Buổi hợp vẫn kéo dài hàng giờ đồng hồ, các giáo viên cứ tranh nhau sôi nổi về bài kiểm tra của 7 học sinh lớp đặc biệt.
-Tôi nghĩ các thầy cô nên cho chúng làm bài kiểm tra lại, và tôi sẽ ra đề và chấm bài lại một cách công bằng.-Cô Hồng đề nghị.
Thằng Quang nghe thế thầy bức xúc:
-Chẳng lẽ cô ko tin tôi hay sao, cô nói như vậy chẳng khác nào nói tôi chấm bài ko đàng hoàng nói trắng ra cô đang xỉ vào mặt tôi sao.
-Tôi ko dám-Cô ta lên mặt.
-Nè, cô nên cân nhắc rồi nói cho kĩ nhé, trước khi việc này đi quá xa cô hãy nhớ cái lần trước cô ra đề thì thật là kì lạ 25 học sinh lớp cô khoảng 90% đạt điểm tối đa trong khi đó toàn khối chỉ có 4 em học sinh lớp A là đạt điểm cao còn lại từ 7 cho đến dưới TB. Tôi thật ko tài nào hiểu nổi chuyện này.-Cô Phương
-Cô ko hiểu là điều đương nhiên thôi, trong khi học sinh lớp đặc biệt đạt điểm cao như thế tôi cũng ko hiểu mà.
Đồng hồ điểm 13h trưa, thầy Ht hết kiên nhẫn thầy quyết định dừng cuộc họp:
-Thưa các thầy cô, cuộc họp của chúng ta đến nay là kết thúc. Các thầy cô hãy nhớ đây là cuộc họp báo cáo tình hình học tập của học sinh chứ ko phải là cái chỗ cho các thầy cô buôn chuyện nói này nói nọ về học trò của mình, nhất là cô đó cô Hồng cô nên khéo ăn nói hơn một chút đi.
-Nhưng ….thưa thầy.
-Ko nói gì nhiều nữa, kết quả giữ yên đó cho tôi nếu bọn chúng có năng lực tôi tin tháng sau chúng cũng đạt được kết quả đáng mừng như thế.
Cô Hồng ko biết nói gì chỉ còn cách là im lặng, các thầy cô ngồi lại trong phòng 12 thầy cô bộ môn lớp đặc biệt rất bức xúc. Thầy Hùng trước khi ra khỏi phòng họp, chạm mặt cô Hồng thầy bảo:
-Có ý gì đâu, ko những tôi mà một số thầy cô khác biết hết rồi. Cô cẩn thận đó nha-Thầy Hùng ghé sát tai cô Hồng cảnh báo. -Này, cô lo giữ thân của cô đi. Chết đến nơi mà còn lớn lối, tôi xem cô dựa hơi thầy phó hiệu trưởng được bao lâu.
-Thầy Hùng thầy nói vậy là có ý gì.-Cô Hồng hoảng hốt.
Rồi thầy xách cặp về lớp, cô Hồng đứng đó đăm chiêu hoang mang lo sợ. Cầm trên tay phiếu điểm thầy Hùng tự hào về học sinh của mình “Bọn trẻ này đúng thật là chuyện gì muốn làm là làm cho được, thầy sẽ ko để các em thiệt thòi đâu”. Tất cả mọi người ở trong lớp ai ai cũng háo hức chờ xem kết quả, Yến Vi, T.Hương, K.Dung lo lắng khôn nguôi cứ chấp tay cầu trời đất. Sau những ngày kiểm tra mệt mỏi lúc này hội siêu quậy bắt đầu trở lại cuộc sống thường ngày chỉ là xả hơi thôi nhưng khi nào học vẫn lao đầu vào học như thường. Tiểu Anh đắc thắng “Lần này mình sẽ cho cậu ta biết mùi vị của sự hành hạ ra sao, tên khốn”, con bé nhìn Tuấn Anh đầy sát khí. Anh chàng đang đọc sách ngước mặt lên thư giãn con mắt một chút chợt thấy ánh mắt Tiểu Anh, anh chàng đưa ngón trỏ tay mình chỉ phía dưới đất –ám chỉ cô nàng sẽ thua-. Tiểu Anh ko kìm lòng cô nàng đưa tay đấm vào ko chung vài cái, Tuấn Anh nhìn thấy vậy ngồi cuời mỉa mai. Con bé tức giận lấy cuốn sách trên bàn hết sức quăng vào mặt Tuấn Anh. May mắn anh chàng né kịp, nhưng một tiếng la thất thanh:
-Á………………..á…………….á…………..á.(ôm mặt, sau đó cầm quyển sách lên). Ai! Ai là thủ phạm.
Tiểu Anh thú vía khi mục tiêu chính là thầy Hùng, con bé nhanh chóng úp mặt xuống bàn như ko biết chuyện gì xảy ra. Tuấn Anh ngồi cuồi khoái chí trong lòng “Con bé ngốc, dám chơi mình hả còn lâu mới hạ được Tuấn Anh này”. Con bé ngục mặt xuống bàn mà lòng tức giận “Cái tên này may i đó, để xem khi thầy phát bảng điểm ra còn lớn lối ko”.
-Tiểu Anh! Em ko khỏe sao?
Thấy con bé nằm ngục trên bàn thầy Hùng làm lạ nên kêu con bé, Tiểu Anh nhanh chóng ngồi dậy:
-Dạ ko có gì đâu thầy! Em ổn mà.
-Ừ, ko sao là được rồi.(cầm cuốn sách lên), cái này là của ai đây.
Tất cả nhìn Tiểu Anh với ánh mắt ko khoan nhượng, T.Khanh ác độc đứng dậy khai hết:
-Dạ thưa thầy đó là của Tiểu Anh(con bé nhăn nhó mặt mày “T.Khanh sớm muộn gì mình sẽ xử đẹp cậu đó” nhìn T.Khanh nhíu mày).
Thầy đằng đằng sát khí nhìn con bé:
-Tại sao em quăng nó đi vậy?
Tiểu Anh cười:
-Có gì đâu thầy chỉ thầy có con ong bay lòng vòng trong lớp trướng mắt quá định đập vào mặt nó, ai ngờ trúng thầy, thầy cho em xin lỗi nhé.
Thầy nhìn cô bé nghiêm nghị:
-Lần sau làm chuyện gì nhớ nhìn trước nhìn sau nghe chưa kẻo theo vạ vào người khác.
Con bé gật đầu ngồi xuống bực đến nỗi thở ra khói, thầy Hùng cầm phiếu điểm phát cho tất cả học sinh, cả hai hội la toán vui mừng sung sướng, T.Khanh, T.Nhân, Đ.Tuấn vẫn giữ phong độ như tháng đầu. Khi thầy phát phiếu điểm cho con bé nó úp phiếu điểm xuống bàn, Tuấn Anh cũng thế. Kết quả xếp hạng của mọi người như sau: (thống kê toàn theo toàn khối)
1.?
2.?
3.Đ.Tuấn.
4.Thiện Nhân
5.T.Khanh
…………
9.T.Hương
10.Eric.
15. Yến Vi
16.Ken.
20.K.Dung
22.YP
22.Jacky
Tất cả thắc mắc ai hạng nhất nhì ta, Tiểu Anh ngồi trên bàn nhìn phiếu điểm ko nguôi, Tuấn Anh bình tâm nhắm mắt lại lật ngay phiếu điểm lên, Đ.Tuấn ngồi kế bên xem xong vỗ vai anh chàng rồi mỉm cười, hội siêu quậy xúm lại chỗ Tuấn Anh, Jacky cầm phiếu điểm ngưỡng mộ:
-Trời Tuấn Anh, cậu giỏi quá à. HẠNG NHẤT LUÔN!
Con bé ngồi nghe thế hoảng hồn la lên:
-Koooooooooooooooooooo
T.Hương, Yến Vi và K.Dung đến chỗ Tiểu Anh họ lật bài Tiểu Anh lên xem, ai cũng trố mắt ko thể ngờ, Tiểu Anh xem xong con bé ngồi khóc:
-Tại sao 10,0 mà hạng nhì thầy ơi! Là sao vậy em ko chịu đâu.
Cả 4 anh chàng 4princes ngồi cười cô nàng, ai cũng khâm phục Tuấn Anh bởi anh chàng này làm việc gì cũng thế chắc ăn rồi mới làm, việc cá cược với Tiểu Anh là việc tiêu biểu biết mình sẽ thắng nên anh chàng mới dám cá cược. Con bé ngồi tức quá trời, thầy Hùng thấy thế xoa dịu con bé:
-Tiểu Anh thầy chắc em ko cam tâm nhưng mà kết quả vậy rồi vì Tuấn Anh điểm trung bình của em thấy đạt 9.99999999 nên làm tròn 10, còn của em chỉ 9.9999888. Vậy đó em hiểu chưa
Con bé gật đầu lòng ko cam tâm tí nào, Tuấn Anh ngồi tắc lưỡi nghẹo cô nàng:
-T.Khanh à! Cậu có nhớ Tiểu Anh hứa gì ko nhỉ!
T.Khanh bè theo: -Nhớ chứ nhớ rất rõ là đằng khác, Tuấn Anh chúc mừng cậu sau này cậu đã có người hầu làm ko công rồi đó. Tiểu Anh làm việc cho tốt nhé.
Con bé quay sang:
-Cái gì chứ ! Miễn bàn đi nha, cái tên T.Khanh đáng ghét xem nè.
Con bé lại cầm cuốn sách dùng hết sức ném T.Khanh, T.Khanh né được lêu lêu cô nàng. Lần này chịu hết nổi, con bé cầm ngay cuốn sách chạy đến tận chỗ T.Khanh định đánh anh chàng, Tuấn Anh đứng dậy ngăn lại:
-Này, cậu dám đánh cậu ta. Thì tôi cảnh báo cho cậu là ngày tháng sau này cậu ko yên đâu nhé.
T.Khanh cứ đứng đó giở mặt cười trêu trọc Tiểu Anh, mọi người ngồi xung quanh buồn cười ko thể nói nổi. Tiểu Anh đành buông tay ra:
-Nhớ đấy, tôi sẽ báo thù.-Tiểu Anh quyết tâm
-Cứ trả thù đi, nhưng kể từ bây giờ cậu là người hầu của tôi nghe rõ chưa.-Tuấn Anh
-No never.
-Nuốt lời sao, K.Dung Yến Vi hai cậu làm chứng đi có phải hôm đó Tiểu Anh có hứa gì phải ko?
Yến Vi đi đến:
-Cậu ta nói nếu cậu ta thua thì cậu ta sẽ làm người hầu nghe theo lời của cậu. Tiểu Anh à hứa rồi đừng có nuốt lời ko tốt lắm đâu.
-Yến Vi cậu theo phe ai?
-Cậu là bạn của bọn mình nhưng tụi mình ko thể bán đứng Tuấn Anh được.
Con bé nhìn Đ.Tuấn và T.Nhân cầu cứu với ánh mắt thảm thương, Đ. Tuấn ngồi cười:
-Tiểu Anh cậu đã hứa thì phải làm! Đừng có nuốt lời ko hay đâu.
-Đúng đó, tháng trước cậu và T.Khanh cũng như thế thôi, T.Khanh thua cũng thực hiện. Cậu cũng vậy thôi, dám chơi thì dám chịu nhá.-T.Nhân đùa cợt
Con bé ko còn biết nói gì gãy đầu, quay sang cầu cứu thầy Hùng:
-Thầy ơi! Cứu con họ ăn hiếp con kìa.
-Thôi Tiểu Anh ngoan đi, con hứa rồi thì thực hiện đi chứ thầy biết làm gì bây giờ.
Cả 4 anh chàng hội siêu quậy ngồi nhìn con bé mà tội nghiệp:
-Tội cho cậu ta rơi vào tay Tuấn Anh rồi thì ko biết sống được ko đây.-YP lắc đầu.
-Mình nghe nói 4princes lắm chiêu nhiều trò bây giờ mình sẽ có cơ hội thấy nhóm trưởng xuất chiêu ra sao rồi để học hỏi.-Ken.
-Nếu có gì các cậu giúp cậu ấy đi, dù gì cũng là con gái.-Eric.
Jacky chợt tỉnh:
-Đúng chúng ta phải giúp cậu ấy.
Trong bụng Jacky bắt đầu nảy lên ý tưởng “Mình sẽ giúp Tiểu Anh sau đó là nhờ cậu ấy trả thù T.Khanh giúp mình, kekeke.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...