Trong ý thức của 1 người Hùng!
Tiếng vang đâu đó kêu lên “ ông ơi, tại sao ông lại cứu chúng con? ) giai điệu nhẹ nhàng, bọn chúng nghĩ rằng ngoại tộc là kẻ thù.
“ chúng con có phải kẻ thù của ông, đúng không ạ, chúng con không thuộc về nơi này… “
Thấy vẻ mặt ông nghiêm túc, bọn trẻ rối rít xin lỗi.
Ông nhẹ nhàng kể, ( Phó chủ tịch đương thời còn hòa bình, hiền hậu và thân thiệt khác biệt nhất trong nghành quan chức cấp cao )
“ Tại sao con nghĩ như vậy ? “
Cậu học sinh khó nói, ấp úng trả lời “ con biết cô Hạ Nhi, đội trưởng linh, và mọi người ra sức cứu sống chúng con từ tay buôn người gian ác nằm ngoài biên giới, việc đấy vô cùng mạo hiểm, vậy mà cha mẹ mới chính là người bán chúng con và lo sợ bản thân mà từ bỏ chúng con, vậy mà chúng con lại có thể sinh sống tại quê nhà của ông, nuôi những con người ngoại tộc từng gây chiến tranh cho nơi này có phải mâu thuẫn quá không ạ, con thật sự nghĩ như vậy “
Ông nhìn rồi bảo: Thượng Phong đã kể cho bọn con về chuyện đó?
bọn nhóc lắc đầu từ chối: dạ không ạ, do bọn con tự tìm hiểu ạ.
Bọn nhóc lấy ra mỗi đứa quyển sách về lịch sử nơi này, chúng nghĩ không phải người Vn nên tỏ vẻ lo lắng, ông hiểu điều gì xảy ra, lấy lại từng quyển sách trên tay bọn nhóc, sau đó giải thích:
“ Đúng, các con đã sai… “
Ông nghĩ 1 nhịp lâu rồi nói tiếp: “ các con sai vì có suy nghĩ lạc lệch, tư tưởng sai trái, dẫn tới hành động sai, khi đó các con mới là kẻ thù của ông, hiểu chứ “
Bọn trẻ đám lại: vâng chúng con hiểu!
“ Chỉ cần là công dân tốt, không phải lo sợ, buồn phiền, được mọi người quan tâm, công nhận, bảo vệ, học tập và rèn luyện, dù có ở nơi nào, thế giới nào, cũng sẽ như vậy, tự đối mặt với sợ hãi bóng tối của chính mình để hoàn thiện đời người, đó là điều các con cần phải suy nghĩ và làm được.
“
Và ta muốn hỏi 2 chữ kẻ thù nó như thế nào?
Chẳng ai dám trả lời, rón rén lo sợ, 1 câu thanh niên nhiệt huyết xung phong…
Đại Thành Long, xuất thân từ hoa Kỳ lấy tên gọi từ nhỏ trong sự kiện cứu mạng trẻ em, người tham gia nhiệm vụ này là Đại Đội Trưởng Học Viện Thủ Khoa Trường Sĩ Quan 11.
Hiện tại 24 tuổi cùng với tất cả trẻ em trong 5 năm trước, cậu ta phát biểu,
“ Kẻ thù là những kẻ gây nguy hiểm cho xã hội, hại nước hại dân, ông gật đầu: Đúng, vậy các con có như vậy không?
Đồng thanh trả lời, : Dạ không.
Vậy tại sao các con tự cho mình là kẻ thù của ông?
Vì chúng con nghĩ rằng, là người ở Quốc Gia khác, thế nên…
Ông cười: được rồi, lại đây…
tay chỉ vào vườn hoa: 1 vườn hoa có tất cả bao nhiêu cây?
“ Rất nhiều ạ “
Hoa có đẹp không?
“ Thưa ông, rất đẹp ạ “
vậy giữa hoa xấu vào đẹp con chọn cái nào?
“ Hoa đẹp ạ “
Hoa xấu thì sao ?
“ sẽ bị cắt đi ạ “
Đúng, hoa xấu sẽ bị loại bỏ, và hoa khác sẽ lại nở…
Ông cầm bó hoa : các con cũng như vậy, 1 vườn hoa không có nghĩa tất cả đều xấu, hoa đẹp chẳng ai nỡ cắt, hãy cố gắng phát triển với những điều tốt đẹp nhất, phải thật tươi đẹp, phải thật lộng lẫy, giúp ích cho cuộc đời này nhé ^^.
End hồi ức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...