Có sáu viên xúc xắc, số điểm cao nhất có thể là 36 điểm. Dân cờ bạc chuyên nghiệp có thể ngẫu nhiên diêu ra điểm số này, nhưng cũng chỉ là ngẫu nhiên, người chân chính có thể tùy tay diêu ra 36 điểm, trên đời chỉ sợ không có mấy ai.
Cao Trạch tuy nghèo nhưng đánh bạc vẫn khá thịnh hành.
Bản thân Bặc Trường là người thích đánh bạc. Bản lĩnh của hắn tích lũy qua tháng ngày cùng với được cao nhân chỉ điểm mà luyện ra, ở Cao Trạch có lẽ không thuộc hạng đầu nhưng cũng xem như xuất sắc.
Nhưng không gian lận, hắn không thể cam đoan mình có thể trăm phần trăm diêu ra điểm số mong muốn, hiện giờ bị không trâu bắt chó đi cày, hắn cũng chỉ có thể căng da đầu tiếp tục.
Xúc xắc ở trong sắc chung va chạm có quy luật, đây là thủ pháp của dân chuyên cờ bạc.
Thấy vậy, Trung thúc lại lộ ra vẻ kinh nghi. Hắn phát hiện thủ pháp của đối phương không giống lúc nãy. Nếu nói lúc đánh cuộc với hắn thì đối phương khá tùy ý, tự tin, không chút để ý, như vậy hiện tại chính là khẩn trương cùng thấp thỏm, sợ hãi đi sai, động tác cũng có vẻ cứng đờ.
Tiếng sắc chung đập xuống chiếu bạc đánh gãy suy nghĩ của Trung thúc. Hắn gắt gao nhìn sắc chung, hắn có dự cảm, lần này tuyệt đối không có khả năng là 36 điểm.
Chóp mũi Bặc Trường tẩm ra một tầng mồ hôi mỏng. Hắn nỗ lực làm mình thoạt nhìn thực trấn định, lại không biết, phản ứng của hắn sớm bị An Tử Nhiên đối diện xem đến rõ ràng.
“Mở đi.”
Nghe thế, Bặc Trường nhìn thanh niên sắc mặt bình tĩnh đối diện, trong lòng luôn có cảm giác mình bị nắm mũi, chậm rãi dời tay. Trước hết lộ ra là hai viên sáu, hắn trong lòng không khỏi vui vẻ.
Hai đồng bạn cũng lộ vẻ vui sướng. Họ biết thực lực của Bặc Trường, tuy không phải cao thủ đứng đầu Cao Trạch, nhưng đối phó một thanh niên thì hẳn là dư dả.
Khi sáu viên xúc xắc hoàn toàn lộ ra, người vây xem không khỏi thổn thức một tiếng.
Kết quả này kém hơn họ tưởng tượng, bởi vì lúc trước, người Cao Trạch này đều có thể diêu ra 36 điểm, hơn nữa ngay lúc đó hắn thực tự tin, hiện tại lại chỉ có bốn viên 6 điểm, một viên 5 điểm cùng một viên 3 điểm, tổng cộng 32 điểm.
Kỳ thật ở giới bài bạc, 32 đã rất cao, rất nhiều người cùng cực cả đời cũng không nhất định có thể diêu ra điểm số cao như vậy, nhưng có châu ngọc ở trước, kết quả này làm khá nhiều người thất vọng.
Có lẽ là quá khẩn trương đi, vừa rồi cũng có không ít người nhìn ra Bặc Trường không còn tự tin như trước. Khi hắn diêu xúc xắc, bàn tay còn run run.
Người không biết thì nghĩ như vậy, lại không biết, kết quả này làm ba người thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ là không biểu hiện quá rõ ràng mà thôi.
An Tử Nhiên cực đạm câu khóe miệng lên, “Kế tiếp đến phiên ta.”
Tầm mắt mọi người lập tức tập trung lại trên người hắn. Người mở sòng bạc không nhất định sẽ biết đánh bạc, nhưng tư thế này xem ra là Vương phi biết, chỉ là không biết tới trình độ nào.
Sắc chung và xúc xắc nằm trên tay An Tử Nhiên. Thủ pháp không phức tạp như của Bặc Trường chỉ đơn giản là lắc lắc, một chút cũng không xinh đẹp, làm mọi người không cấm hai mặt nhìn nhau.
Vương phi thật sự biết đánh bạc sao? Sao không giống như họ tưởng tượng?
Còn đang nghi hoặc, An Tử Nhiên đã đặt sắc chung xuống chiếu bạc. ‘Bang’ một tiếng làm lòng hiếu kỳ của mọi người cũng treo lên.
Nhất khẩn trương không ai hơn Bặc Trường, ba người gắt gao nhìn chằm chằm sắc chung. An Tử Nhiên thập phần dứt khoát mở sắc chung cho họ xem, Bặc Trường lập tức nhướn người lên, trừng lớn đôi mắt khó có thể tin nhìn sáu viên xúc xắc, thế nhưng…… thế nhưng…… chỉ nhiều hơn hắn một điểm?
Bốn viên 6 điểm, một viên 5 điểm cùng một viên 4 điểm, tổng cộng 33 điểm, xác thật nhiều hơn hắn một điểm.
“Lại đến!” Bặc Trường ngồi phịch xuống ghế, cắn răng không cam lòng nhìn An Tử Nhiên. Chỉ kém một chút, nói không chừng tiếp theo hắn có thể thắng. Khi hắn vào trạng thái tốt nhất có thể diêu ra số điểm cao hơn.
Vốn dĩ với thực lực của hắn thì không cần gian lận, nhưng hiếm khi được tới Đại Á một lần, nơi này không ai biết cách gian lận cao minh của hắn, hơn nữa vì cam đoan mình trăm phần trăm có thể thắng, hắn mới lựa chọn gian lận.
An Tử Nhiên chỉ sợ hắn không dám chơi. Vì thế hai người tiếp tục ván thứ hai.
Lúc này so ai thấp điểm hơn. Đa số người cho rằng 6 điểm là nhỏ nhất, nhưng tất nhiên là có cách để có thể thấp hơn, nhưng Bặc Trường hiển nhiên còn chưa đạt tới cấp bậc kia. Hắn diêu ra sáu viên 1 điểm.
“Tốt!” Hai người đi cùng kích động hô lên, lần này họ hẳn có thể thắng.
Mọi người lập tức khẩn trương nhìn về phía An Tử Nhiên, bên kia diêu ra 6 điểm, hy vọng bên này thấp điểm hơn tựa hồ không lớn. Từng có người có thể làm xúc xắc vỡ nát, làm sáu viên biến thành năm viên, có người nói đó là nhờ nội công cao thâm.
An Tử Nhiên cầm lấy sắc chung, hắn không có nội công, nhưng thế sự lại không phải tuyệt đối. Kỳ thật có một biện pháp khó khăn không cao, nhưng hiển nhiên cũng không dễ dàng, chính là chồng sáu viên lên nhau, cách này gọi là nhất trụ kình thiên.
Thế giới này tuy rằng thịnh hành đánh bạc, nhưng thủ thuật không quá phát đạt, không thể so với thời hiện đại. Cao thủ thông thường đều ở độ tuổi khá lớn, cao thủ trẻ như An Tử Nhiên họ chưa từng thấy, cho nên khi có kết quả, mọi người đều choáng váng.
“Sáu, sáu hợp thành một?” Bặc Trường gian nan phun ra những lời này. Hắn đã thật lâu chưa thấy ai có thể làm sáu viên hợp về một, hơn nữa mặt trên xúc xắc đều là một điểm.
Người như vậy, tuyệt đối là cao thủ. Hắn đột nhiên nghĩ đến ván trưpcs, người này diêu ra 33 điểm, không phải là cố ý chứ? Cố ý cho hắn một hy vọng, kích hắn tiếp tục chơi.
Người nghĩ vậy không chỉ có hắn. Những người khác đều nghĩ, Vương phi xem ra không phải cao thủ bình thường, thật là thâm tàng bất lậu!
Bặc Trường mất sức lực tựa lưng vào ghế, “Ta thua.”
“Đa tạ.” An Tử Nhiên lấy mười vạn lượng đặt lên một tệp ngân phiếu khác bên tay phải.
Hai thanh thắng lấy về hai mươi vạn lượng, ánh mắt mọi người nhìn về phía An Tử Nhiên thập phần sùng bái sùng kính. Hôm nay họ gặp phải kinh hỉ liên tiếp, không cần nghĩ cũng biết, Vương phi kế tiếp sẽ cực kỳ nổi danh.
Thiên Long sòng bạc là của hắn, như vậy xưởng chạm trổ cùng xưởng bài khẳng định cũng là của hắn. Họ đến bây giờ còn nhớ rõ ngày Thiên Long sòng bạc xuất hiện, đó là vào tháng 9 Sùng Minh năm thứ 27. Lúc ấy, Vương phi gả cho Quận Vương không đến nửa năm mà đã sớm bắt đầu kế hoạch.
Lúc này, Bặc Trường đột nhiên đứng lên, “Ngươi quả nhiên rất lợi hại, lại tiếp tục, ta chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thắng được ngươi. Ta thừa nhận thực lực của ngươi cao hơn ta, ta dám đánh cuộc thì dám chịu thua, ngươi thắng!”
Chung quanh vang lên tiếng nghị luận. Nghe lời này, hắn chẳng lẽ không tính toán chơi tiếp?
Nói thật hay, tuy rằng thua hai mươi vạn lượng, nhưng hắn vẫn mang về bảy tám vạn lượng, bỏ cuộc thì họ cũng vẫn kiếm lời.
“Mới chơi được hai ván, các hạ liền không tính toán chơi tiếp? Nhận thua hơi sớm đi?” An Tử Nhiên vẫn chưa hoảng loạn, ánh mắt bình tĩnh lộ ra ý vị sâu xa, càng hiện ra vài phần đạm nhiên giống công tử quý tộc khí chất nhẹ nhàng.
Bặc Trường biết mình nắm quyền chủ động, sắc mặt khó coi rốt cuộc thay bằng tươi cười, “Công tử thực lực lợi hại, nếu ta không phải đối thủ của ngươi, cần gì phải mất mặt xấu hổ, ta có tự mình hiểu lấy cho nên ta nhận thua, không chơi.”
Quá vô sỉ! Mọi người oán hận nghĩ.
An Tử Nhiên nhìn hắn một cái, đột nhiên nói: “Không phải do ngươi quyết định.”
Bặc Trường biến sắc, “Sao nào, chẳng lẽ sòng bạc các ngươi không cho khách nhân thắng tiền sao, muốn cưỡng bách chúng ta tiếp tục đánh cuộc sao?”
Tiếng nghị luận xung quanh tức khắc nhỏ đi nhiều, tuy họ rất phục Vương phi, nhưng hắn nếu thật sự ôm ý tưởng này, về sau họ cũng không dám đến.
“Nếu ngươi thắng bằng thực lực của mình, sòng bạc tự nhiên sẽ không ngăn ngươi, nhưng nếu gian lận, vậy thì khó mà nói.” An Tử Nhiên trong lòng sớm hiểu rõ, ánh mắt chuyển qua, “Ngươi có dám để người của ta lục soát?”
Bặc Trường giống bị ong vò vẽ đốt nhảy dựng lên, hai mắt đỏ đậm như bị nhục nhã, giận tới cực điểm, “Đây là các sòng bạc các ngươi đãi khách? Thắng tiền thì các ngươi nói bổn đại gia gian lận, còn muốn lục soát người bổn đại gia, ngươi cho là chúng ta dễ chọc sao?”
“Không sai, Thiên Long sòng bạc khinh người quá đáng.” Hai tên bằng hữu đã đoán được tính toán của Bặc Trường, cũng nhảy ra, nếu sự tình nháo ra càng lớn thì hắn càng được lợi.
An Tử Nhiên không dao động, mặt vô biểu tình nói: “Nếu các hạ không muốn, ta đành phải áp dụng cưỡng chế.”
“Ngươi dám?” Bặc Trường không ngờ hắn dám cường thế như vậy, “Chúng ta là thị vệ của sứ giả Cao Trạch, tới Đại Á là vì liên hôn giữa hai nước. Các ngươi nếu dám động đến chúng ta, sứ giả Cao Trạch chắc chắn sẽ báo cho hoàng đế Đại Á, trị tội các ngươi.”
Lời này thật là…… ‘Xuy’ một tiếng, không biết là ai trước cười ra, một lát sau, toàn bộ ghế lô đều là tiếng cười trộm. Náo loạn nửa ngày, mấy người này lại không hề biết đứng trước mặt họ chính là Quận Vương cùng Vương phi của hắn.
“Có hậu quả gì, bổn vương một mình gánh chịu là được.” Phó Vô Thiên đứng dậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...