Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 112: Cường hành chém giết
Dương Trung xuất hiện, ngay lập tức làm cho đám người đến quan sát bàn luận. Đặc biệt là những nữ nhân, nhìn Dương Trung mà giống như chết mê chết mệt, không thể nào dời mắt được.
So với Tinh Hồn thì đúng là Dương Trung đẹp mã hơn một bậc, không những tu vi cao cường, mà còn là một trong những thiên tài của thế hệ hiện tại. Người như vậy, dĩ nhiên được đa phần nữ nhân hâm mộ cũng là chuyện thường tình.
Nếu là bình thường, Dương Trung nội tâm đắc ý, bất quá, tình huống hiện nay, hắn làm gì có tâm tình để thưởng thức sự hâm mộ này.
So với Phong Nhạc, Dương Trung ghen ghét Tinh Hồn không hề thua kém. Gần đây, hắn còn nhận được tin tức, thì ra Tinh Hồn đã từng đắc tội với Dương Khai.
Tại Dương gia, mặc dù Dương Trung tu vi cao hơn Dương Khai, thiên phú cũng nổi bật hơn Dương Khai, tuy nhiên, bởi Dương Khai là người dòng chính, lại có thêm một vị sư ca yêu nghiệt bao che, thế nên địa vị trong tộc, Dương Trung đừng nói là ghen ghét ganh tị, thậm chí còn muốn chạy đến nịnh bợ còn không kịp nữa là.
Nếu như hôm nay đích thân lấy đầu Tinh Hồn đem đến làm quà cho Dương Khai, vậy chẳng phải đã ghi điểm trong mắt Dương Khai. Biết đâu chừng được nhị sư ca yêu nghiệt của Dương Khai để mắt đến, không những địa vị được tăng lên, tiền đồ sau này của Dương Trung không thể đo lường.
Với những lý do như vậy, Dương Trung càng thêm quyết tâm đoạt đi tính mạng của Tinh Hồn.
- Tạp chủng, bản công tử Dương Trung, hôm nay đến lấy cái đầu ngươi xuống.
- Không nghĩ đến, đầu tiên là Dương Khai, kế tiếp lại là Dương Trung ngươi.
Tinh Hồn lãnh đạm, nhìn Dương Trung nói.
- Dương gia ta, mặc dù thời gian trở thành một trong thập đại gia tộc không lâu, thế nhưng không phải hạng nhãi nhép như ngươi có thể động vào. Nếu ngươi đã đắc tội tam thiếu gia, vậy thì Dương Trung ta thay tam thiếu gia dạy ngươi một bài học.
- Dạy dỗ ta, chưa đến lượt ngươi.
- Mạnh mồm lắm. Ngày hôm đó ta chủ quan để tạp chủng ngươi đắc thủ, hôm nay đừng hòng kỳ tích xảy ra một lần nữa.
Dương Trung tu vi trung kỳ Phù Tiên Cảnh bộc lộ ra. Trước đây đã từng bị đánh bại một lần, Dương Trung không dám khinh địch, thể hiện toàn bộ thực lực của mình.
Dĩ nhiên, không chỉ dừng lại ở mức đó. Kế tiếp, Dương Trung lấy ra một lá phù lục. Đây cũng là Cường Lực Phù, bất quá phẩm chất không bằng Cường Lực Phù của Phong Nhạc đã từng sử dụng trước đây. Dường Lực Phù của Dương Trung chỉ là Hoàng cấp trung phẩm phù lục.
Mặc dù chỉ là phù lục Hoàng cấp trung phẩm, tuy nhiên muốn mua được không phải dễ dàng gì. Một tấm phù lục Hoàng cấp trung phẩm, giá trị không dưới một vạn linh thạch hạ phẩm. Trên người Dương Trung cũng chỉ có được ba tấm phù lục Hoàng cấp trung phẩm mà thôi.
Bởi vì giá trị cao ngất ngưỡng, trừ khi gặp biến cố, Dương Trung mới lấy ra dùng. Nhưng tình huống hiện tại, hắn buộc phải sử dụng đến nó. Bởi Dương Trung từng chứng kiến thực lực của Tinh Hồn, nếu chiến đấu bình thường, hắn không có dám nắm chắc lấy mạng Tinh Hồn.
Vả lại, chỉ cần giết được Tinh Hồn, lọt vào mắt xanh của Dương Thiên Quân, đừng nói là một tấm Hoàng cấp trung phẩm Cường Lực Phù, dù là mười tấm hắn cũng đem ra dùng.
- Không ngờ Dương Trung lại sử dụng đến cả Hoàng cấp trung phẩm Cường Lực Phù, chiến lực hiện nay so với tiên giả hậu kỳ Phù Tiên Cảnh không kém quá xa.
- Gã Tinh Hồn kia, thế mà lại khiến cho Dương Trung cẩn thận đến mức độ sử dụng phù lục trân quý đến vậy.
- Chiến đấu với địch nhân mà không khinh thường, tính cách như vậy chỉ lợi chứ không hại. Tính cách của Dương Trung, chúng ta giới tán tiên cần phải học hỏi.
- Gã tên Tinh Hồn lần này chết chắc rồi.
- ………
Dương Khai sau khi gia trì thêm Cường Lực Phù trung phẩm, thực lực nhảy vọt từ trung kỳ Phù Tiên Cảnh lên hậu kỳ Phù Tiên Cảnh. Tuy công dụng chỉ gia trì được một khắc, thế nhưng trong suy nghĩ của Dương Trung, chỉ cần một nửa thời gian là hắn có thể giết chết được Tinh Hồn.
Trên tay Dương Trung xuất hiện một thanh chiến kích, là thượng phẩm pháp khí do gia tộc cho hắn mượn để tham gia thí luyện. Gia tộc đã hứa hẹn, chỉ cần hắn tiến vào ba người mạnh nhất kỳ thí luyện này thì kiện thượng phẩm pháp khí sẽ trở thành phần thưởng tặng cho hắn.
- Kích này tên gọi Kinh Thiên Kích, hôm nay ta liền dùng nó để lấy đầu ngươi.
- Thiên Ưng Kích.
Dương Trung hô lớn, thân thể gia tốc tốc độ, hóa thành một đạo bóng ảnh xông thẳng về phía trước.
Tinh Hồn gương mặt không chút biến đổi, tuy nhiên trong lòng lại rất cảnh giác. Nếu Dương Trung ở trạng thái bình thường, Tinh Hồn sẽ không đặt hắn vào trong mắt. Bất quá, Dương Trung lại sử dụng Cường Lực Phù trung phẩm, vì lẽ đó, Tinh Hồn sự cảnh giác nâng lên một chút.
- Bằng ngươi… vẫn chưa đủ.
Tinh Hồn trên tay xuất hiện một trung phẩm pháp khí trường kiếm, dĩ nhiên thanh kiếm này không phải là Đồ Lục, mà là một kiện pháp khí được Tinh Hồn ngẫu nhiên lấy ra từ trong nhẫn trữ vật. Bởi vì trong mắt Tinh Hồn, Dương Trung chưa xứng đáng trở thành đối tượng dùng để tế Đồ Lục.
- Truy Phong Cửu Kiếm.
Tinh Hồn phản ứng cực nhanh, trường kiếm trong tay huy động, xung quanh nổi lên một trận gió lớn, trong cơn gió phản phất như ẩn chứa mấy đạo kiếm ảnh, theo sự huy động của Tinh Hồn, đồng loạt xông thẳng về phía trước.
Một âm thanh đinh tai vang lên, chỉ thấy Dương Trung thân thể bay lên trời, nói chính xác hơn là nhún người bay thành hình vòng cung, lộn ngược lại về phía sau. Khi đáp xuống đất, Dương Trung còn lui lại mấy bước.
Chỉ thấy trên người hắn, mặc dù không bị thương, tuy nhiên áo bào lại bị một lực lượng sắc bén vô hình chém rách.
- Hừ, tạp chủng, đừng hòng đắc ý. Ta chỉ mới sử dụng nửa thành công lực mà thôi.
- Nói nhảm, đánh đi.
Tinh Hồn hừ lạnh một tiếng, thân thể không tiếp tục đình chỉ một chỗ, sau khi chiếm được thượng phong, một lần nữa xông thẳng đến.
- Truy Phong Cửu Kiếm.
Tinh Hồn một lần nữa sử dụng Truy Phong Cửu Kiếm, mặc dù chỉ là Địa cấp sơ giai phàm vũ kỹ, tuy nhiên trong trường hợp này lại là một lựa chọn phù hợp nhất. Bởi đối thủ như Dương Trung, mặc dù sử dụng thêm Cường Lực Phù trung phẩm, nhưng vẫn chưa đủ để khiến cho Tinh Hồn phải sử dụng đến tiên vũ kỹ Diệt Long Thức.
Truy Phong Cửu Kiếm được Tinh Hồn sử dụng một cách nhuần nhuyễn, phối hợp với thân thể cường hãn đến trình độ so với Hậu Thiên hoang thú cấp hai còn muốn mạnh hơn, thế nên uy lực của Truy Phong Cửu Kiếm đạt mức mạnh nhất.
- Muốn chết.
Dương Khai quát lớn một tiếng.
- Thương Kích Trường Không.
Trông thấy Tinh Hồn cư nhiên xông thẳng về phía mình, Dương Trung khóe miệng nở nụ cười lạnh. Nguyên lực vận chuyển toàn lực, kích thẳng về phía trước.
Nhưng đột nhiên, cái bóng của Tinh Hồn chợt trở nên hư huyễn. Trong mắt Dương Trung, rõ ràng Kinh Thiên Kích đã đâm xuyên qua thân thể địch nhân rồi, cư nhiên, hắn lại có cảm giác đâm vào hư không.
- Quỷ Ảnh Thần Hành.
Khi Dương Trung còn chưa kịp nhận ra điều gì thì bỗng nhiên một mũi kiếm đâm xuyên qua lồng ngực. Máu tươi từ mũi kiếm rơi xuống đất.
Gương mặt của Dương Trung tái nhợt, chỉ cảm giác một luồng khí tức lạnh lẽo lan truyền khắp thân thể, tựa hồ muốn đóng băng hết cả cơ thể.
- Ngươi… làm sao?
Trong đầu Dương Trung cực kỳ nghi hoặc, hắn không hiểu làm cách nào mà Tinh Hồn có thể xuất hiện ở phía sau lưng mình, đâm ra một kiếm chí mạng.
- Chết đi.
Tinh Hồn không rãnh hơi giải đáp nghi hoặc của Dương Trung, bởi hắn đã cảm nhận được những khí tức mạnh mẽ đang hướng đến nơi này.
Một kiếm lạnh lùng chém ngang qua, thân thể của Dương Trung liền bị tách làm hai mãnh, máu tươi bắn tung tóe, dính vào người Tinh Hồn.
Mùi máu tanh phối hợp với sự huyết sát khiến cho Tinh Hồn trở nên đáng sợ trong mắt đám người đang theo dõi.
Có thể nhìn rõ được trong mắt bọn họ, bởi cũng giống như Dương Trung, họ không nhận thức được, làm cách nào Tinh Hồn lại xuất hiện phía đằng sau và xuất ra một chiêu trí mạng, chẳng cho Dương Trung bất kỳ một cơ hội nào phản kháng lại. Cứ thế mang theo nghi hoặc mà vong.
- Tốc độ… là tốc độ của hắn quá nhanh, chính vì vậy mà Dương Trung mới bị hạ thủ. Mặc dù đã đánh giá hắn rất cao, thế nhưng kỳ thực chúng ta lẫn Dương Trung vẫn xem nhẹ hắn.
- Một trong các thiên tài của thế hệ hiện tại, cũng là một trong những trụ cột tương lai của Dương gia lại bị ngã xuống trong tay một tán tu. Chỉ sợ sau khi thí luyện kết thúc Dương gia sẽ không để yên.
- Nếu hắn không đầu nhập Thiên Kiếm Tông, có lẽ vẫn còn một cơ may sống sót. Dù sao thế lực Dương gia hiện nay chủ yếu tập trung tại Thiên Kiếm Tông cả.
- Hừ, ngươi bị đần à? Hắn ta đâu chỉ đắc tội mỗi một mình Dương gia, hắn chính là đắc tội tất cả các thiên tài chín trên mười đại gia tộc. Không tính Hạng gia, chín đại gia tộc còn lại gần như cấu kết với nhau, hắn dù đầu nhập bất kỳ tông môn nào thì cũng sẽ nhận kết cục thê thảm.
- …………
Tinh Hồn còn chưa lo lắng thì đã có người khác lo lắng giúp hắn rồi. Có điều, kỳ thực nội tâm những người này đều mong Tinh Hồn chết đi cho rồi. Hôm nay Tinh Hồn thể hiện thực lực kinh người, mà hắn chỉ mới là một gã viên mãn Phàm Tiên Cảnh, nếu hắn tiếp tục phát triển, tương lai sẽ còn mạnh đến mức nào. Và những kẻ như bọn hắn, dĩ nhiên sẽ bị một gã thiên tài đè đầu cưỡi cổ.
Tinh Hồn không có thế lực chống lưng, không có thân phận kinh người, dĩ nhiên là sẽ bị người khác nhắm vào.
- Là Phong Nhạc, thiên tài của Phong gia, hắn đến rồi.
Không biết là người nào phát hiện đầu tiên, tiếng hô lớn khiến cho chúng nhân ngừng bàn tán, đồng loạt nhìn về phía sau. Chỉ thấy ở cách đó không xa, một luồng khí tức mạnh mẽ ập đến, gió mạnh khiến cho không ít người lùi lại mấy bước, bởi trong cơn gió ẩn chứa một luồng khí lực bá đạo.
Chỉ thấy cái bóng người kia nhanh chóng hiện ra trước mắt chúng nhân. Chính là Phong Nhạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...