Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 15: Đom đóm đầu đàn xuất hiện
Biểu cảm của đám đom đóm mặt quỷ này cực kỳ đáng sợ, so với lúc Cố Tinh Hải vô tình náo động bọn chúng, bây giờ không chỉ đám đom đóm giận dữ, mà trong mắt bọn nó còn lộ ra một tia căm phẫn nữa.
Cố Tinh Hải bỗng nhìn Tinh Hồn ngồi sát ngoài rìa màn ánh sáng, liền nhận ra việc bầy đom đóm nổi loạn chính là do Tinh Hồn làm ra.
Tuy rằng không biết vì sao Tinh Hồn lại làm như vậy, thế nhưng trong lòng nàng rất tin tưởng quyết định của hắn.
Bầy đom đóm một lần nữa rơi vào hỗn loạn, chỉ thấy bọn gào thét ầm ĩ, ánh sáng ở sau bụng của chúng tỏa ra ánh lục quang quỷ dị, so với bình thường mạnh hơn rất nhiều, tạo thành những vụ bạo tạc sóng âm.
Loại công kích bạo tạc này dù rất hỗn loạn, nhưng phần nào cũng làm ảnh hưởng đến mũi tên tinh thần mà Tinh Hồn tạo thành để giết bọn chúng.
Mũi tên tinh thần trở nên vặn vẹo, tùy thời có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Tinh Hồn vội thu lại mũi tên tình thần, nếu để nó sụp đổ, hắn nhất định sẽ trọng thương.
Đúng lúc đó thì loại sóng âm cực mạnh xuất hiện. Nó vừa có tác dụng trấn an tâm tình, lan tỏa ra xung quanh, tác động đến bầy đom đóm, làm cho chúng đang rơi vào trạng thái hỗn loạn, khi nghe được âm thanh này thì dần dần bĩnh tĩnh trở lại.
Đương nhiên vẫn cần một đoạn thời gian nữa thì chúng mới hoàn toàn bình tĩnh, thế nhưng so với trạng thái điên cuồng hỗn loạn thì đã đỡ hơn nhiều.
Mà sóng âm kia không chỉ trấn an bầy đàn, mà ẩn ẩn còn muốn truy tìm tung tích của thứ làm cho cả bầy rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Lực lượng của sóng âm này khá mạnh, có thể ngang với lực lượng tinh thần của tiên giả Phù Tiên Cảnh.
Với trạng thái của Tinh Hồn, nếu không phải cảm thấy không ổn liền thu lại mũi tên tinh thần, nếu không lúc này nhất định đã bị phát hiện ra rồi.
Sau khi dò xét nhưng không thu lại kết quả gì, sóng âm kia mới chậm rãi thu lại. Có điều thiết nghĩ, tâm tình của nó chắc sẽ không được tốt cho lắm, hay không muốn nói là trong lòng đang âm ỉ lửa giận.
- Rồi ngươi sẽ phải hiện thân thôi!
Tinh Hồn mở mắt, trong mắt có chút âm lãnh nhìn chằm chằm bầy đom đóm.
Có thể làm cho bầy đom đóm trong thoáng chốc bình tĩnh trở lại, chắc chắn đó là hành động của con cầm đầu.
Có lẽ hành động của hắn vẫn chưa đủ nên con đầu đàn mới chưa hiện thân. Nhưng Tinh Hồn nắm chắc, nếu mình cứ tiếp tục giữ cường độ thế này, con đầu đàn rồi cũng không nhịn được phẫn nộ mà xuất hiện.
Hiện tại lực lượng tinh thần có chút bất ổn, Tinh Hồn lại phải bỏ ra một đoạn thời gian để phục hồi trở lại.
Không thể không nói, việc làm lần này rất là tra tấn tinh thần, người không có tính nhẫn nại khó mà duy trì được. Chưa biết nó có đem lại thành công hay không, nhưng hành động này gián tiếp khiến cho tinh thần lực của hắn có chút mạnh mẽ hơn.
Nếu dùng thần thức để dò xét, tinh thần chi hải của Tinh Hồn đã mở rộng ra rất nhiều, dường như là gấp đôi so với một tiên giả Phàm Tiên Cảnh thông thường. Điều này nếu được biết đến nhất định sẽ khiến cho người ta kinh ngạc.
Mất gần một ngày trời, tinh thần lực của Tinh Hồn mới khôi phục lại như trước đây. Lần khôi phục này so với lúc đầu tốn rất nhiều thời gian. Có lẽ nguyên nhân chính là bởi đòn công kích của đám đom đóm.
Tinh Hồn trong đầu nhớ lại, lúc đó phần bụng của đom đóm tán ra ánh sáng mạnh gấp mấy lần so với bình thường, mức năng lượng gần như vượt ngưỡng sức chịu đựng của cơ thể bọn chúng.
Nó giống như việc tiên giả sử dụng biện pháp thiêu đốt linh hồn, trong một khoảng thời gian ngắn làm cho bản thân bộc phá cực hạn, đạt được sức mạnh kinh hồn. Có điều hậu quả để lại vô cùng thảm trọng, thậm chí khiến cho tiên giả thân tử đạo tiêu.
Mà hành động của đám đom đóm khi ấy giống hệt với thiêu đốt linh hồn. Lực lượng công kích sóng âm khếch tán ra, nếu không phải Tinh Hồn thu lại mũi tên tinh thần kịp thời, hắn đã bị trọng thương không nhẹ rồi.
Giờ nhìn trên mặt đất, có mấy trăm con đom đóm nằm rải rác, cơ thể cứng đơ khô quắc, sinh cơ đã cạn.
Gần như một nửa trong số này là bị Tinh Hồn giết chết, số còn lại vì không chịu nổi đẩy cực hạn của bản thân lên mà chết.
Bỗng trong mắt Tinh Hồn thoáng qua một tia ngạc nhiên. Hắn nhìn kỹ phần bụng của những com đom đóm đã chết, rõ ràng bị một thứ gì đó bên ngoài tác động vào, xé rách bụng ra, ăn sạch nội tạng bên trong. Chỉ để lại một lớp vỏ ngoài khô quắt.
Tinh Hồn tạm thời vẫn chưa có hành động công kích đám đom đóm.
Hắn nhìn chằm chằm vào một cái xác đom đóm cách chỗ ngồi không xa, giơ bàn tay lên, cách không khống vật, trong một cái chớp mắt, một cái xác của đom đóm rơi vào bàn tay Tinh Hồn.
Đám đom đóm cảm nhận được sự quen thuộc nào đó, nhưng bởi vì Tinh Hồn hành động quá nhanh, căn bản đám đom đóm không kịp phản ứng. Khi định thần lại thì nó đã biến mất không chút dấu vết.
Vì vậy, đám đom đóm lại tiếp tục công trình hấp thụ ánh sáng bên ngoài.
Còn Tinh Hồn, hắn nhìn cái xác đom đóm trong tay, ánh mắt chằm chằm nghiền ngẫm.
Cái xác khô này chết đã hơn một ngày, thế nên gần như không đem lại một thu hoạch gì. Chỉ có điều, từ cái Tinh Hồn lại có cảm giác quen thuộc nào đó. Tuy rất nhạt, nhưng đúng là rất quen.
Dường như phản phất như chúng có một tia liên hệ nhỏ bé gì với khí tức của cổ kiếm Đồ Lục.
Việc này khiến cho Tinh Hồn không khỏi chấn kinh, hắn hướng mắt nhìn vào màn đêm của Vĩnh Dạ Thâm Uyên.
Tia khí tức này từ trên xác của con đom đóm, chắc chắn là do sinh sống lâu bên trong Vĩnh Dạ Thâm Uyên này nên bị ảnh hưởng lên.
Ban đầu, Tinh Hồn đã cảm giác được Vĩnh Dạ Thâm Uyên thần bí này có gì đó quen thuộc, nhưng hắn suy nghĩ mãi cũng không thể tìm được đáp án.
Vĩnh Dạ Thâm Uyên, tại sao lại có một chút khí tức… giống hệt với khí tức của Đồ Lục đến như vậy?
Chuyện này rất đáng để lưu tâm, nếu có thể, hắn muốn truy tìm ngọn ngành để hiểu rõ. Có điều, vấn đề này liên quan đến thực lực. Muốn biết được chân tướng thì phải có thực lực mạnh.
Cứ giống như bây giờ, ngay cả một bầy đom đóm cũng không ứng phó nổi, làm sao mà dò xét được đây chứ? Tuy không cam tâm, nhưng tạm thời chỉ có thể tạm gác sang một bên.
Quay lại vấn đề giải quyết nguy cơ đến từ bầy đom đóm. Hiện tại thì đây vẫn là sự quan tâm tối quan trọng. Nếu màn sáng bị sụp đổ, chỉ sợ bản thân và Cố Tinh Hải khó mà sống sót.
Bất chợt Tinh Hồn nhìn Cố Tinh Hải đang đắm chìm vào việc tu luyện cách đó không xa. Sức mạnh xem ra đã phục hồi, có thể tiếp tục việc ngưng tụ ra Hồng Ngọc Ấn rồi.
Chỉ là linh khí ở Vĩnh Dạ Thâm Uyên rất hỗn tạp, trong thời gian ngắn khó mà ngưng tụ ra được Hồng Ngọc Ấn như bình thường.
Tinh Hồn thu lại tầm mắt. Sau đó liền ngưng tụ ra mũi tên tinh thần, tiếp tục theo kế hoạch mà tấn công lũ đom đóm.
Cứ như vậy gần mười ngày trời, số lượng đom đóm chết lên đến gần cả ngàn con, mà âm thanh trấn an bầy đom đóm xuất hiện ngày một nhiều hơn.
Cho đến cuối cùng, rốt cuộc cũng không chịu nổi, con đom đóm đầu đàn rốt cuộc cũng chịu hiện thân.
So với những con khác, con đom đóm đầu đàn này thoạt trông quỷ dị gấp mấy lần, thể hình của nó cũng đặc biệt rất lớn, trên bụng có rất nhiều hoa văn lạ mắt.
Đặc biệt là cái đầu của nó, gương mặt càng giống với đầu lâu của con người, trong hai hốc mắt rực lên một màu đỏ chói giống như hai ngọn lửa tràn ngập hung lệ. Miệng xuất hiện đầy những cái răng nanh nhọn hoắc, tựa hồ có thể gậm nát bất kỳ thứ gì.
Phía đỉnh đầu của con đầu đàn lại mọc một cái mũ quan màu trắng rất đặc biệt.
- Cuối cùng cũng chịu lộ mặt.
Tinh Hồn nhìn con đầu đàn, lạnh giọng nói khẽ.
Mấy con đom đóm khác khi nhìn thấy đom đóm đầu đàn xuất hiện thì không kim được vui mừng. Chúng thậm chí không buồn quan tâm chuyện phá bụng những con đom đóm đã chết ăn đi nội tạng, mà vây quanh con đầu đàn, phát ra âm thanh vui mừng như đang chào đón vị vua của mình.
Chỉ thấy con đom đóm này đi sát đến màn sáng, trong hai con ngươi đỏ rực nhìn chằm chằm Tinh Hồn, tựa hồ… nó cảm giác ra được, Tinh Hồn chính là nguyên nhân gây ra tất cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...