Sơn Hải đại lục, trên đại thiên thế giới, đây là một tòa đại lục cực kỳ nổi tiếng, dĩ nhiên, danh tiếng này cũng không phải bắt nguồn từ đại lục, mà là bởi vì trên tòa đại lục này có một chủng tộc cực kỳ tôn quý của đại thiên thế giới.
Phượng Hoàng tộc.
Là tôn sư của vô số phi cầm chủng tộc* trên đại thiên thế giới, địa vị cao quý, trên toàn đại thiên thế giới cũng có thanh danh hiền hách, thực sự có đủ sức chen chân vào nhóm siêu cấp thế lực hàng đầu đại thiên thế giới. (*chủng tộc họ nhà chim chóc)
Tòa đại lục này, đúng như tên gọi, trên đó tràn ngập núi non biển bạc, trăm vạn đại sơn liên miên vô tận, dãy núi nơi đây nguy nga hùng vĩ, từng tòa núi to mấy chục vạn, giống như kình thiên cự nhân, khiến tòa đại lục này tràn ngập khí tức hồng hoang.
Mà lúc này, ở trung tâm đại lục, giữa trăm vạn quẩn sơn, mây mù lượn quanh, tiên cầm bay lượn, lúc ẩn lúc hiện múa hót giữa quần sơn, đủ loại âm thanh véo von vang vọng giữa thiên địa, khiến cho nơi này tựa như tiên cảnh.
Trung tâm quần sơn, có một tòa đại điện nguy nga, trong đại điện suối nước chảy ngang, tiên khí vây quanh, từng chiếc ghế đá đứng dọc theo con suối, ở trên mỗi chiếc ghế đá này đều có bóng người ngồi xếp bằng, quanh thân mỗi bóng người đều tản ra linh quang, những linh quang này ngưng tụ sau lưng bọn họ, phảng phất như hóa thành đủ loại hình ảnh chim chóc.
Nếu có người ngoài ờ đây, sợ rằng sẽ phải tương đối kinh ngạc, bời vì những người đang ngồi này đều là những chủng tộc siêu cấp thần thú trên đại thiên thế giới, chỉ có điều bọn họ có điểm giống nhau, đó chính là đều thuộc chủng phi cầm.
Những chủng tộc này thực lực cũng không yếu hơn những siêu cấp thế lực trên đại thiên thế giới, hơn nữa do những chủng tộc siêu cấp thần thú khởi nguồn từ xa xưa, nội tình thâm hậu, cho nên siêu cấp thế lực bình thường đều không sánh bằng.
Cho nên, khi những chủng tộc siêu cấp thần thú này tụ lại một chỗ, dù trên toàn bộ đại thiên thế giới cũng coi là một cỗ lực lượng tương đối khổng lồ.
ở vị trí thủ tọa đại điện, trên ghế đá có một bóng người ngồi xếp bằng, người này ước chừng trung niên, tóc dài xõa, giơ tay nhấc chân cũng tản ra mỗi cỗ khí chất tôn quý khó tả.
Phượng hoàng tộc do Phượng Vương cùng Hoàng Vương cùng trị vì,luân phiên chia nhiệm kỳ, mà hiện tại người nắm quyền lực trong phượng hoàng tộc chính là trung niên nam tử này, hiện đảm nhiệm hoàng vương - Hoàng Kim.
"Chư vị, hóa thần trì một tháng sau sẽ mở ra, đến lúc đó các nhà có thể đoạt được mấy phần huyết nguyên thì còn phải xem bản lãnh mỗi nhà". Trên thủ tọa, ánh mắt có chút uy nghiêm của Hoàng Vương lướt qua, cười nhạt nói.
Thanh âm của hắn vừa dứt, trong nháy mắt, các phe đang ngồi ở đây trong mắt cũng lóe lên thần quang, toát ra một chút vẻ không chờ đợi được.
Hóa thần trì, đó chính là bảo bối từ tất cả các đời trước lưu lại, ợ thời viễn cổ, Phượng Hoàng tộc cùng với tất cả các chủng tộc phi cầm thần thú khác kết khế ước, các thiên chí tôn thời điềm sắp vẫn lạc sẽ tiến vào hóa thần trì, tan rã thân thể và huyết mạch trong đó, dung nhập vào trong hóa thần trì.
Như thế, sau này hậu bối của các nhà nếu có xuất hiện thiên kiêu, thì có thể tiến vào hỏa thần trì tranh đoạt huyết nguyên đời trước lưu lại, khiến cho huyết mạch bản thân càng thêm tinh thuần, một lần nữa tiến hóa.
Có thể nói, đối với tất cả các chủng tộc phi cầm thần thú, hóa thần trì này chính là một phần thiên đại cơ duyên mà tổ tiên lưu lại.
Loại cơ duyên này, đừng nói là thần thú chủng tộc tầm thường, cho dù là Phượng Hoàng tộc cũng sẽ động tâm thèm thuồng.
Bởi vì hóa thần trì là do tổ tiên đời trước của tất cả các nhà cùng biến thành, không ai có thể độc chiếm, cho nên một khi mở ra, phải dựa vào bản lĩnh mỗi nhà đoạt lấy, được ít hay nhiều thì phải xem năng lực mỗi nhà.
Hoàng vương Hoàng Kim nhìn thần sắc mọi người trọng đại điện, cũng khẽ mỉm cười, sau đó 2 mắt u thâm chuyển hướng về ghế đá phía chót, nơi đó có 2 bóng người.
Người phía trước thản mặc hắc sam, cũng có chút khí thế, chính là tộc trưởng Cửu u Tước tộc - Thiên Hoang.
Mà phía sau hắn là một nữ tử váy đen, nữ tử vóc người thon dài mảnh khảnh, mềm mại lả lướt, quần áo bó sát lấy đường cong mê người, gương mặt nàng cũng cực kỳ xinh đẹp, có một cảm giác đẹp lạnh lùng, đôi môi nhỏ nhắn đỏ tươi khẽ mím, khiến cho người ta tràn đầy một loại dã tính mỹ cảm, rung động lòng người.
Đây dĩ nhiên là Cửu u.
"Thiên Hoang tộc trưởng, Cửu u cô nương, không biết đề nghị lúc trước của ta, các vị đã cỏ đáp án chưa?". Hoàng Kim nhìn 2 người, khẽ mỉm cười, nói.
Nghe được lời của hoàng kim, thiên hoang tộc trưởng trước kia vốn rất uy nghiêm trong mắt Mục Trần, lúc này sắc mặt hết xanh lại trắng, mà cửu u ở bên cạnh cũng cắn chặt đôi môi đỏ mọng.
Hoàng kim thấy 2 người không nói lời nào, không thèm để ý, cười cười nói: "Hai vị, các vị cũng biết con ta tu luyện "Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết", hiện tại đã 8 lần niết bàn, chỉ cần tiến hành được một lần niết bàn nữa là có thể đột phá nhập thánh, đối với Phượng Hoàng tộc ta chính là chuyện cực kỳ quan trọng, cho nên mong rằng Cửu u tước tộc có thể đáp ứng"
vừa nói, hoàng kim liếc mắt nhìn sau lưng, ở nơi đó có một vị thanh niên an tĩnh ngồi xếp bằng, dáng vẻ cực kỳ anh tuấn, mày kiếm mắt sáng, thân mặc kim bào, vô cùng tôn quý, từ xa nhìn lại giống như con của đế vương, khiến người ta có cảm giác không kìm được muốn thần phục.
Mà người này, chính là con của hoàng kim, hiện tại cũng là thiếu tộc trưởng của phượng hoàng tộc, Hoàng Huyền Chi.
Nghe nói người này tu luyện Vô Thượng Thần Thông của Phượng Hoàng Tộc - "Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết", thần thông này mỗi chuyển là một lần niết bàn, một lần niết bàn cần 10 năm, đợi đến lúc cửu chuyển viên mãn là có thể bước vào thánh phẩm.
Mà "Cửu Chuyển thành thánh quyết" này cũng được liệt vào 36 đạo tuyệt thế thần thông trên đại thiên thế giới, như vậy đủ đề thấy được chỗ bất phàm của nó.
Có điều thần thông thế này tu luyện cực kỳ chật vật, yêu cầu thiên phú cực cao, hơn nữa mỗi một chuyển đều phải cắn nuốt huyết mạch của một loại siêu cấp thần thú, hiện tại Hoàng Huyền Chi đã bát chuyển thành công, bản thân tiến vào tầng thứ tiên phẩm.
Nhưng cùng với việc đạt tới bát chuyển, yêu cầu đối với huyết mạch siêu cấp thần thú cũng ngày càng cao, mà hiển nhiên, lần này bọn họ đã nhắm tới Huyết mạch viễn cổ Bất Tử Điểu trong người Cửu u.
Viễn cổ Bất Tử Điểu cũng thuộc Phượng Hoàng nhất mạch, độ hiếm thậm chí còn vượt qua cả huyết mạch chân phượng, chân hoàng. Trên thế gian này, người duy nhất còn mang huyết mạch Bất Tử Điểu, chỉ sợ cũng chỉ có Cửu u.
Những tồn tại trong các chủng tộc siêu cấp thần thú khác thì mắt lạnh nhìn cảnh này, ờ thế giới thần thú này quy tắc mạnh được yếu thua còn rõ ràng hơn thế giới nhân loại, Cửu u tước tộc chẳng qua chỉ là thần thú chủng tộc, còn chưa tính là Siêu cấp thần thú chủng tộc, cho nên bọn họ mang loại huyết mạch bất tử điều này, không nghi ngờ gì sẽ chỉ dẫn đến nhiều kẻ thèm thuồng.
Trong mắt Thiên Hoang thoáng hiện vẻ hối thầm, Cửu u chính là người duy nhất thức tỉnh huyết mạch Bất Tử Điểu trong Cửu u Tước tộc bọn họ suốt vạn năm qua, cho nên toàn tộc đều coi nàng là hy vọng, dốc hết tài nguyên bồi dưỡng, muốn một ngày nào đó Cửu u cũng có thể hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng, bước vào tầng lớp thánh phẩm.
Cho nên hắn mới mang cửu u tới Phượng Hoàng tộc, chủ ý dĩ nhiên là Hóa Thần trì kia, nhưng hắn nào có ngờ tới, cũng chính vì thế mà khiến huyết mạch Bất Tử Điểu của cửu u lọt vào mắt hoàng kim.
Thiên Hoang làm sao lại không biết, nếu thật sự để Hoàng Huyền Chi kia cắn nuốt huyết mạch Bất Tử Điểu của Cửu u, sợ rằng cả đời này Cửu u cũng không thể tiến thêm được nữa...đối với Cửu u Tước tộc bọn họ cũng sẽ là đả kích trí mạng.
Nhưng phượng hoàng tộc thế lớn, hoàng kim này càng là hoàng vương, thánh phẩm thiên chí tôn, xa xa không phải Cửu u tước tộc bọn họ có thể chống lại, nếu cự tuyệt ắt sẽ chọc giận hắn.
Cho nên trong lúc nhất thời, Thiên Hoang cũng tâm loạn như ma, chỉ có thể miễn cưỡng nói:"Vương Thượng có thể nhìn trúng tiểu nữ, đó chính là phúc khí của nàng, có điều năm đó tiểu nữ năm đó tùy hứng, liên kết huyết mạch với một nhân loại, chỉ sợ sẽ có chút biến cố...”
Lời vừa nói ra, ngược lại dẫn tới ánh mắt kinh ngạc của một vài Siêu cấp thần thú chủng tộc, ngay cả Hoàng Kim chân mày cũng cau lại, Phượng Hoàng tộc tự xưng cao quý, thích vật tinh khiết, ở trong mắt bọn họ, ngay cả những siêu cấp thần thú khác cũng có chút thấp kém, huống chi lả nhân loại?
Thiên hoang nhận ra được cảnh này, ngược lại trong lòng nhẹ nhõm một cải, mặc dù như vậy sẽ không tốt cho thanh danh của Cửu u, nhưng chỉ cần có thể bảo toàn được nàng, danh tiếng cũng không lả cái gì.
Có điều, trong lúc hắn đang thờ phào, phía sau hoàng kim, hoàng huyền chi chợt cười nhạt, nóiChuyện này không đáng lo, bắt tên nhân loại kia tới, tộc ta tự có thủ đoạn giải trừ huyết mạch kết nối, hơn nữa sẽ không đả thương Cửu u tiểu thư chút nào"
Cửu u nghe được lời này, trong lòng trầm xuống, giải trừ huyết mạch kết nối chắc chắn sẽ làm một bên bị thương, nếu không phải là nàng, vậy chắc chắn sẽ tổn thương Mục Trần.
Thiên hoang nghe vậy, chỉ đành phải nhắm mắt nói: "Chỉ sợ bắt vị kia tới cũng không ổn"
"vì sao?". Hoàng kim hai mắt híp lại, không thèm để ý cười nói:"Trên đại thiên thế giới này, người có thể khiến phượng hoàng tộc ta không dễ dàng bắt tới, cũng không coi là quá nhiều"
Thiên Hoang do dự một chút, cắn răng nói: "Bởi vì người cùng tiểu nữ kết nối huyết mạch chính là Mục Phủ chi chủ của Thiên la Đại lục, Mục Trần"
"Mục trần?"
Cái tên này truyền tới, cũng không dẫn tới bất kỳ thanh âm nghi hoặc xa lạ nào, bên cạnh, những tồn tại trong siêu cấp thần thú chủng tộc kia đều kinh ngạc lên tiếng nói: "Chẳng lẽ là Mục Trần, thời điểm trước đó đã huyên náo Phù Đồ cổ tộc long trời lở đất?"
Thiên hoang gật đầu một cái, nếu không phải biết được hiện tại Mục Trần đã không như trước kia, thì hắn cũng sẽ không lộ ra.
Hoàng kim nghe vậy cũng có chút kinh ngạc, bởi vì trên đại thiên thế giới, cái tên Mục Trần này cũng tương đối vang dội, dĩ nhiên, cái Mục Phủ của Mục Trần, Hoàng Kim cũng không thèm để ý, cái hắn để ý chính là, Mầu thân của Mục Trần hiện tại chính là Đại Trưởng lão phù đồ cô tộc.
Có bối cảnh thế này, cho dù là phượng hoàng tộc cũng không dám làm cái gì với Mục Trần.
Hoàng kim nhíu mày một cái, như thế đúng là cũng không thể cưỡng ép bắt hắn tới giải trừ huyết mạch liên kết, nếu không thanh diên tịnh kia nhất định sẽ không bỏ qua.
Thiên hoang thấy hoàng kim trầm mặc thì trong lòng không khỏi hiện vẻ vui mừng.
Nhưng sự vui mừng của hắn còn chưa lâu thì hắn chợt cảm giác được ánh mắt thâm ý của hoàng huyền chi bắn tới, chợt hắn cười nhạt nói: "Nếu đã như thế, vậy chúng ta cũng lùi một bước, huyết mạch liên kết này ta cũng không thèm để ý, dù sao cũng sẽ không ảnh hường đến ta..."
Phượng hoàng tộc bọn họ thích vật tinh khiết không sai, nhưng để lấy được huyết mạch Bất Tử Điểu, hắn cũng nguyện ý nhịn một chút, hơn nữa, hắn làm sao lại không nhận ra ý từ chối của thiên hoang...
Thiên hoang nghe vậy, trong lòng nhất thời trầm xuống.
Ánh mắt lãnh đạm của hoàng huyền chi quét nhìn hắn một cái, xuyên thủng tâm tư, nói: "Mục Trần đó có mẫu thân làm chỗ dựa, phượng hoàng tộc chúng ta cũng không có cách làm gì hắn, nhưng các ngươi cũng đừng cho rằng Phượng Hoàng tộc ta sợ hắn, cho nên, nếu các ngươi muốn lấy hắn tới uy hiếp phượng hoàng tộc ta, ta chỉ có thể nói, Mục Trần hắn hiện tại còn chưa có tư cách đó"
"Về phần nếu các ngươi muốn nói, đến lúc đó Mục Trần sẽ trút giận thay Cửu u tiểu thư, haha, vậy hoàng huyền chi ta ngược lại cũng muốn biết một chút, xem vị thiên kiêu huyên náo phù đồ cổ tộc long trời lở đất này rốt cục có khả năng gì?"
Nói tới đây, hắn mỉm cười nhìn sắc mặt xanh mét của thiên hoang cũng gương mặt lạnh lẽo của Cửu u, nói:" Hơn nữa, ta cũng không tin, Mục Trần kia có can đảm đến Phượng Hoàng tộc ta giương oai, nếu hắn thật sự tới, ta sẽ bắt hắn lại, để cho hắn hiểu được, như thế nào là thiên ngoại hữu thiên, nhản ngoại hữu nhân, chớ có cho rằng hắn giương oai được ở phù đồ cổ tộc thì đại thiên thế giới này không ai đè được hắn"
Trong đại điện, giọng nói của Hoàng Huyền Chi ung dung, khí thế bình thản, lạl có một loại ngạo khí khó tả, mơ hồ hiện ra khí chất vương giả, khí độ như vậy thật không giống phàm thường.
Hoàng kim thấy vậy cũng mỉm cười gật đầu, cảm thấy vô cùng hài lòng với biểu hiện của hoàng huyền chi, Mục Trần kia hiện giờ danh tiếng tuy vang, nhưng so sánh với con trai mình thì vẫn có chênh lệch.
Bởi vì con trai hắn mới thật sự là tuyệt thế thiên kiêu.
Vì thế, mắt phượng của hắn ẩn chứa uy nghiêm nhìn sang thiên hoang, cửu u, thanh âm nhàn nhạt vang vọng trong đại điện.
"Bản vương chủ ý đã định, một tháng sau khi hóa thần trì mở ra, chính là ngày con ta cửu chuyển"
"Đến lúc đó vào hóa thần trì, nếu các ngươi vẫn không muốn, vậy con ta chỉ có thể tự mình tới lấy"
***
Dịch: zero
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...