Đại Đường Cuồng Sĩ

Thái Bình công chúa mấy năm này không có gì thay đổi gì, chỉ có điều ham muốn quyền lực ngày càng nhiều, nàng thông qua phu quân Võ Du Kỵ nắm giữ Nội vệ, thông qua Cát Húc khống chế Ngự Sử Đài, lại thông qua Hình Bộ Thị lang khống chế Hình Bộ. Trên thực tế, thực quyền của nàng đã có thể đối kháng cùng Thượng Quan Uyển Nhi rồi.

Nhưng lúc này Đại Đường vẫn là do Hoàng đế Võ Tắc Thiên nắm trong tay, cho nên khi Võ Tắc Thiên bắt đầu đem ngôi vị Hoàng đế kế thừa thiên hướng về gia tộc Võ thị, Thái Bình công chúa cũng không còn cách nào. Nàng nghe nói Lý Thành Khí đã bí mật gặp mặt Lý Trân, lập tức tựa như trận cuồng phong tới phủ Tương Vương.

- Hoàng huynh, Lý Thành Khí và Lý Trân nói chuyện gì?

Thái Bình công chúa chân thật thẳng thắn, vừa thấy Lý Đán liền đi thẳng vào vấn đề, lòng nàng nóng như lửa đốt, mong Lý Đán mở miệng nói ngay.

Lý Đán thong thả, cười tủm tỉm nói:
- Lệnh Nguyệt cứ ngồi xuống đã, chúng ta từ từ nói chuyện!

Ông mời Thái Bình công chúa ngồi xuống, gọi nô tỳ dâng trà, lúc này mới lấy kế hoạch Lý Trân đưa cho Thái Bình công chúa:
- Đây là kế hoạch của hắn, hoàng muội xem trước!

Thái Bình công chúa nhận lấy vội vàng xem, lập tức mừng rỡ, quả nhiên là kế hoạch mà nàng mong đợi. Nàng xem kỹ một lần, gật gật đầu khen:
- Đúng vậy, văn võ nhiều mặt, điểm vào cũng tốt, tuy nhiên…

Thái Bình công chúa nhíu mày, rất đồng ý biện pháp xử lý huynh đệ Trương thị, đương nhiên, cái đó và Lý Trân không biết huynh đệ Trương thị hiện nay rất có quyền thế, nàng cảm thấy cần cùng Lý Trân bàn qua một chút.

Lý Đán nhìn ra Thái Bình công chúa chần chừ, liền cười nói:
- Hoàng muội còn muốn lại cùng Lý Trân thương thảo một chút sao?

Thái Bình công chúa gật gật đầu:
- Suy nghĩ của hắn không có vấn đề, nhưng suy xét vẫn không đủ chu toàn, chuyện hắn không biết này có liên quan tình hình của Lạc Dương, ta quả thật muốn cùng hắn bàn qua một chút.

Lý Trân suốt một ngày bận rộn, đi ra phủ Võ Thừa Tự về hắn lại thuận đường đi thăm hỏi Cao Diên Phúc, lại biết được Cao Diên Phúc không ở kinh thành, đi Ba Thục. Hắn lại đi Nội vệ, và gặp nhất đám huynh đệ, nhưng hắn đối với lão đệ huynh Nội vệ cũng không có gì lo lắng.

Dù sao cũng phải nói, Thái Bình công chúa đối với bọn họ không tệ, trên cơ bản không hề động đến chức quyền của bọn họ, còn cho thêm lương, ngoại trừ Lã Tấn, gã bị điều đến Thiên Ngưu Vệ thăng làm Trung Lang Tướng, cấp một thị vệ thân cận cho Thái Bình công chúa.

Mọi người buổi tối tụ hội ở Tửu Tuyền lầu do Lý Tuyền mở. Do Lý Trân về kinh thành, cũng muốn gặp mọi người ở Nội vệ.

Trong Tửu Tuyền lầu náo nhiệt lạ thường, mười mấy quan quân Giáo úy Nội vệ trở lên bao quanh đại sảnh lầu hai, mọi người uống rượu chơi đoán số, la hét ầm ĩ ồn ào náo nhiệt. Lý Trân ngồi cạnh cửa sổ, hắn cũng uống không ít, tuy nhiên mọi người đều không rót rượu nhiều cho hắn, nên tâm trí vẫn còn tương đối rõ ràng, hắn đang cùng Trương Lê tán gẫu việc lần thứ ba Nội vệ mở rộng.


- Đã định ra rồi.

Trương Lê cười nói:
- Nội vệ đã mở rộng tới năm ngàn người, cũng đổi tên là Mai Hoa Nội vệ, Lã Tấn bị điều đi cũng không bằng lòng, nếu hắn không đi, chắc cũng được thăng chức lên Trung Lang Tướng rồi.

- Vậy còn ngươi? Cũng được thăng tướng quân chứ?
Lý Trân cười hỏi.

- Ta không có, tướng quân chỉ có một người, chính là Võ Du Kỵ, ta tuy là chức phó, nhưng chức vẫn là Trung Lang Tướng, chỉ có điều so với những người khác vẫn cao hơn một bậc.

- Thế này cũng không tệ, chúc mừng ngươi.

Lý Trân giơ chén rượu lên, cười kính Trương Lê một chén rượu. Lúc này, Hàn tướng lĩnh lên trước, nâng chén kính Lý Trân cười nói:
- Kính Lý tướng quân uy danh vang dội, ta mời Lý tướng quân một ly.

Hàn Chí Thọ đó là thay chức của Lã Tấn, là tâm phúc của Thái Bình công chúa, gã mặc dù có hậu thuẫn vững chắc, nhưng đối với người khác khá khiêm tốn, không xâm phạm lợi ích của người khác, và đối đãi với mọi người cũng không tệ. Lý Trân cười hướng đến gã gật gật đầu, cũng uống hết chén rượu.

Lúc này, Hàn Chí Thọ cười nói:
- Ty chức còn có một câu muốn nói với tướng quân, không biết tướng quân có thời gian.

Lý Trân nao nao, nhưng vẫn là cùng gã ra đại sảnh. Lý Trân cười hỏi:
- Hàn Tướng Quân muốn nói với ta cái gì?

Hàn Chí Thọ thấy không người, liền thấp giọng nói với Lý Trân:
- Công chúa điện hạ ở lầu ba Liên Hoa chờ tướng quân, nàng bảo ta báo với tướng quân một tiếng, nàng có chuyện quan trọng muốn cùng tướng quân bàn bạc.

Hóa ra là Thái Bình công chúa muốn tìm mình. Lý Trân nghĩ, lập tức hiểu được, Thái Bình công chúa hôm nay nhất định đã gặp Lý Đán.

Hắn quay đầu lại vỗ nhẹ Trương Lê một cái, ý chỉ lên lầu ba của quán.


Quán rượu tổng cộng có bốn tầng, toàn bộ tầng ba đều là nhà một gian, ở giữa đều bố trí được vô cùng xa hoa, rất nhiều khách là người có thân phận địa vị cao đều đến đây ăn cơm.

Lý Trân đi thẳng tới tận cùng bên trong có một gian phòng ốc. Hắn gõ cửa, cửa mở, bên trong không ngờ là Cao Tiễn, điều này làm cho Lý Trân cảm thấy bất ngờ. Cao Tiễn cười cười:
- Công chúa điện hạ ở bên trong chờ ngài, mời tướng quân vào!

Lý Trân đi vào phòng, nhìn Cao Tiễn cười nói:
- Chúc mừng Cao huynh thăng chức Hình Bộ Thị lang.

- Đâu có! So với tướng quân, ta còn kém xa lắm.

Cao Tiễn khiêm tốn hai câu, nhưng nét mặt lại không che được vẻ hoan hỉ, mới nhập sĩ sáu năm liền đã thăng làm Hình Bộ Thị lang, y lên chức rất nhanh khiến đại đa số quan viên thất sắc.

- Cao lang, ngươi đang cùng Lý tướng quân nói gì vậy, còn không mau mời hắn vào!
Trong phòng vang lên tiếng của Thái Bình công chúa.

Lý Trân và Cao Tiễn nhìn nhau, hai người cười một tiếng, Lý Trân bước nhanh vào phòng. Trong phòng ngọn đèn tối, trên cửa vải mành dày, che cực kỳ chặt, làm cho người ta có cảm giác bị đè nén, như ở nhà lao, nhưng ở bàn nhỏ Thái Bình công chúa ngồi lại không có cảm giác đó, nàng vẻ mặt tươi cười chăm chú nhìn Lý Trân.

Lý Trân hai năm trước đã gặp Thái Bình công chúa, tuy rằng so với hai năm trước thay đổi không nhiều, nhưng so với năm năm trước, nàng béo lên rất nhiều, hai má dưới thịt rũ xuống, hai mắt dài và nhỏ hơn, đầy đặn và mập mạp hơn. Chỉ cách nhau một đường, Thái Bình công chúa dường như vượt qua tuyến này.

Lý Trân vội vàng tiến lên khom người thi lễ:
- Ty chức tham kiến Công chúa điện hạ!

- Lý tướng quân, chúng ta đã năm năm không gặp!

Thái Bình công chúa đã quên hai năm trước bọn họ đã từng gặp qua, Lý Trân cũng không nhắc nhở, cười nói:
- Nhiều năm không gặp, Công chúa phong thái càng ngày càng hơn trước.

- Ai! Ngươi đừng khích lệ ta, ta làm sao còn có cái gì gọi là phong thái, đã thành lão thái bà rồi.

Tuy nói vậy, nhưng Lý Trân khen khiến trong lòng nàng vô cùng phấn khích, nàng vội vàng nói:

- Lý tướng quân mau ngồi xuống.

Lý Trân thi lễ, ngồi xuống kế bên. Cao Tiễn ngồi đối diện Lý Trân, gã là quân sư của Thái Bình công chúa, bình thường bàn bạc những chuyện lớn gã cũng sẽ tham gia, điểm ấy Lý Trân cũng biết. Thái Bình công chúa đem kế hoạch của mình nói với Cao Tiễn, cũng chẳng có gì lạ.

- Lý tướng quân, uống trà giải rượu trước đi!

¬ - Đa tạ công chúa điện hạ quan tâm, ty chức không sao, vẫn vô cùng tỉnh táo.

- Vậy là tốt rồi!

Thái Bình công chúa lấy kế hoạch mà Lý Trân viết ra, chậm rãi nói:
- Phần kế hoạch này ta đã xem tỉ mỉ n rồi, nhìn chung ta đồng ý, tuy nhiên ở phần chi tiết, ta cảm thấy vẫn có chút không ổn, Lý tướng quân có cảm thấy như vậy không?

- Ta biết!
Lý Trân khẽ cười nói.

- Ngươi biết?
Thái Bình công chúa có chút ngạc nhiên.

Lý Trân hạ thấp người nói:
- Dù sao ty chức rời khỏi Lạc Dương cũng đã năm năm rồi, rất nhiều chuyện không hiểu rõ lắm, cho nên ta làm ra phương án không ở trong trường hợp của ta, ta đang đợi cùng Vương điện hạ hoặc là Công chúa điện hạ sửa sang lại chút ít.

Thái Bình công chúa gật gật đầu:
- Ta phát hiện có hai điểm chủ yếu không ổn, một là để hoàng huynh của tự mình ra mặt, điều này mạo hiểm rất lớn, một khi bị Thánh Thượng biết, huynh ấy sẽ gặp phiền toái lớn, mặt khác lại không đủ sức thuyết phục, cho nên ta cảm thấy nên do ta ra mặt, đây là thứ nhất.

Lý Trân không nói gì, kỳ thật hắn không đồng ý với cách nói của Thái Bình công chúa, không cho Lý Đán ra mặt không phải là bởi vì có mạo hiểm, mà là Thái Bình công chúa tự mình nghĩ thay Lý Đán ra mặt, nhưng Lý Trân cũng không có kiên nhẫn nữa, hắn gật đầu nói:
- Vậy điểm thứ hai?

- Điểm thứ hai chính là đối với phương án thứ hai, nên kịch liệt một chút. Ta dám khẳng định, nhị Trương nhất định sẽ phản công, là bởi vì ngươi không biết hai người bọn họ ngang ngược cỡ nào, trước kia Tiết Hoài Nghĩa đối với bọn họ, đã là kiến gặp voi rồi.

- Công chúa là có ý gì, muốn hủy phương án thứ nhất?

- Cũng không phải.

Cao tiễn ở bên cạnh tiếp lời nói:
- Ý của Điện hạ là cho bọn hắn chút giáo huấn là điều cần thiết, nhưng không thể chỉ cấp giáo huấn không để cho ngon ngọt. Công chúa điện hạ muốn ở chuyện này về sau, Tương Vương, và Lư Lăng Vương cùng dâng thư đề cử nhị Trương làm Thân vương, để nhị Trương cảm nhận được, hợp tác với hoàng tộc mới có lợi, như vậy bọn họ cũng sẽ không đi theo Võ Tam Tư, nhất định sẽ cho mình một đường lui.


Lý Trân trầm tư một lát, đề nghị này kỳ thật chính là thủ đoạn cà rốt và cây gậy, phải có đánh, mới có hiệu quả. Lý Trân gật gật đầu:
- Ta đồng ý đề nghị của Công chúa điện hạ.

Thái Bình công chúa mừng rỡ:
- Một khi đã như vậy, ta sẽ phái ba mươi lính tinh nhuệ cho Lý tướng quân sử dụng, dựa theo phương án của Lý tướng quân mà thi hành.

Lý Trân vốn muốn nói, có Nội vệ như vậy đủ rồi, nhưng nói đến miệng rồi hắn lại nuốt trở vào, Thái Bình công chúa phái người của nàng đến thực thi kế hoạch, tất nhiên là có suy nghĩ của nàng, mình cũng không thể nói được. Lý Trân đứng dậy hành lễ nói:
- Vậy ty chức sẽ chờ tin tức điện hạ.

Lý Trân đi rồi, Cao Tiễn đóng cửa trở lại buồng trong, gã có chút không hiểu hỏi:
- Điện hạ sao lại phái người của mình đi tham dự việc này, nếu chẳng may bị người khác phát hiện, chẳng phải là sẽ liên lụy Công chúa sao?

Thái Bình công chúa thản nhiên nói:
- Ta đương nhiên biết, tuy nhiên chuyện này ta đều có nguyên do, ngươi không cần hỏi nữa.

Dừng một chút, Thái Bình công chúa vừa cười nói:
- Lý Trân là con rể Địch Nhân Kiệt, mà Địch Nhân Kiệt là thủ lĩnh phái thanh lưu, chúng ta nhất định phải tranh thủ ông ta.

Lý Trân về tới lầu hai, trong lầu hai lại ồn ào náo nhiệt như trước. Các tướng lĩnh Nội vệ khó được sảng khoái như vậy, đều tận tình địa uống rượu ăn thịt, Lý Trân vừa đi đến cửa, thấy Triệu Thu Nương đứng ở cầu thang lầu bên, cười hỏi:
- Tướng quân không sao chứ!

Lý Trân từ trong ánh mắt nàng đã đoán ra, nàng đã biết hắn lên lầu ba, liền chỉ trên lầu cười nói:
- Ta đi tìm đại tỷ, nhưng tỷ ấy không ở trên lầu.

Cũng không phải Lý Trân không tin Triệu Thu Nương, mà là hắn biết Triệu Thu Nương là người của Thượng Quan Uyển Nhi. Năm đó hắn đi Tung Sơn, Thượng Quan Uyển Nhi sắp xếp Triệu Thu Nương đi theo hắn, cũng đủ để nhìn ra Triệu Thu Nương đối với Thượng Quan Uyển Nhi rất quan trọng, nhưng không rõ nguyên nhân nào đó, Triệu Thu Nương vẫn nghiêng về hắn.

Nhưng dù sao khi xa cách năm năm, dù cho quan hệ như thế nào cũng sẽ dần dần phai nhạt, nhưng Triệu Thu Nương là ích lợi của Thượng Quan Uyển Nhi ở Nội Vệ , dù vậy nhưng vẫn không có gì thay đổi.

Lý Trân không muốn Thượng Quan Uyển Nhi biết mình đã cùng Thái Bình công chúa gặp nhau, hắn không thể chọc giận người phụ nữ này.

- Lý Tuyền vừa mới về rồi, ngươi đương nhiên tìm không thấy cô ta, nhưng ta ở phía sau cửa nhìn thấy xe ngựa của Thái Bình công chúa.
Triệu Thu Nương nhìn Lý Trân nói.

Trong lòng Lý Trân ngầm thở dài, hắn vẫn không thể gạt được sự khôn khéo Triệu Thu Nương, hắn trầm ngâm chốc lát nói:
- Thu Nương đại tỷ dự tính nói chuyện này cho Thượng Quan xá nhân sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui