi một câu:

- Ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi đã nhớ lại chưa? Cô gái mà ngươi luôn nhầm lẫn với ta là ai?

Hắn chỉ lắc đầu không nói gì. Cứ đứng thẳng như trời trồng vậy, thậm chí cũng chẳng thèm tung ra pháp bảo của mình. Không biết hắn có ý định gì, nhưng ở phía dưới các đệ tử lại la ó lung tung.

- Hắn chẳng thèm lấy ra pháp khí kìa. Hắn coi thường thần nữ của chúng ta sao?

- Ngông cuồng thật. Giờ ta lại muốn lên đó đánh cho hắn một trận tơi tả.

- Tử Lạc sư muội, hãy dạy cho hắn một bài học…

- ………

Mặc cho những gì bọn họ nói, Bạch vẫn đứng đó nhìn thẳng vào nàng. Tử Lạc còn đang chờ hắn, nhưng nhận ra được hắn chẳng làm gì cả. Nộ khí bỗng toát lên, nàng lập tức phát động tấn công hắn. Hàn khí lạnh lẽo theo sau nàng, tập trung trên lưỡi kiếm rực sáng ánh lam của nàng, đâm thẳng về phía hắn.

Tác giả:Lẽ ra tuần này sẽ trả hàng năm chương. Nhưng hôm qua bất ngờ cái máy bị hư phần cứng, toàn bộ dữ liệu bị mất sạch. Đành phải xin lỗi các bạn, CTĐ phải tạm hoãn lại truyện trong vòng một tháng để thu thập lại tư liệu đã mất, nhanh nhất cũng phải bất hai tuần rưỡi ba tuần. Nếu như máy kịp thời gửi ra lại, CĐT sẽ cố gắng viết để hoàn thành ss1 này. Hy vọng các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ. Cảm ơn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui