Bí Ẩn Đảo Thần!
Rất lâu về trước, có người từng nói, khi các thủy thủ giao chiến trên đại dương rộng lớn, luồng ánh sáng kì lạ sẽ xuất hiện ngay bên dưới con thuyền, nó bao trùm tất cả như 1 con rồng rồi biến mất giữa biển khơi.
Tất cả chỉ là Truyền Thuyết, nhưng hiểm họa thật sự nằm trong ánh sáng đó.
Trong hang tối phía sâu trong rừng rậm, âm thanh gầm gừ vang lên liên tục, tiếng bước chân của kẻ nào đó đang xâm phạm lãnh địa:
cạch cạch tiếng bước chân..
1 kẻ lạ mặt xuất hiện, hắn nhìn vào dòng chảy năng lượng tỏa sáng phía trước:
Năng lượng thuần khiết...!là nó sao, haha...
Chưa kịp vui mừng, các tinh linh bảo vệ dùng sức mạnh đẩy hắn lùi ra phía xa, rồi lớn tiếng:
Biến đi con quỷ dơ bẩn
Khi nghe câu nói đó hắn tức giận:
ta chỉ là con quỷ tiểu tốt, còn các ngươi là thần thánh?, lúc nào cũng chỉ có vậy, các ngươi còn lời gì tốt hơn không?...
Dứt câu, hắn lao vào quyết chiến…
Thế nhưng...!, 1 tiếng nổ lớn, những con thú lao vào tấn công, sức mạnh của những con vật ở đây rất kinh khủng, tất cả đều vượt qua cả hắn.
Thầm nghĩ:
Nếu như lấy nó, không được...!thân thể này quá yếu, nếu không làm thì...!Đành liều vậy!
Hắn cố gắng trốn chạy, và tiến thẳng vào điểm tâm, các tinh linh giảm sức vì sợ ảnh hưởng tới dòng năng lượng, Kim-Mộc-Thủy-Hỏa-Thổ là 5 năng lượng chính, dùng quyền năng bảo vệ khu vực tâm, tránh bị ảnh hưởng rồi tung ra hàng loạt chiêu thức hạ gục hắn.
Bùm, loạt đòn tấn công bay thẳng vào hắn, hắn bị đẩy lùi ra xa.
Nubian Hắc Nguyệt, kẻ xâm nhập, hắn đang gặp rắc rối lớn với các tinh linh:
Bực thật, ta cần phải làm gì đó.
À Khoan !
Dựa vào việc các tinh linh xem hắn chỉ là tên tiểu quỷ chả có năng lực gì nên vẫn tỏ ra trạng thái thần thánh và xem thường kẻ địch.
Hắn liền chuyển hóa mắt thành màu đen, giữa mắt biến dạng thành hình ngôi sao trắng 5 cánh.
Trừng mắt về kẻ địch
• Các tinh linh bị mắt Ma Thuật làm bất tỉnh, hắn tiếp tục vận hành kĩ năng, cấy máu của bản thân làm kí ấn tránh bị hóa giải, không còn ai ngăn cản, hắn tức giận cười đắc ý:
giờ ta là Vua của các ngươi, tỉnh dậy và thi hành mệnh lệnh
Ý định của hắn là cướp lấy nguồn năng lượng tinh khiết vô hạn này để trở nên mạnh hơn, nhưng với thân thể bình thường của hắn không thể chịu đựng được, nhớ lại, chỗ này có con người được Quỷ Thần bảo vệ, còn có bạn là Kỵ Sĩ Rồng và Nữ Phù Thủy là nữ hoàng của Hắc Nguyệt, cả 3 đều có sức mạnh và thân thể tuyệt đối của 1 vị thần, hắn liền nghĩ ra kế hoạch .
cạch, tiếng đá rớt, 1 người dân thường đã thấy rõ sự việc, không may:
thôi chết, bị phát hiện rồi ...
Vụt, Hắc Nguyệt đã lao thẳng tới trước mặt, có lẽ là không xong rồi, tiếng hét vang lên
aaa....
Tại 1 thế giới khác.
• Nữ Phù Thủy đang rất khó chịu:
uhm, Aaaaa thật chán quá, chán quá, chán quá!
• Cận vệ thứ 4 liền xuất hiện bên cạnh,
Nữ Hoàng thấy không khỏe ở đâu ạ!
• Phù thủy tỏ ra ấp ớ:
Ta cần,...!hừmm…
Khó chịu quá, ta cần đi tắm!
• Cận vệ 4: cần người theo không ạ?
• Phù Thủy: Không, ta tự đi.
• Cận vệ 5: mọi thứ đã xong ạ.
• Sau đó cô rời đi và dặn đừng nói cho 2 người họ, thế nhưng khi vừa bước khỏi cung điện, 2 người cận vệ t1 và t2 đã đứng phía sau nói cùng lúc
Nữ vương xin quay về cho!
• 2 người họ có gì đó mà phải làm cô nghe lời và trốn tránh.
Chết thật bị bắt lại rồi, thế là thôi, liều chạy luôn, chứ ở lại làm gì nữa.
Vèooooooo chạy mất dạng, vậy là 2 người họ cũng chịu luôn.
• Đảo Thần, tại nơi khác có 1 ai đó đang hòa mình trong dòng suối chảy rì rào giữa khung cảnh thiên nhiên đầy sức sống và êm dịu...
aaaaaa mát quá.
• Wow, là Phù Thủy, thì ra cô muốn đến đây, tắm ở 1 nơi như chốn thần tiên.
Đứng lên khỏi dòng nước, 1 thân thể mượt mà trắng hồng rạng rỡ, từng giọt nước chảy xuống cơ thể...!( Ực..
mlem mlem ).
• Sau khi đã xong, cô mới đi ra phía ngoài gặp 2 người họ, nhưng họ không có ở đây, ngược lại, nơi này đã bị tàn phá, hàng loạt người chết, các tinh linh và quái thú không ngừng giết hại con người, cô lao vào ngăn cản, nhưng chúng đang bị sai khiến, nhận ra nên dùng phép của mình để giải, thế nào cô giải không được, còn bị trầy xước mặt, cô ngơ người ra, 1 phù thủy quyền năng, đã thế còn là con gái, dám làm " Ta " đau?
Quét hết, chấp cả 5 tinh linh và đám siêu thú, mỗi con 1 đòn là đo ván, vẫn không dừng lại, hàng loạt người đã chết đứng lên và tiến đánh, dù có bị đánh gục cỡ nào, bọn họ vẫn đứng dậy, đánh mãi đánh mãi.
• Quỷ Thần vừa về thấy cảnh này không thể tin được, nhanh bay vào cản lại, cùng lúc đó Kỵ Sĩ Rồng cũng vừa tới, vẫn chưa hiểu chuyện gì, người "dân thường" lúc nãy khi phát hiện âm mưu của Hắc Nguyệt vẫn chưa chết từ xa chạy đến đứng sau Quỷ Thần sợ hãi:
Cứu tôi, cứu tôi, cô ta, cô ta sai hắn đến giết mọi người để lấy năng lượng của đảo
• Phù thủy khi nghe xong thấy rất vô lí:
này, ngươi đừng có mà nói lung tung
• Quỷ Thần: đó là ai?
• Dân thường run sợ và nói: là..
là người đã đi cùng cô ta khi tới đây lần đầu
• Khai báo xong, người đó đã ngất đi bên cạnh.
• Vậy là 3 người đã biết lí do, nhưng lại tranh cãi, do cô đã đem hắn tới, cô lại không chấp nhận mình sai, cả 2 đều là thần thánh, nên việc hạ mình nhận lỗi là không chấp nhận, sự kiêu ngạo của cả 2 xảy ra tranh chấp, gần như muốn hủy diệt lẫn nhau, còn Kỵ Sĩ thì xin can 2 người, thế nhưng sự nghiêm trọng của nó lại tiếp tục tăng lên, Hắc Nguyệt là người được cô nhận về phục vụ sai bảo, hắn biết cách làm cô tức giận, những người đã nằm xuống lại đứng lên theo sự điều khiển của hắn, ném gạch đá thẳng vào cô và mắng chửi.
Cô biết điều gì đang diễn ra nên không quan tâm, người thường lúc nãy khai báo xong đã ngất bỗng nhiên đứng dậy
• Người thường cầm đá lên và chửi:
" cút đi, đồ độc ác, tất cả là do ngươi, đồ tham lam, ích kỷ, Phù Thủy xấu xa… •
• Cô ngây người với câu nói Phù Thủy độc ác, viên đá của tên người thường bỗng ném thẳng vào mặt cô, máu chảy, cô tức giận vừa khóc vừa la lớn
Ta không phải kẻ xấu, ta không làm, ta không có làm mà, tiếng khóc nức nở....
• 1 nhát quơ tay, chém bay những người từ xa làm đôi, cô nhắm tiếp vào kẻ đứng sau Quỷ thần, điều này khiến Quỷ Thần tức giận cầm kiếm mà giết cô, nhưng Kỵ Sĩ rồng đã cản lại, cú đâm của cô xuyên tạc người Kỵ Sĩ.
Càng lúc càng không thể tha thứ được, Quỷ thần đánh từ trên xuống, đâm thẳng, cô dùng tay để đỡ.
Kỵ Sĩ lại 1 lần nữa bảo vệ cả 2 , đẩy cô trở về thế giới Phù Thủy, và phong ấn lại, phần ác tự tách khỏi cơ thể và làm 1 Nữ Hoàng mới.
• Tiếp tục, bây giờ Quỷ thần đang rất tức giận, xem Kỵ Sĩ là kẻ thù, vì bảo vệ cho Phù Thủy, nói thế nào Quỷ thần vẫn không nghe, thế là phải dùng sức mạnh để giải quyết, giao chiến, đánh nhau tay không, đánh cả buổi trời mà quên kẻ chủ mưu vẫn còn ở đây, người nằm trước là Kỵ Sĩ, cả 2 đều kiệt sức, Hắc Nguyệt bây giờ mới lộ diện, bây giờ chỉ cần hạ người còn lại rồi lấy thân thể của thần.
Hắn khiến các tinh linh, quái thú, con người tấn công.
Tuy đánh nhau nằm đo ván, nhưng sức hồi phục của thần rất nhanh, cả 2 đứng dậy đánh với cả mấy trăm kẻ địch, vẫn chưa chết được, cơ hội đến nơi rồi mà lại để thất bại, để có được sức mạnh và thân thể thần thánh, buộc phải dùng ma thuật để triệu hồi cả đội quân quỷ nhưng hắn không thể kiểm soát, chờ cơ hội giết được 2 người họ Hắc Nguyệt sẽ cướp ngay thể xác.
Chúng lao vào đánh với 2 vị thần, cứ tưởng chúng đang nghe lời, hắn khinh suất chạy đến nơi cất giấu năng lượng, quay lại đằng sau hắn bị đấm thủng người, kế hoạch thất bại đành phải liều, ngay lúc Hắc Nguyệt liều mình hấp thụ dòng chảy năng lượng thì đám quỷ cũng nhận ra đó là gì, cả đám nhảy vào tranh giành, tung hết sức hạ những tên khác mới có thể lấy nó được, trận đánh loạn xạ ngay dưới lòng đất giữa tâm đảo, làm các vách đá lớn sập xuống, dòng năng lượng mất ổn định do vách đá trấn giữ không còn, năng lượng tuyệt đỉnh giải phóng vút lên cao, bắt đầu lan tỏa quanh đảo, những tên quỷ đang hấp thụ nó thì bị thiêu cháy toàn thân thể, năng lượng quá lớn, áp đảo mọi thứ, lan tỏa tới đâu, nơi đó bị hủy diệt.
• Quỷ Thần và Kỵ Sĩ không còn sức chịu đựng, cũng bị thiêu cháy, mọi thứ đều không còn gì nữa rồi, chợt nhớ lại còn 1 người và hàng loạt tinh linh, cả 2 bắt tay hợp tác.
Kỵ Sĩ tách nửa sinh mệnh của mình chuyển vào người sống cuối cùng, Ma Thuật Hắc Nguyệt bị hóa giải, Kỵ Sĩ dùng nốt năng lượng còn lại trong cơ thể để mở kết giới đưa người đó đi đến 1 thế giới khác cùng với cán kiếm của Kỵ Sĩ để làm chìa khóa hy vọng.
Quỷ Thần dựa vào nguồn năng lượng lan tỏa này cố gắng hấp thụ thật nhiều rồi vận sức:
Nhiệt Lực - Hắc Ấn - Giải Phóng Toàn Diện - Phá ( đẩy hết năng lượng phóng diện toàn thân thể để bộc phát sức mạnh )! .
• Rầm, thanh kiếm của Quỷ Thần cắm xuống đất, mọi thứ thoáng cái đã biến mất ngay tại thế giới của nó!
• Người dân thường ấy được cứu sống bằng cả sinh mệnh của thần đã ghi chép lại
đó là mọi việc tôi được giác quan của thần quan sát, thế giới đó có thể là lí do của những người bị mất tích trên biển, trước khi tới thế giới thần bí, nơi tôi sống là thế giới của con người, tôi không biết thời đại của tôi là khi nào, lúc đấy chỉ có chiến tranh và chết chóc của con người, mọi thứ loạn lạc, tôi không có cha mẹ, tôi cũng không biết nơi tôi sinh ra ở đâu, là người của quốc gia nào, tôi và rất nhiều người khác cũng vậy, bị đưa đẩy chu du mọi nơi.
cho đến khi tôi đi trên 1 con thuyền to lớn cùng rất nhiều thủy thủ tàu, tôi không biết họ đi đâu, khi thuyền ra giữa biển mênh mông thì bị kẻ địch tấn công , tôi nghĩ là cướp biển, các thuyền tiếp cận chiến đấu , bỗng cơn bão kéo tới cùng những cơn sóng khổng lồ dập liên tục, tất cả các thuyền đều bị lật, mọi thứ chìm giữa biển khơi, cứ nghĩ là sẽ chết, khi tỉnh dậy, tôi đã ở trên 1 hòn đảo, thứ tôi thấy là có rất nhiều người trên đảo, có cả những người tôi gặp, những người lạ và kẻ địch, thời đại lúc giờ là phân biệt cao thấp giàu nghèo, ngay tại đây, những người mạnh hơn giỏi hơn sẽ làm kẻ cầm đầu cai trị những người yếu hơn, kỳ lạ, không những không chiến nhau cũng không tỏ ra bất kỳ hành động nào tàn ác, họ lại rất vui vẻ thân thiện như bạn bè, cứ như đang ở trong mơ vậy, từ khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy có nguồn năng lượng đang hòa tan trong cơ thể tôi, không chút sợ hãi, những ác tính trong con người tôi đều biến mất, cứ như là thiên đường vậy.
Mọi người từ ở khắp mọi nơi, từ người giỏi kẻ yếu, bọn họ tận dụng kiến thức từ con người mà truyền đạt lại với nhau và không hề gây ảnh hưởng hòn đảo.
Nơi đây có 3 người có sức mạnh tối cao được con người gọi là thần, thật ra thần với con người nơi đây đều như bạn bè vậy, không phân biệt bất cứ gì.
Quỷ Thần được sinh ra do tích tụ cái ác từ con người, sinh ra từ bóng tối nên gọi là Quỷ, bản chất thì là 1 vị thần lương thiện.
Đảo thần được gọi là " Đảo Mẹ " bởi sức mạnh của " Vô Lượng Thuần Khiết " là sức mạnh của thiên nhiên, năng lượng tích tụ mà Quỷ thần sinh ra, được đảo "Mẹ" thanh tẩy ác tính của con người, là Quỷ nhưng mọi người đều gọi là Thần.
Kỵ Sĩ Rồng, là chiến binh của chính nghĩa, diệt yêu ma, giết quái vật, bảo vệ con người, kỹ năng, sức mạnh, hóa rồng bay lượn, mọi người đều gọi ở cấp bậc thần thánh.
Phù Thủy, là 1 cô gái đến từ thế giới khác, với quyền năng sức mạnh phép thuật, cô luôn ở trạng thái quyến rũ mê mẩn của 1 Phù Thủy.
Cả 3 người đến từ 3 thế giới khác nhau, chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn.
Đây là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất, tất cả bị hủy diệt...
• Rầm ( tiếng đụng xe ) Đứa cầm quyển sách nói lên:
Chi rứa mấy cha !
• Nhóm bạn thì xôn xao: đụng xe kìa mi, dựng xe lên coi
• Thấy đụng phải 1 chị nữ, nên cậu nhóc Thiên Long hỏi:
chị có bị sao không
• Chị gái ấy bảo: chị không sao, mấy đứa có bị gì không?
• Đang đọc tới đoạn hay mà bị mất hứng, Thiên Long tính cách bây giờ vẫn còn là trẻ con dễ thay đổi cảm xúc, ăn nói không suy nghĩ, cứ bực bội là nói năng lung tung:
bực ghê chứ, đi đứng kiểu gì không biết
• Vừa không biết sai vừa ăn nói không nể ai, cứ nghĩ là người kia sai nên dở giọng với cái thái độ khinh khỉnh, đám bạn mới nhắc
ê long, tụi mình đi sai mà
• Ơ, cũng chả biết nói gì nên cả đám kéo xe chạy, cô bắt hết lại, cả đám bị nhéo tai và mắng 1 trận, may nhờ anh trai nào đó dắt xe tới trở chị đi nên nhóm mới thoát nạn.
• Thế là mới sáng đi biển về là cả đám bị nghe mắng, cậu nhóc Long vẫn còn thấy khó chịu: bực ghê, ơ mà cuốn sách đâu rồi? quay lại tụi bây
• Đám bạn cũng nhát: thôi mi, ai rảnh mà quay lại!
• T/Long: quay lại đi ê, mất cuốn sách chị Hạ Nhi nói ta đó
• V.quang: mi đạp đi, lát quay lại chỗ này thì đổi lại
• Cả 2 đổi chỗ để đạp xe quay lại , tìm mãi không thấy quyển sách, đám bạn: về đi, trưa rồi, ba mẹ tụi t chửi á
• T/long: Haizz, về!
• Vậy là cả đám quay đi, nhưng đoạn sau của cuốn sách vẫn còn chưa hết!
• Người dân thường ấy:
..Trừ tôi, mang 1 nửa sức mạnh của thần với nhiệm vụ phục sinh "Đảo Mẹ" mới đầu tôi rất cố gắng để luyện tập thích nghi với sức mạnh mới, sau đó là không ngừng truyền dạy cho các truyền nhân sức mạnh của mình để trở thành các dũng sĩ diệt ác, thế nhưng tôi đã thất bại, càng lúc tôi càng đắm chìm vào dục vọng con người, những truyền nhân được truyền dạy, mỗi người có 1 hướng đi riêng.
Cảm thấy bản thân không thể làm được, đành xóa bỏ thế giới đó khỏi thế giới con người, cán kiếm của Kỵ Sĩ là chìa khóa để giải phong ấn nhưng điều đó sẽ làm con người gặp nguy hiểm, tôi đã kéo thuyền ra giữa đại dương, thả cán kiếm và quyển sách này xuống đáy biển để không ai có thể tìm nó được nữa, đồng nghĩa với việc thế giới kia vĩnh viễn không trở lại nữa.
Tôi hy vọng đừng ai tìm thấy nó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...