Chương 26
-Anh …anh nói cái gì cơ?-Khả Mi giây phút hiện tại dường như không tin vào tai mình.Ai có thể nói cho cô biết đây là thể loại đùa gì không?
-Như những gì cô đã nghe.-Trái với Khả Mi sốc muốn rớt hàm thì Lâm Dĩ căn bản một khắc cũng không thẹn, nửa điểm đùa cợt đều không có, bộ dạng từ đầu đến cuối chỉ là nghiêm túc, điều này khiến bạn Khả Mi bất giác thấy lo lắng.
-Cái này …
-Cô đừng đặt nặng vấn đề, dù sao cũng chỉ là kết hôn để che mắt hai lão gia nhà tôi-Lâm Dĩ dù miệng nói thế nhưng trong lòng đã sớm tính toán mọi chuyện.Châu Khả Mi có khả năng thoát sao?
Ý anh ta là sao?
Khả Mi bộ mặt hoàn toàn mù mịt, bản thân không tài nào hiểu nổi.Cô cùng anh ta nghĩa là chỉ kết hôn bên ngoài hình thức? Mặc dù bây giờ cảm giác như thế là không đúng nhưng cô thật sự không kìm được mà hồi hộp, ách, còn có chút mong chờ.Rõ ràng là mắc bệnh. -.-|||
-Nhà tôi nóng lòng muốn tôi yên bề gia thế, ngày ngày mẹ tôi đều cưỡng ép tôi đi xem mặt.Thế nên …
Lâm Dĩ dừng lại một hồi, Khả Mi trong lòng cũng sớm đoán được câu tiếp theo.Bất giác trong lòng cũng cảm thấy hụt hẫng.
Anh ta mà có cảm tình, à không, chỉ cần nổi cảm giác với mày thì mặt trời đã sớm chuyển sang hướng tây mà mọc mỗi ngày rồi.Đúng là huyễn hoặc mà!
-Ý anh là muốn tôi giải thoát anh khỏi những cuộc xem mặt đó?
-Tùy cô hiểu.-Mắt thấy thái độ hờ hững, bất cần đời của đại ma vương Khả Mi cảm thấy bản thân thật nực cười.
Anh ta sớm không để ý thì tại sao cô lại phải có thái độ như thế cơ chứ? Chết tiệt, đúng là máu chó mà, lại đem tình tiết hôn nhân không tình yêu trong phim Hàn áp dụng lên người cô! Vả lại, cô cũng chẳng phải trẻ thơ ngây ngô mặt búng sữa, sợ gì chứ! Cô mới thực muốn liều một phen, dù sao hai lão gia ở nhà cũng rất mong ngóng đám cưới a! Cô là can đảm!
Khả Mi giây trước còn hoảng hốt, sống chết phản đối thì giây sau đã nhanh chóng ý chí hừng hực, không do dự mà đồng ý.Bởi vậy mới thấy sức ảnh hưởng của lão đại đó đúng là không tầm thường a.
Lâm Dĩ dường như đã đoán trước được thái độ của Khả Mi, nên cái khắc bạn trẻ Khả Mi đồng ý đã nhanh chóng đem bản hợp đồng hôn nhân ra, hai người lại một lần nữa mà kí kết với nhau.
Có lẽ về sau bạn Khả Mi mới muốn tự vẫn vì cái phút nhất thời nông nổi của mình chăng?
-Được rồi, chiều nay cô có rảnh không?-Lâm Dĩ đóng nắp bút lại, ánh mắt đầy ý cười mà nhìn Khả Mi.
-A, có việc gì sao?
-Chiều nay cùng tôi gặp mặt gia đình, cũng phải diễn cho thật để mọi người tin!-Khả Mi cười khẩy trong lòng.Cô lại cùng anh ta diễn trò tình ái.
-Bây giờ cô có thể về!-Thấy đại ma vương đuổi khéo, Khả Mi cũng không mặt dày mà ở lại.Miệng cười lòng chửi mà đi ra.
-Chết tiệt, cái đầu nhà anh ta, đàn áp người khác đến thế! Cũng không nghĩ mình là cái gì, đáng hận là tại sao trước kia mình lại ngu ngốc mà kí giấy bán thân? 2 tỷ ghê gớm thật! Cái thân này cũng có lúc phải đấu tranh kinh khủng như vậy, tổn hại nơ ron của bà!-Khả Mi không mắt mũi mà chửi, hai thư kí ngồi bên ngoài đã sớm bị hình ảnh Khả Mi lưu manh hù cho sợ.
Tình yêu thù hận đúng là siêu mù quáng mà! Khả Mi bị tha hóa rồi! 1 phút mặc niệm được hai cô thư kí hướng đến Khả Mi.Đúng 3 phút sau, toàn bộ tập đoàn đều vì chuyến viếng thăm chủ tịch đại nhân của Khả Mi mà xôn xao một phen.Danh tiếng của bạnKhả Mi cứ gọi là diều gặp gió mà đi lên.Ứơc mơ về cuộc sống an phận thủ thường dường như đã bỏ rơi bạn trẻ Khả Mi rồi thì phải!
----0o0----
Chiều hôm đấy, Khả Mi đành nói dối là nhà có việc bận mà từ chối đi ăn cơm cùng mọi người trong công ty, cô lại tất bật mà về nhà chuẩn bị.Nói chuẩn bị thì hơi không đúng sự thật, chẳng qua là bỏ một chút thời gian chải đầu, một thân quần jean, áo sơ mi ca rô mà ra cửa đợi đại ma vương.
Cả buổi cô đã suy nghĩ kĩ rồi! Chính là vì hai lão gia dưới quê, vì bạn bè, vì chính bản thân cô nên cô sẽ tích cực mà phá hỏng ấn tượng trong mắt bố mẹ chồng, ai da, nhầm, là thân sinh của đại ma vương mới đúng.Không phải có câu:”Phòng thủ tốt nhất là tấn công”hay sao? Cô đây sẽ không phụ lòng tin tưởng của Lâm ma vương mà tích cực tấn công.He he he.
Dù sao thì không hiểu lúc đó là ăn phải thứ gì mà cô lại đồng ý kí vào cái bản hợp đồng vớ vẩn đấy chứ! Mà hình như lần nào đứng trước mặt anh ta cô đều mất kiểm soát mà nghe lời thì phải? Nguy hiểm thật!
Khả Mi mải rong đuổi với những suy nghĩ cho đến khi tiếng còi inh tai nhức óc vang lên, tàn nhẫn lôi xềnh xệch tâm hồn lơ lửng đó xuống.Đảo mắt nhìn, hóa ra là Lâm ma vương, hiệu suất làm việc cũng ghê thật, đúng giờ luôn!
Khả Mi cười đầy gian tà rồi lên xe, Lâm Dĩ sớm đã thu tất cả vào trong mắt.
Xem ra con thỏ nhỏ sắp giở trò rồi đây!
….
Chiếc xe Lamborgini dừng lại trước một cánh cổng hết sức vĩ đại, bạn Khả Mi choáng ngợp, đầu óc quay cuồng.
Ối mẹ ơi, nhà ột làng ở sao? Khủng bố!
Khả Mi lẽo đẽo mà theo Lâm ma vương vào hang động, tưởng tượng những khuôn mặt khủng bố của dòng họ Lâm mà thở không thông.
Hít một hơi thật sâu, toan một bước nhanh chóng vào trong thì một bàn tay đập nhẹ lên vai cô, Khả Mi quay sang nhìn Lâm Dĩ.
-Cứ bình tĩnh, đã có tôi ở đây rồi!-Sau đó còn hướng cô mà cười nhẹ trấn tĩnh, trong đáy mắt ẩn tia sủng hiếm hoi.Khả Mi thụ sủng nhược kinh.
Anh ta đang toan tính cái gì a? Vẻ mặt đầy tà khí!
Có lẽ nếu Lâm Dĩ mà biết trong đầu cô nàng này nghĩ gì thì chắc đã sớm cho cô một đao mất!-.-
Nhưng dù vậy, Khả Mi cũng vì cái đập vai của Lâm ma vương mà trấn tĩnh hẳn, cô rõ ràng là muốn đến đây phá hoại mà! Hai người bước vào nhà, bao nhiêu ánh mắt đều không hẹn mà đổ dồn lên người Khả Mi.
Ách, cái bầu không khí này…
Người nhà họ Lâm vì cái thông báo động trời tối qua của Lâm Dĩ là sẽ dẫn vợ tương lai về mà đứng ngồi không yên.Cuối cùng cũng có thể ngẩng mày ngẩng mặt lên với thiên hạ, bởi lẽ Lâm Dĩ cũng không còn nhỏ tuổi a, cũng 28 mà lại một mực không chịu lấy vợ.Mọi người cứ lo lắng thằng bé này có vấn đề về giới tính.Nhưng hôm nay nó quyết định như vậy khiến nhà họ Lâm cũng vì bất ngờ quá mà không biết chuẩn bị như thế nào, nhưng điều bất ngờ hơn là …
Cô gái trong truyền thuyết đó lại không sắc, không tài, không tiền a, nói cách khác là một gương mặt đại diện tiêu biểu cho giai cấp nông nô! Có chút thất vọng nho nhỏ trong đáy mắt của người nhà họ Lâm.
Khả Mi mắt thấy thái độ thất vọng tuy đã cố giấu nhưng vẫn lộ ra ngoài của họ thì lấy làm mừng thầm trong bụng.Vì sao a? Đơn giản là cô muốn hủy cái bản hợp đồng này, nếu như họ có vẻ không ưa mà cô lại cố gây ấn tượng xấu thì há chẳng phải hai bên xung đột sao? Đến lúc đó sẽ giả tạo một chút thành khẩn mà xin lỗi Lâm ma vương rồi đường đường chính chính mà đi ra.Khà khà khà, quá hoàn hảo đi!
Khả Mi gian tà mà tính kế nửa ngày trời.
-Cháu là…-Câu ướm hỏi của Lâm phu nhân đã thành công phá tan bầu không khí yên tĩnh, Khả Mi miệng cười tươi rói.
-Chào hai bác, chào ông bà, cháu là Châu Khả Mi!-Người nhà họ Lâm thấy cô gái cởi mở thì cũng mừng lắm, có vài phần ưng ý.Thật ra, việc bạn gái của Lâm Dĩ không phải con nhà danh gia vọng tộc cũng không có gì quan trọng cả, nó không xinh đẹp thì lại càng tốt, chắc hẳn thằng bé là bị tâm hồn thuần khiết của con bé thuần phục rồi.Nhà họ Lâm ai cũng không hẹn mà hướng Khả Mi cười đầy trìu mến, thái độ cũng giản theo.
-Vậy cháu cùng Lâm Dĩ là…
-Dạ, thật ra là bản hợp đồng…-Khả Mi định giả vờ ngây thơ mà nôn hết mọi chuyện ra nhưng ai dè đến đoạn quyết định thì bị Lâm ma vương bịt miệng lại, kéo cô vào lòng.
-Hôm qua con đã nói rõ với mọi người rồi.Con sẽ cưới cô ấy!
Lão đại này, anh có cần phải đánh nhanh thắng nhanh như thế không cơ chứ?
Khả Mi vốn tưởng mọi người sẽ phản đối kịch liệt, rồi một màn Romeo và Juliet diễn ra oanh oanh liệt liệt, bởi các cụ thường nói cổng vào nhà giàu rất à, mà cô lại đối với gia thế của họ không tương xứng, tóm lại sẽ không thuận lợi, nhưng ai ngờ đâu người nhà họ Lâm lại vui vẻ đến độ thiếu điều muốn nhảy múa ăn mừng, nhanh chóng kéo cô hỏi hỏi han han.Đầu óc bạn trẻ Khả Mi nhất thời không kịp thích ứng.
Tại sao chứ? Không phải thường người nhà giàu sẽ phản đối kịch liệt sao? Hay căn bản họ không phải là người thường? Cũng phải, Lâm ma vương cũng không phải người thường! Cái nhà chết tiệt, biến thái này!!!
Châu Khả Mi khắc này thật sự là khóc không nổi, còn Lâm Dĩ chỉ nhàn nhã đứng một bên mà xem kịch vui.Mọi người cứ tranh nhau mà chất vấn Khả Mi, bây giờ đem cô không khác gì tinh tinh xổng chuồng trong sở thú mà nhìn ngắm.Khả Mi cười cười, chân lùi lùi bỗng…
Choang!
Tiếng vỡ kêu lanh lảnh, xé ta không khí nhộn nhịp trong nhà, chiếc bình bông sau lưng Khả Mi đã sớm bị vỡ thành nhiều mảnh, mọi người biến sắc.
Lúc nãy hình như có nghe họ nói đấy là …bình cổ thời Nguyễn thì phải?
Khả Mi mắt thấy thái độ của người nhà họ Lâm thì không biết làm sao, cảm giác tội lỗi đầy mình.Nhưng khắc sau cô lại biến đau thương thành niềm vui.
Họ ghét cô, họ ghét cô rồi đúng không?! Yahoo, chuồn lẹ thôi!
Ý nghĩ vừa dứt Khả Mi liền biến thành hành động.Hướng người nhà họ Lâm mà thành khẩn, xin lỗi rối rít, cô còn cố véo vào đùi mình để nước mắt chảy ra.Thực đau đến nội thương!
-Xin lỗi mọi người …hic hic…xin lỗi ông bà …xin lỗi hai bác …Lâm Dĩ, xin lỗi anh …hu hu hu hu! Cháu đã làm vỡ phẩm vật của gia đình …nhưng cháu sẽ không đền đâu! Mọi người muốn ghét cháu như thế nào cũng được …hic hic …cháu không đền đấy! Coi như là có lỗi với nhà họ Lâm …hôn nhân này cháu cũng không vô sỉ mà giữ lấy nữa! Hu hu hu hu …Lâm Dĩ, thứ lỗi cho em …em không thể cưới anh …coi như kiếp này không thể cùng anh nên duyên vợ chồng, cháu hủy hôn!
Người nhà họ Lâm so với việc bình cổ bị vỡ cũng không sốc bằng thái độ của cô gái trước mặt, đơ mặt hơn nửa ngày, mẹ Lâm cũng bước ra mà níu tay Khả Mi giờ đang nước mắt giàn giụa mặt.
-Cháu không cần phải như vậy…-Mặc dù bà có hơi tiếc cái bình đó! Cũng không rẻ a!
-Không ~! Hu hu hu hu…cháu không đền tiền thì cũng không kết hôn với Lâm Dĩ, ọi người đừng giả bộ như vậy ….cháu …cháu là biết rõ tâm trạng …Lâm Dĩ, anh …bảo trọng-Đùa chắc, mãi mới có cơ hội thoát khỏi cái nhà này, chưa làm lễ cảm tạ Chúa thì thôi! Bác gái à, thông cảm cho cháu! Tiếp tục sự nghiệp chuyện bé xé ra to thôi!
Khả Mi gióng một hồi cổ vũ tinh thần, rồi lại khóc vật vã một màn.Người ngoài nhìn vào lại tưởng nhà họ đang bán dâm, cô gái này lại khóc còn kinh hơn cha mẹ chết nữa!
-Mọi người …coi như cháu không có phúc …-Lời vừa dứt liền dứt khoát một thân áo quay người định rời đi, khí thế cứ coi như là người sắp lao vào trận mạc vậy.Bạn trẻ Khả Mi hơi phô trương thì phải.
Nói đến cảm giác khi quay người rời đi thật là khoải cảm tê người a! Nước mắt chưa kịp khô thì Khả Mi đã nhan chóng mà cười toét miệng rồi, lòng thầm nhủ mình thật thông minh.Nhưng không phải có một bài hát mang tên “biết đâu chữ ngờ” sao? Ông nhạc sĩ này cũng thông thái quá đi.
Thực tế là cái khắc bạn nữ chính Khả Mi chuẩn bị bước chân ra khỏi cửa thì một giọng nói liền vang lên:
-Khoan đã!
Khả Mi chết đứng.
Đừng đùa ác như thế chứ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...