“Tử Nhiên, Tứ di nương nghe nói ngươi muốn mang những giấy nợ đó trả lại cho đám nông dân kia, chuyện này có thật hay không?” Không chờ đến ba ngày sau, Tam phòng thiếp thất của An Thường Phú nghe được tin đã chạy đến, người mở lời trước là Vương Tình Lam, dưới gối vô tử nữ, chỉ có thể nịnh bợ An Tử Nhiên để sống bình an qua ngày.
Nghe được tin này, nàng sợ hãi muốn chết, tuy nàng không biết những giấy nợ này có cụ thể bao nhiêu, thêm vào đó số lượng có thể có bao lớn, nhưng nàng biết nhất định không thấp, nếu toàn bộ đem giả lại nông dân An Viễn Huyền, An gia sẽ chịu tổn thất cực lớn, tài phú của An gia có một phần đến từ lợi tức của nông dân.
Phương Quân Bình cùng Trịnh Bích theo sau nàng cũng vào thư phòng, hai người sắc mặt không tốt cho lắm, là thiếp thất của An Thường Phú, cấc nàng cũng biết lão gia khi còn sống có bao nhiêu coi trọng những giấy nợ đó. Hiện giờ An Tử Nhiên muốn đem những giấy nợ đó trả lại cho nông dân, hắn cho rằng An gia là thiện đường, chuyên môn làm việc thiện sao? Đây không phải là bị điên thì là cái gì!
An Tử Nhiên thản nhiên liếc nhìn các nàng, ánh mắt đảo qua trên mặt, đem từng biểu tình của các nàng nhìn thấu, dù không nói lời nào, hắn cũng hiểu được suy nghĩ của các nàng, rũ mắt xuống, thanh âm không mang theo một tia cảm xúc cất lên: “Phụ thân vừa mất, đem quy củ của An gia quên hết rồi sao?”
Ba người nhất thời ngây ngẩn cả người, khi kịp phản ứng thì mới hiểu được ý hắn. An Thường Phú khi còn tại thế, thiếp thất là không được phép hỏi đến bất kỳ chuyện tình gì liên quan đến sinh ý của An gia, cho dù không cẩn thận đề cập đến cũng không được, nếu không sẽ phải chịu gia pháp, một điều khác nữa là về thư phòng. Thư phòng cũng đồng thời là phòng thu chi, trừ bỏ chính thê Lưu Mai Hương và Tô quản gia, những người khác đều không được tiến vào, trừ phi được gia chủ đồng ý, hiện tại các nàng liên tiếp vi phạm hai quy định, nếu An Thường Phú còn sống, nhất định bị mắng đến cẩu huyết lâm đầu, trực tiếp thực thi gia pháp cũng không phải là không thể.
Ba người nhất thời bị hù dọa.
Vương Tình Lam nghĩ nghĩ, vẫn là cái gì cũng không nói, đắc tội An Tử Nhiên cũng không phải là một cử chỉ sáng suốt.
Bất quá Phương Quân Bình cũng không có thông minh như Vương Tình Lam, bởi vì An Thường Phú thường xuyên vắng vẻ nàng, hơn nữa tính cách nàng lại có chút vấn đề, thường xuyên trưng ra vẻ mặt lạnh, có gì không cao hứng đều viết hết lên mặt, cho nên nàng lanh mồm lanh miệng phản bác một câu.
“An Tử Nhiên, đừng tưởng rằng phụ thân ngươi chết, ngươi có thể trong mắt không có trưởng bối, dù thế nào, ta cũng là trưởng bối của ngươi.”
“Trưởng bối?” An Tử Nhiên không có ngừng lại bút lông trên tay, chính là ngẩng đầu nhìn nàng một cái:”Trưởng bối là có thể không cần nhìn quy củ An gia sao? Trưởng bối là có thể cậy già lên mặt sao? Sau còn muốn gia quy phải làm như thế nào? Vô quy củ không thành phạm vi (đại khái không có quy củ thì không được), đạo lý này chắn các ngươi đều hiểu, phụ thân qua đời, nhưng ta thì vẫn còn, nếu Nhị nương cảm thấy sinh hoạt quá yên ổn, muốn tìm chút kích thích, ta sẽ phái người tìm cho ngươi một chỗ sân, ngươi có thể dọn vào trong đó, nếu muốn đem cả nữ nhi đều tiến vào trong đó ở cũng được!”
Phương Quân Bình biến sắc, lớn tiếng quát:”Ngươi dám.”
Đây là giam lỏng nàng, rời xa An gia, tuổi già của nàng cũng hết hi vọng, cả Xảo Nga cũng bị liên lụy đến.
“Thân là nhất gia chi chủ, ta có gì không dám.” An Tử Nhiên bình tĩnh nói: “Nhị di nương, ngươi đừng quên, Xảo Nga tỷ tỷ còn chưa lập gia đình, nếu ngươi không nghĩ phá hư thanh danh của nàng, làm nàng sau này không gả được ra ngoài, tốt nhất là vẫn cứ tuân thủ theo gia quy đi.”
Phương Quân Bình trừng lớn mắt, hắn dám lấy Xảo Nga ra uy hiếp nàng? An Xảo Nga quả đúng là tử huyệt của nàng, nàng còn trông cậy vào nữ nhi gả cho một người trong sạch, nếu chỉ vì nàng mà hủy hoại nữ nhi, nàng cả đời sẽ sống trong hối hận, nghĩ vậy, nàng cũng không còn tâm tư phản kháng, triệt để im lặng.
Nguyên bản Trịnh Bích còn có ý kiền liền đánh mất tâm tư, An Tử Nhiên rõ ràng mượn Phương Quân Bình để cảnh cáo nàng cùng Vương Tình Lam, giết gà dọa khỉ, nếu nàng không thức thời chút, khả năng sẽ chịu không nổi, An Tử Nhiên tính cách đại biến, làm việc phi thường quyết đoán, đã không còn là cái mập mạp vô dụng yếu đuối trước kia.
Ba người xám xịt rời khỏi thư phòng.
Cuối cùng không có được đáp án, lại còn chọc phải một thân tao ương.
Vương Tình Lam nhận thức sâu sắc, An Tử Nhiên ngày càng khó đối phó, xem ra nàng không thể dùng lại cách thức trước kia
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...