Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Biên dịch: Lúa
Hoa Vân Long thấy được, mừng thầm trong lòng, động tác cũng càng thêm tinh tế. Hắn thừa cơ duỗi ra cánh tay phải, chậm rãi ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Nguyễn Hồng Ngọc, ôn nhu nói ra: "Cô nương đến phía bên kia, ngồi xuống rồi nghe tại hạ nói chuyện."
Vòng eo của Nguyễn Hồng Ngọc bị Hoa Vân Long ôm lấy, chợt cảm thấy một dòng điện truyền khắp cơ thể, trong lòng như có con hươu chạy loạn, cũng không biết là sợ hay vui, nhưng thiếu nữ được ôm trong ngực, khó tránh khỏi ngượng ngùng. Nàng uốn éo vòng eo, đôi mắt đẹp liếc ngang, nhẹ giọng trách cứ: "Chính chắn một chút, ta không kết thân quyến luyến với ngươi, ngươi ôm ta làm gì?"
Hoa Vân Long cười thầm trong lòng, cũng không trả lời, vẫn ôm nàng đi đến một khối núi đá.
Khí tức nam tử làm lòng nàng si mê, Nguyễn Hồng Ngọc chỉ cảm thấy toàn thân sung sướng tê dại, muốn tránh nhưng đành thôi, bất tri bất giác ngồi xuống núi đá ở đằng kia cùng với Hoa Vân Long. Hoa Vân Long nắm chặt cánh tay của nàng, vẫn không buông ra, cũng không có động tác tiến thêm một bước, chỉ si ngốc nhìn Nguyễn Hồng Ngọc mà mỉm cười.
Nguyễn Hồng Ngọc bị hắn nhìn chằm chằm, mặt ngọc ửng hồng, ngượng ngùng nói: "Ngươi thật không đứng đắn, có nói hay không a?"
Hoa Vân Long trơ mặt ra nói: "Cô nương thật đẹp, khiến ta bất tri bất giác đã nhìn đến ngây người."
Vừa dứt lời, hắn đã kéo nàng vào trong ngực, những ngày này không được gần gũi nữ tử, hắn cũng rất khó chịu.
"Ân... Không được... Ư... Không được mà..."
Hoa Vân Long thật sự nhịn không được, điên cuồng hôn lên gương mặt nàng, đồng thời ôm chặt thân thể của nàng, đi vào sâu trong rừng cây, bóng cây che khuất mặt trời, dù giữa ban ngày cũng không sợ bị người phát hiện. Một tay Hoa Vân Long luồn lách vào trong nội y của Nguyễn Hồng Ngọc, vuốt ve cặp vú nóng rực.
Tâm trí Nguyễn Hồng Ngọc hoàn toàn trống rỗng, thoáng cái đã bị Hoa Vân Long lột sạch y phục, sau đó Hoa Vân Long cũng tự mình cởi hết. Hai tay Hoa Vân Long tha hồ gây tai vạ trên người nàng, vừa sờ, vừa cấu véo, trực tiếp kích thích cho nàng cao giọng rên rỉ.
"Ưm... A... A..."
Thanh âm như điên cuồng, Hoa Vân Long vội vàng tách đôi hai chân của nàng, bảo bối nóng bỏng lập tức nhắm thẳng vào âm hộ của nàng.
"Ngươi phải nhẹ một chút, ta vẫn còn là xử nữ, biết không a? Nếu không, ta sẽ không để ý tới ngươi nữa."
"Đó là đương nhiên, ưu điểm của ta chính là thương hương tiếc ngọc, ta sẽ rất nhẹ nhàng... Yêu ngươi."
Vừa nói xong, Hoa Vân Long thả sức hôn nàng, hôn cho nàng thở dốc không ngừng, đồng thời huy động hai tay vuốt ve trên dưới, dần dần, chỉ thấy nàng đỏ bừng cả mặt, cặp vú trước ngực phập phồng không yên, ở khu vực tam giác tràn ngập thần bí khiến lòng người mê say kia, từng mảnh âm mao đen nhánh ẩn giấu âm hộ kiều diễm, hai mảnh âm thần hồng hào lóng lánh hơi lộ ra, tựa như đôi môi của đứa trẻ, khẽ mở rồi khép, còn đang nhiễu từng giọt d*m thủy...
d*m thủy vương khắp âm mao, thấm ướt âm hộ. Hoa Vân Long vừa thấy như thế, càng thêm dục hỏa thiêu thân, tay cầm lấy bảo bối, mò mẫm nơi động nguyên mật đào của nàng, chậm rãi di chuyển bảo bối cắm vào bên trong cửa ngọc.
"Oa... Ca... Thô to như vậy... Đau nhức a..."
Nguyễn Hồng Ngọc chỉ cảm thấy đau đớn, vội vươn tay nắm lấy bảo bối, thẹn thùng nhỏ giọng nói.
Hoa Vân Long vừa nghe xong, lập tức nghiêng người về trước, ổn định lại thân thể mềm mại của nàng, quy đầu nóng bỏng chĩa thẳng vào cửa động, hắn vừa ngấu nghiến hôn lên cặp môi thơm, mút liếm đầu lưỡi thơm tho, hai tay không ngừng xoa nắn đầu v*.
Không ngừng trải qua khiêu khích như vậy, toàn thân nàng run rẩy, cửa động đào nguyên càng giống như nước lũ Hoàng Hà, rốt cuộc nhịn không được bứt rứt ngứa ngáy sâu trong lòng, thở gấp mà rên rỉ: "Ca... Ca... Ngươi có thể chậm rãi... Nhẹ nhàng chơi..."
Trong khi nói chuyện, nàng càng cố gắng mở rộng hai chân thành chữ bát (八), mông ngọc đẫy đà vểnh cao lên nghênh đón quy đầu. Hoa Vân Long biết rõ, tâm hồn thiếu nữ của nàng ðã rung động rất nhiều rồi, vừa khẽ dùng lực, quy ðầu to như quả trứng gà lập tức tiến thẳng vào trong.
"A... Đau chết ta..."
Lúc này, quy đầu thô to đã kề sát lớp màng trinh nguyên, chỉ thấy Nguyễn Hồng Ngọc đổ đầy mồ hôi, cặp mắt nhắm chặt lại, khóe mắt ứa ra từng giọt nước mắt. Hoa Vân Long biết rõ đây chỉ là đau đớn nhất thời, hắn án binh bất động, tạm thời không đâm chọc.
Tay trái đặt trên đầu v* của nàng, vừa nhẹ nhàng xoa nắn, vừa nhẹ giọng hỏi: "Hồng Ngọc... Còn đau không? Đã khá hơn chút nào chưa?"
"Ca... Cứ chuyển động chậm như vậy đi a... Ta vẫn còn có chút căng phồng đau nhức... Nhưng mà ở bên trong..."
"Có phải là cảm thấy ngứa ngáy?"
Hoa Vân Long trêu chọc.
"Hừ... Lắm lời..."
Cứ liếc mắt đưa tình như vậy, tận lực trêu chọc, khiến d*m thủy của nàng không ngừng chảy tràn ra ngoài, lênh láng khắp vùng, đồng thời, hai chân không ngừng đong đưa, khi thì co lại, khi thì duỗi thẳng, khi thì tách rộng ra, đồng thời không ngừng vểnh cao bờ mông nghênh hợp với quy đầu nhẹ nhàng đâm vào, đây rõ ràng là dâm tính của nàng đã đạt đến cực điểm, đã tới tình trạng khó có thể nhịn được.
Hoa Vân Long thấy được nàng đã bộc phát dâm tính, dường như đã đến đỉnh điểm, ôm thật chặt hai vai của hắn, hạ thân không ngừng nhấp nhô, thở gấp liên tục mà nói: "Ca... Hiện tại ta đã không đau... Trong đó rất khó chịu... Ngứa... Ngứa lắm... Chỉ muốn ngươi dùng sức... Đâm vào a..."
Trong lúc nàng cắn chặt răng, bờ mông liên tục vểnh lên nghênh hợp, Hoa Vân Long hít vào một hơi thật sâu, bảo bối bỗng nhiên căng phồng, bờ mông trầm xuống, nhắm thẳng vào âm hộ ẩm ướt, đột ngột cắm mạnh vào. "Phốc tư" một tiếng, phá tan màng trinh, đại bảo bối đã đâm vào tận gốc, quy đầu căng phồng cứng rắn đã đâm thẳng vào tử cung. Một nhát đâm này khiến cho Nguyễn Hồng Ngọc đau đớn chảy ra hai dòng nước mắt, toàn thân run rẩy, gần như đã há miệng hét lên.
Hoa Vân Long vội vàng hôn lên, chặn lại tiếng kêu đau nhức của nàng, Nguyễn Hồng Ngọc đau nhức cực kỳ, hai tay không ngừng vung vẫy kháng cự, thân thể cũng giãy dụa không ngừng.
Cứ ôm hôn như vậy một hồi lâu, cơn đau phá thân mới phai đi một chút, Hoa Vân Long lập tức nhẹ giọng thì thào bên tai nàng: "Hồng ngọc, chịu khó một chút, đây là tránh không được, nữ tử vừa bị phá thân đều bị đau như vậy. Hiện tại đã khá hơn chút nào chưa?"
"Ân... Tốt hơn một chút... Vừa rồi thật sự đau chết ta... Ta... Ân... Trong đó... Sao lại có một chút... Cảm giác ngứa ngáy tê dại... Thật hư hỏng đây a..."
"Ai da, tiểu thư của ta nha, cảm giác vừa xốp giòn, vừa tê dại lại ngứa ngáy đó, chứng tỏ ngươi rất là dâm đãng, đã động dâm tính nhanh như thế, có nghĩa là ngươi muốn bị người hung hăng đâm vào, hành hạ ngươi, đâm chết ngươi."
"Biết được thì thôi... Sao lại lớn tiếng nói ra như thế... Đây... Ta rất thẹn thùng... Ngươi nhất định phải... Nhẹ nhàng một chút... Ta... Sợ... Chịu không nổi..."
Gần đây Hoa Vân Long cũng có chút nghiên cứu về chuyện đâm chọc này, vì thế hắn chậm rãi rút quy đầu đến ngoài miệng âm hộ, lại chậm rãi cắm vào bên trong, loại công phu ôn nhu này, chính là một loại kỹ thuật vô thượng, có thể thúc đẩy tình dục của nữ tử lên tới đỉnh cao.
Rút ra đút vào chậm rãi như vậy, ước chừng sau một phút đồng hồ, quả nhiên âm hộ của Nguyễn Hồng Ngọc đã tràn lan d*m thủy, chảy ra lênh láng, thân thể yêu kiều không ngừng rung động, một bộ dạng sướng khoái đến điên cuồng, tê tái khó chịu mà không ngừng giãy dụa eo thon như yêu xà, nhấp nhô mông ngọc mà nghênh hợp.
Cầu chư vị đậu hũ phóng tay tiếp sức, like chương, bình luận tương tác, donate và đẩy KP chính là energy, là viagra cho DG ra chương, bạo chương!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...