Đại Đường Đạo Soái

Dục Cốc Thiết ngồi yên bất định, con người ai cũng có tư tâm nhất định, bất cứ kẻ nào cũng không ngoại lệ.

Chuyện phát sinh, chỉ cần quan hệ đến người một nhà, không thể tránh khỏi
nghiêng về người nhà của mình, đây là chuyện thường tình.

Đại
Đường và Tiết Duyên Đà có quan hệ như đại ca tiểu đệ, bởi vì cuối thời
nhà Tùy náo động, Hoa Hạ chịu đả kích trí mệnh, Đông Đột Quyết thừa cơ
tiến lên, trở thành lực lượng cường đại nhất. Mặc dù Lý Đường lập quốc,
cũng đã nhận được ủng hộ của Đông Đột Quyết. Tháng tám năm Đường Vũ Đức
thứ chín, Hiệt Lợi Khả Hãn thừa cơ dẫn hai mươi vạn binh đến phía bắc
cầu Vị Thủy bên ngoài Trường An, chấn động kinh sư.

Lúc ấy Đường
triều căn bản không chuẩn bị thực lực quyết sinh tử với Đột Quyết, Lý
Thế Dân bất đắc dĩ dùng kế nghi binh, đích thân dẫn hạ thần và tướng sĩ
đến Vị Thủy đối thoại với Hiệt Lợi, hứa dùng vàng bạc tơ lụa tài vật,
giết bạch mã lập minh ước.

Đại Đường bị Đông Đột Quyết bức bách
đến mức này, thật sự là sỉ nhục lớn lao, Lý Thế Dân cũng thẳng thắn nói
minh ước Vị Thủy thực tế là sỉ nhục Vị Thủy.

Minh ước Vị Thủy là
né tránh tác chiến dưới điều kiện bất lợi cho Đại Đường, để ổn định thế
cục của mình, phát triển kinh tế, tích lũy lực lượng, là chuyển hướng
biến hóa mạnh yếu của nhà Đường và Đột Quyết. Trong chuyển hướng này,
Tiết Duyên Đà có ý nghĩa rất quan trong.

Năm Trinh Quán thứ hai,
Đông Đột Quyết nội loạn, Lý Thế Dân quyết đoán phái Tướng quân Kiều Sư

âm thầm liên lạc với thủ lĩnh Di Nam của Tiết Duyên Đà, tỏ vẻ ủng hộ. Di Nam đạt được ủng hộ của Đại Đường, xây dựng quốc gia Tiết Duyên Đà độc
lập, hơn nữa phụ thuộc vào Đại Đường. Tiết Duyên Đà độc lập khiến thực
lực của Đột Quyết thoáng chốc giảm bớt một phần ba, cũng cho Lý Đường cơ hội quyết thắng.

Năm Trinh Quán thứ ba, Lý Thế Dân sắc phong thủ lĩnh Di Nam của Tiết Duyên Đà làm Chân Châu Bì Già Khả Hãn. Năm Trinh
Quán thứ tư, Đại Đường dùng thế tiến công như vũ bão tiêu diệt Đông Đột
Quyết, trở thành bá chủ thiên hạ, Đại Đường có thể tiêu diệt Đông Đột
Quyết, Tiết Duyên Đà có vai trò rất lớn.

Hoàn toàn có thể nói,
nếu không có Tiết Duyên Đà, cho dù Lý Thế Dân hùng tài vĩ lược như thế
nào, tuyệt đối không thể trong bốn năm ngắn ngủn tiêu diệt được bá chủ
thảo nguyên.

Từ đó về sau Tiết Duyên Đà vẫn luôn là minh hữu
trung thành nhất của Lý Đường, thường xuyên tiến cống dê, ngựa, lạc đà…
cho Đường triều. Số lượng cực lớn, thậm chí lên đến mấy vạn.

Còn
Tây Đột Quyết vì khống chế Tây Vực luôn đối địch với Đại Đường, gần đây
mới giao hảo với Đường triều, Dục Cốc Thiết thực khó tin tưởng, dưới
tình huống này Lý Thế Dân không giúp minh hữu mà lại giúp mình. Nếu Lý
Thế Dân phán thiên mã cho Tiết Duyên Đà, tất cả tính toán đều uổng phí.

Dục Cốc Thiết là con trai của Thủy Tất Khả Hãn của Đông Đột Quyết, bởi vì
Đông Đột Quyết bị Lý Thế Dân tiêu diệt, mới tìm Tây Đột Quyết nương tựa, ưu thế về thân phận khiến cho hắn luôn có dị tâm, không cam lòng ở dưới người khác. Hắn muốn trở thành Khả Hãn, trở thành bá chủ Tây Vực.

Chỉ có điều thực lực của Ky Lợi Thất không nhỏ, với lực lượng hắn có được hiện giờ còn chưa đủ để chống đỡ với Ky Lợi Thất.

Hắn rất cần tiền, cần rất nhiều tiền để thu mua ủng hộ của chu bộ Tây Vực.


Khi Ky Lợi Thất đề nghị bán ngựa đổi lấy tài vật phát triển bản thân, Dục
Cốc Thiết liền biết cơ hội đã tới, dựa vào tín nhiệm nhiều năm qua, hắn
đã xung phong nhận làm Sứ giả lần này, tiếp nhận nhiệm vụ gian khổ. Hắn
biết rõ giá trị của thiên mã, nếu bán đi, số tiền đoạt được đủ để tạo
thành một quân đội cường đại đối kháng với Ky Lợi Thất.

Việc này
chính là mấu chốt của ý đồ tự lập của Dục Cốc Thiết, hôm nay lại vì đủ
loại chuyện ngoài ý muốn khiến hắn mất đi cơ hội này, Dục Cốc Thiết làm
sao có thể ngồi yên cho được.

Thấy Đỗ Hà thảnh thơi thảnh thơi đi vào thiên điện, Dục Cốc Thiết lòng như lửa đốt nghênh đón nói:

- Đỗ tướng quân, Thiên Khả Hãn phán xử như thế nào?

- Ài….

Đỗ Hà thở dài, bất đắc dĩ nhún vai, liếc nhìn hắn nói:

- Bệ Hạ nghe xong là giận tím mặt......

Dục Cốc Thiết lo lắng, thầm nghĩ:

- Thiên Khả Hãn tức giận gì chứ?

Đỗ Hà nhìn xung quanh, lén lút thấp giọng nói:


- Dục đại nhân, ngươi có biết vị thủ lĩnh bộ lạc nào Tây Đột Quyết được
Bệ Hạ tín nhiệm nhất không? Là ngươi ....Nhưng ngươi.....Ài, không nói
nữa, ngươi tự giải quyết đi.

Dục Cốc Thiết chấn động, vội vàng lôi kéo Đỗ Hà nói:

- Đỗ đại nhân, lời này là thế nào, kính xin đại nhân nói cho ta biết, ta vô cùng cảm kích.

Đỗ Hà nói:

- Ky Lợi Thất mặt ngoài giao hảo với Đại Đường ta, nhưng hắn vẫn chưa từ
bỏ dã tâm tranh đoạt Tây Vực. Hôm nay các ngươi dùng thiên mã đổi lấy số tiền lớn như vậy làm cái gì? Bệ Hạ anh minh thần võ, chỉ cần nháy mắt
là nhìn ra mục đích của các ngươi, các ngươi là muốn dùng số tiền lớn
này phát triển thực lực bản thân, phân cao thấp với Đại Đường ta.

Dục Cốc Thiết tái mặt, đây đúng là dụng ý của Ky Lợi Thất.

Đỗ Hà nói tiếp:

- Bệ Hạ từ trước đến nay đều không yên tâm về Ky Lợi Thất, ý đồ ủng hộ
một vị thủ lĩnh bộ lạc làm Khả Hãn, thống soái Tây Đột Quyết, hắn vốn đã chọn trúng ngươi, nhưng ngươi đã làm cái gì? Ngươi đến Trường An bán
ngựa cho Ky Lợi Thất, việc này đã làm Bệ Hạ vô cùng tức giận.

Dục Cốc Thiết vừa vui lại hối hận, có thể được Đại Đường ủng hộ, thật sự giá trị hơn bất cứ thứ gì, vội nói:

- Hiểu lầm, tất cả chuyện này đều là hiểu lầm. Ta bán ngựa cũng không
phải vì Ky Lợi Thất, mà vì chính mình, nếu muốn tự lập, ta cần một số
tiền rất lớn. Đỗ đại nhân, kính xin ngài hãy nói ý tứ của Dục Cốc Thiết
cho Thiên Khả Hãn, đại ân của ngài, ta trọn đời không quên.

Đỗ Hà nhìn hắn hồi lâu nói:

- Ta không tin ngươi, Bệ Hạ hiện tại cũng sinh ra bất mãn với ngươi, cũng chưa chắc sẽ tin lời của ngươi. Bệ Hạ phán đoán sáng suốt, đã phán
thiên mã cho Tây Đột Quyết các ngươi, ngươi mang thiên mã về Tây Vực đi, không cho phép các ngươi tham gia lễ chúc thọ của Bệ Hạ.


Dục Cốc Thiết càng nghĩ càng cảm thấy lo sợ, con ngựa này đâu phải thiên mã, mà là lá bùa câu hồn của Diêm vương, nếu thật sự chạy về Tây Đột Quyết, uy tín của hắn chắc chắn đại giảm, đừng nói là tự lập, không bị những bộ
lạc khác chiếm đoạt đã là may lắm rồi.

Dục Cốc Thiết vội vàng buồn bã nói:

- Đỗ đại nhân, giờ ta không cần thiên mã nữa, ta sẽ đưa nó cho Bệ Hạ để
chứng nhận tấm lòng của ta. Kính xin ngươi nói cho Bệ Hạ, Dục Cốc Thiết
ta thật tâm muốn dựa vào Đại Đường, tuyệt đối không phải loại tiểu nhân
như Ky Lợi Thất.

- Như vậy đi.

Đỗ Hà làm ra vẻ khó xử, sau đó mới đáp ứng.

Kết quả không cần mãnh liệt yêu cầu Dục Cốc Thiết, Lý Thế Dân nhận thiên
mã, hơn nữa đồng ý ủng hộ Dục Cốc Thiết phản kháng Ky Lợi Thất, để bọn
chúng tự mình cắn nhau.

Đại Đường vừa có được thiên mã, lại có
thể khiến cho Tây Đột Quyết nội loạn, đúng là nhất cử lưỡng tiện, một
mũi tên trúng hai con nhạn.

Đây cũng là sở trường lớn nhất của Đỗ Hà, ưu thế lớn nhất của hắn chính là hắn biết được tiến trình lịch sử.

Dục Cốc Thiết che dấu vô cùng tốt, không có người nhìn ra hắn ý đồ phản
loạn, nhưng trong lịch sử rõ ràng có ghi chép khi Dục Cốc Thiết thấy Ky
Lợi Thất mất lòng người nhất đã khởi binh tự lập, trở thành Khả Hãn của
Tây Đột Quyết.

Đỗ Hà chỉ nghe thấy cái tên Dục Cốc Thiết, căn bản không cần đi tìm hiểu con người của hắn, có thể kết luận hắn là một
người không cam lòng ở dưới người khác, vì vậy xếp đặt kết cục này, để
cho hắn tự chui đầu vào, khiến cho hắn cam tình nguyện dâng tặng thiên
mã, cam tâm tình nguyện vì Đại Đường mà làm suy yếu lực lượng của Tây
Đột Quyết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui