Qủy Mộc không tin tà, hắn gầm nhẹ, vô số nhiều hắc khí từ trong cơ thể Quỷ Mộc tuôn ra, một cổ mùi vị tanh hôi không gì sánh được truyền ra, đủ để cho Luyện Hư cường giả vừa nghe liền muốn ngất xỉu.
Đây là hắc vụ âm công của hắn, có tính ăn mòn cường liệt, hơn nữa dính vào là thống khổ không gì sánh được, vô luận thân thể bị dính đến một chút, thân thể cùng với linh hồn người nọ toàn bộ bị ăn mòn sạch sẽ.
Chiêu này khá giống với Hắc Long Nộ Bạo của Tà Long, một khi dính phải thì lập tức sẽ ăn mòn huyết nhục cùng linh hồn của đối thủ.
- Khặc khặc...tiểu tử, đi chết cho bản tọa!!
Quỷ Mộc phát sinh một chuỗi cười nhạt, đã khẩn cấp muốn thấy tràng cảnh Trần Phong bị ma vụ của hắn hóa thành một bãi nước loãng.
Trần Phong hừ nhẹ một tiếng, vô số đạo hỏa diễm từ trên người hắn tuôn ra, đốt sạch tất cả hủ dịch, hai đạo hỏa diểm một hồng một tím tản ra đầy trời, cũng bao phủ cả người Trần Phong vào bên trong.
- Người si nói mộng, ma vụ của bản tọa là ngươi có thể… di! Cái gì?
Quỷ Mộc nhìn Trần Phong tế ra hỏa diễm bảo vệ, thì cười nhạt.
Quỷ Mộc còn dự định nói khoác một phen, đã thấy hắc vụ khắp bầu trời ở dưới hỏa diễm đốt cháy cư nhiên đều hóa thành tro bụi, theo gió phiêu tán đi.
- Thế nào khả năng!
Đừng nói Quỷ Mộc vô pháp tiếp thu, dù là Phương Ngọc Tuệ cùng Hạng Thạch cũng phi thường khiếp sợ.
Ba người đều có tu vi Hợp Thể trung kỳ, không ai mạnh hơn ai, nhưng hắc vụ hủ hóa này ngay cả bọn họ cũng cẩn thận đối phó, nhưng Trần Phong cư nhiên có thể dùng hỏa diễm đốt diệt, cái này quá làm cho người bất khả tư nghị rồi.
- Đó không phải hỏa diễm bình thường, theo ta thấy là Dị Vật thiên địa sinh ra!!
Đám người Kim công tử phía xa quan sát cảm thán, ánh mắt của hắn càng sáng ngời, hắn quyết định phải âm thầm bảo vệ Trần Phong trưởng thành.
Ai bảo yêu nghiệt này là tiểu tế hắn chứ, mà còn lại dám đánh cướp hắn, xem say này Trần Phong ăn nói thế nào khi gặp lại.
Hỏa diễm đầy trời tiêu tán, hắc vụ hủ hóa của Quỷ Mộc cũng tiêu biến vào trong hư không, lộ ra thân hình Trần Phong đang được bao vây trong ngọn lửa một hồng một tím.
Y phục phần phật bay theo gió, nhưng kỳ lạ là hỏa diễm bao phủ nhưng không đốt cháy được y phục hắn.
Hỏa diễm vốn là khắc tinh của tà vật, hai người đối chiến, tự nhiên sẽ xuất hiện kết quả này.
- Khá lắm tiểu tử, kia liền để bản tọa nhìn ngươi đến tột cùng có thể đạt được cái tình trạng gì!
Quỷ Mộc nhiều lần công kích đều bị Trần Phong dễ dàng hóa giải, cảm thấy ở trước mặt hai người Phương Ngọc Tuệ đánh mất mặt mũi, rốt cục động thật rồi.
Hắn nhấc tay hướng thiên, vô số nguyên lực hội tụ ở trong lòng bàn tay của hắn, hình thành một viên hắc sắc quang cầu, trong đó ẩn chứa uy năng hủy thiên diệt địa và tính ăn mòn mãnh liệt.
- Trấn áp cho bản tọa!
Trần Phong đồng dạng, thôi động nguyên lực trong cơ thể, Chiến Thân khai mở, bảy khỏa quang cầu màu sắc khác nhau từ sau lưng hư ảnh Đế Hoàng xoay tròn.
Hai tay hắn hợp lại, Lôi Đình Chân Hỏa cùng Địa Hỏa từ từ sát nhập, sau đó hoàn mỹ dung hợp tới cùng nhau.
Ở lúc dung hợp, năng lượng bất đồng bài xích tản ra cũng làm cho mấy người có cảm giác nguy cơ, nhíu mày thật chặt.
Trong lúc hắc sắc quang cầu vừa bay tới, giữa hai bài tay Trần Phong đã hình thành một đóa liên hoa song sắc, thể tích liên hoa này to tầm một trượng, nhưng rất nhanh co rút lại chỉ còn bộ dáng một đóa liên hoa bình thường.
- Di! cái quỷ gì?
Vô luận là ba người trên không trung, hay bốn người Kim công tử đang xem cuộc chiến, đều song song kinh hô một tiếng.
Họ có thể cảm nhận được năng lượng áp súc trong đóa hỏa liên kia, một loại cảm giác sợ hãi từ sâu trong linh hồn, nếu như bị nó đánh trúng dù không chết cũng bị lột một lớp da.
Có thể cảm nhận uy hiếp rõ ràng nhất là Quỷ Mộc, bởi vì hắn tu luyện công pháp âm tà, mà hỏa diễm thiên địa sinh dưỡng chuyên khắc chế âm tà chi vật.
Từ sâu trong nội tâm hắn sinh ra sợ hãi, nhưng cố gắn trấn định lại, dù sao chỉ là một tiểu tử vừa mới Luyện Hư, hắn đã là cường giả tung hoành nhiều năm, làm sao để cho một tiểu tử hù sợ.
- Hừ, điêu trùng tiểu kỹ!
Quỷ Mộc quát lạnh, tốc độ bay của hắc sắc quang cầu càng nhanh thêm vài phần, hắn muốn một kích diệt sát Trần Phong, loại cảm khác này khiến hắn quá khó chịu.
Trần Phong cười nhẹ một tiếng, đánh ra song sắc hỏa liên trong tay.
- Diệt Thế Hỏa Liên..!!
Một đóa hoa sen mỹ lệ hỏa hồng cùng tử sắc đan xen cháy rừng rực, bay đi với một tốc độ kinh khủng, kéo theo phía sau là một đuôi lửa dài ngoằn, những nơi đi qua không khí dường như cũng bị đốt cháy, sinh ra từng mảnh không gian vặn vẹo.
Hắc sắc quang cầu của Quỷ Mộc cũng theo thao túng của hắn mà càng lúc càng lớn, đến khi cách Trần Phong khoảng mười trượng đã biến thành một quả cầu hắc ám to lớn.
So sánh với đóa hỏa liên bé nhỏ thì hắc ám quang cầu như là một quả bóng lớn, còn đóa hỏa liên chỉ là một hạt cát dính trên đó.
Hai đoàn năng lượng nóng bỏng và hắc ám nhất thời chạm vào nhau, bỗng nhiên bắn ra tia sáng chói mắt làm chí ít một phần ba võ giả ở gần nhất đều có thể cảm ứng được, sau đó là một tiếng nổ như sấm, ầm ầm không dứt.
Cho dù là Phương Ngọc Tuệ cùng Hạng Thạch cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, hai người đối phương bộc lộ sát chiêu đại chiến, nếu bọn họ bất đồng mà nói, đứng ở gần đó không phải là muốn tìm khổ sao.
Đây là công kích cường đại nhất của cả hai, tuy rằng uy lực thật lớn, nhưng tiêu hao cũng kinh khủng không gì sánh được, ai cũng sẽ không đơn giản vận dụng.
Khi lưỡng đạo hào quang tiêu thất, chỉ thấy Trần Phong cùng Quỷ Mộc xa xa cách nhau trăm trượng đối lập.
Quỷ Mộc là biểu tình dữ tợn, như muốn nhắm người mà phệ, mà Trần Phong lại là chiến ý tận trời, tựa hồ còn không có đánh đủ.
Mái tóc hắn đã biến thành màu hoàng kim, độ dài cũng dài qua tận thắt lưng, trong đôi đồng tử cũng đồng dạng một màu kim sắc, cả người phát tán ra quang uy thần thánh, uy nghiêm không thể xâm phạm.
- Hai vị, lẽ nào muốn tọa sơn quan hổ đấu, để bản tọa một người xuất lực?
Cảm nhận được khí tức đế hoàng thiên hạ của Trần Phong, hắn cảm thấy lực lượng của mình bị áp bức, khó thi triển toàn lực, liền nhìn qua hai người Phương Ngọc Tuệ, lạnh lùng nói.
Tuy rằng hắn còn có con bài chưa lật, nhưng này chỉ có ở thời sống chết mới có thể vận dụng, sao có thể ở thời gian này xốc lên, không phải không công tiện nghi Phương lão thái bà cùng Hạng lão quái sao.
- Ha ha, rõ ràng là Quỷ lão quái ngươi muốn thể hiện, bất quá, ngươi đã mở miệng, lão phu cũng chỉ có thể bêu xấu.
Hạng Thạch cười nói, tuy rằng hắn tục tằng hiếu chiến, cũng là người lỗ mãng, nhưng Trần Phong này quá mức quỷ dị, hắn cũng không được phép hắn xem thường.
- Lão nương cũng đang muốn động chút gân cốt!
Phương Ngọc Tuệ cười quyến rũ liên tục, nhưng bên trong tràn đầy sát khí lạnh lẽo.
Nhất thời, tam đại cường giả Hợp Thể trung kỳ hình thành chi thế liên thủ.
Tạm đại cường giả Hợp Thể liên thủ giết tới, Trần Phong nên đánh như thế nào.
Ba người Phương Ngọc Tuệ cố nhiên là loại âm ngoan, giết người cướp của không việc xấu này không làm, cũng không ngại mặt mũi cùng nhau liên thủ ức hiếp võ giả cấp thấp.
Trên người Trần Phong có vô số Linh Thạch, nếu mà đoạt được có thể cho họ tu luyện thả ga trong vòng vài năm, sao có thể dễ dàng cho hắn rời đi.
Trần Phong cười ha ha, hắn đến bây giờ mới chỉ dùng tới Diệt Thế Hỏa Liên mà thôi, bằng vào tất cả con bài chưa lật, hắn cũng có thể cùng ba người chống lại.
Mà hắn còn chưa có sử dụng Nhị Trọng Chiến Thân toàn lực.
Từ khi hắn vững chắc đột phá Luyện Hư, còn không có chân chính cùng cường giả giao thủ chính diện, lúc này chiến ý hưng khởi, đối mặt tam đại cường giả liên thủ cùng đánh, cư nhiên phát sinh một tiếng huýt sáo hưng phấn, song quyền cổ động, chủ động đón nhận.
Từng đạo Đế Văn trong cơ thể như là đom đóm lập lòe, làm cả người hắn bùng lên kim quang, cộng với bề ngoài hắn hiện tại như là mộ pho tượng Hoàng Kim Chiến Thần.
Sắc mặt ba người Phương Ngọc Tuệ đều trầm xuống, tiểu tử này ở bọn họ cùng đánh không chỉ không phòng ngự, cư nhiên còn muốn chủ động tiến công, thực sự là ngay cả chữ chết viết như thế nào cũng không biết.
Bất quá Trần Phong biểu hiện càng cuồng ngạo, bọn họ ngược lại càng không dám hạ sát thủ, rất sợ phía sau hắn có cường giả cấp bậc lão tổ làm chỗ dựa, sau đó đột nhiên nhảy ra xóa đi bản thân mình.
Nhưng không thể giết không có nghĩa là không thể đánh trọng thương, chỉ cần người không chết, cướp cạch tiểu tử này rồi mới cho hắn rời đi.
Trần Phong rút ra Vô Cực Phá Thiên Kiếm, tam kỹ phóng ra, một quyền mang ngưng tụ từng đạo Đế Văn chằn chịt.
Chiến Thân mạnh mẽ phóng ra áp bức về đám người, nó cũng giúp Trần Phong hấp thu liên tục thiên địa linh khí chuyển hóa thành lực lượng tiêu hao.
Với lại nơi này là giữa đại dương mênh mông, lực lượng cực kỳ dồi dào mà khi chuyển hóa lại tinh thuần, điều này giúp Trần Phong như mà một cỗ máy không biết mệt mỏi.
Trần Phong chọn mục tiêu công kích là Quỷ Mộc, hắn đối với khí tức âm u của tên này chán ghét phát ra từ bản năng, như quang minh cùng hắc ám đối lập, đây là thế nào cũng hóa giải không ra.
Quỷ Mộc chỉ cảm thấy ý thức đột nhiên chết lặng, cư nhiên chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn thân hình Trần Phong thoáng cái biến mất, một quyền oanh đến!
Hắn không khỏi hoảng hốt, nhưng có thể tu luyện tới Hợp Thể, người nào không phải thân kinh bách chiến, huyết sát vô số.
Hắn lệ kêu một tiếng, mạnh mẽ thoát khỏi áp chế về mặt tinh thần của Nhị Trọng Chiến Thân, nhưng lúc này lại muốn né tránh đã không thể, chỉ có thể khởi chưởng đón chào.
Nhưng dùng tu vi Hợp Thể trung kỳ của hắn, thân thể và nguyên anh đã dung hợp làm một, cường độ thân thể gia tăng, cũng không cần làm ra né tránh.
Nếu như ngay cả công kích của tiểu bối vừa vào Luyện Hư cũng không dám đón đỡ, hắn còn có mặt mũi gì.
Hai người đều là nhanh như điện quang thạch hỏa, trong nháy mắt nắm tay của Trần Phong cũng đã oanh đến, nhất thời quyền chưởng tấn công.
..Bang!
Một tiếng nổ kinh thiên, uy lực này cũng không có cường đại như trước kia, nhưng vẫn như cũ ở trên bầu trời tuôn ra từng đạo lực lượng gợn sóng kinh khủng, giảo đến tầng mây hỗn loạn, tựa hồ bầu trời cũng muốn băng diệt.
..Hưu! Hưu!
Một đạo thân ảnh bị đánh bay đi ra ngoài, nhưng mà đáng sợ chính là, này cũng không phải Trần Phong theo lý luận được công nhận không địch lại.
Mà là Quỷ Mộc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...