Lâm Tương Y nhìn ly rượu trên tay, từ bé đến lớn cô không hề biết uống rượu, nhìn ly rượu cô hơi dè chừng, ngập ngừng suy nghĩ không biết có nên nhấp môi hay không, cuối cùng sau một lúc tranh đấu, cô nghĩ là cô nên uống thử nó với lại hôm nay là ngày đánh dấu cột mốc tự do của cuộc đời cô, dù không uống được cũng phải nhấp môi ăn mừng
_Uống...
Cô gật đầu há to mồm uống chai rượu trên bàn chứ không phải ly rượu trên tay, cô nghĩ nó cũng như nước chỉ cần tu một hơi là được
_Đắng quá...đắng quá...hì hì
_Xin mời....xin mời
Cô tiếp tục công việc tiếp thị rượu của mình, lòng ngập tràn ánh sáng, thoải mái hào hứng nâng ly rượu mời mấy tiên sinh ngồi hàng ghế bên kia
_Nguyệt Du, cô ấy chính là tiểu mật của Hoa thiếu, cô tự biết lo liệu đi
Cái bàn bên cạnh có một nam một nữ to nhỏ, người phụ nữ kia chính là Bà chủ của cô, vừa nghe người đàng ông nói Nguyệt Du đã nhún vai khiếp sợ, còn đánh rơi ly rượu trên tay, ả ta đâu ngờ cô chính là người của hắn, phen này chuốc hoạ vào thân rồi, Hoa Trạch Siêu vừa nghe tin cô bỏ trốn đã cho thuộc hạ bao vây khắp nơi, cô quá chủ quan khi nghĩ rằng hắn không làm gì được cô khi cô đã đi rồi, thật sự hắn có rất nhiều thuộc hạ ở khắp nơi, cuộc gọi vừa đi vài phút sau đã có người nhận diện ra cô
_Nhưng mà cô ấy tự đến đây xin việc theo giới thiệu tôi làm sao biết?
Nguyệt Du phân trần, ả ta còn chưa kịp nói chuyện với cô quá ba câu bây giờ đã ôm trong mình mối hiểm hoạ lớn, Lâm Tương Y vẫn tung tăng vẫy vùng với khung trời riêng cô đâu biết với thế lực của hắn, thì một đêm thôi đã đủ tìm ra cô chứ đừng nói gì đến việc cô có chạy bao xa, suy tính của cô đã quá hạn hẹp, bà chủ Nguyệt Du kia giẫm chân tự trách đang yên đang lành đi chứa chấp cô làm cái gì, Hoa thiếu chỉ cần ngồi một chỗ búng tay cũng tìm ra cô
_Hoa tổng có phải sẽ đến đây đưa cô ấy về?
Nguyệt Du hỏi lại, đúng là hắn đang trên đường đến đây lôi cổ cô về, bằng nhiều mối quan hệ của hắn cô sẽ bị tóm lại vì cái tội ương bướng bỏ trốn
***
_Tít....
Xung quanh The Green bỗng dưng im tắt nhạc, tất cả mọi người đều im lặng hướng mắt ra phía lối vào, người nào đó mặt ủ mày chau uy nghiêm bước đến, theo sau có rất nhiều thuộc hạ mặc vest đen hộ tống, vẻ mặt người nào cũng đen tối hung dữ, vì cô mà hắn phải chạy xe đi tìm, còn phải huy động thuộc hạ náo loạn một lúc, cô xem ra rất to gan, tiếp sau đó là tiếng nói nhỏ của hai thuộc hạ thân cận
_Phiền cô đi lối này....
_Phiền anh đi hướng kia, hôm nay clup có sự cố nên đóng cửa sớm...bla...
Hải Đan và Hoắc Kiệt Nam thầm nguyền rủa cô trong lòng, tuy nhỏ bé nhưng đại náo khắp nơi, hai người này còn phải duy chuyển liên tục để đuổi khách trong clup về, khi chẳng còn ai, hắn mới ngồi xuống ghế sopha, mèo nhỏ lúc này đã say bí tỉ đang đứng múa may một mình không quan tâm xung quanh xảy ra chuyện gì, trời bây giờ có sập xuống cô cũng không biết
_La la...lá la...xin mời, anh có muốn thử rượu này không? Hương trái cây thơm lắm...chỉ cần không có Hoa tổng chết giẫm ở đây thì bất cứ ai tôi cũng có thể mời rượu, uống đi
Cô bước chân này xọ chân kia đến gần Hoắc Kiệt Nam mời rượu, có cho tiền anh ta cũng không dám uống ly rượu đó, trong sắc mặt tệ hại của hắn ai mà dám làm càng, hắn vươn mắt nhìn cô, tức tối vô cùng cô xem hắn vô hình à, còn dám tỏ ra không khuất phục, cô ở đó múa may không nhận ra mình đã bị tóm lại, nếu cô trông thấy hắn có lẽ rượu mình đã được giải, có khi còn bừng tỉnh khiếp sợ
_Hức...sao mấy người lại nhìn tôi? Không uống thì thôi...hừm...
Cô liếc ngang liếc dọc, chỉ tay một lượt nhìn đám thuộc hạ kia, một tay nâng chai rượu tiếp tục uống, một ngụm, hai ngụm rồi nhiều ngụm...cô đã uống rất nhiều, từ một người cô nhìn ra hai người, đầu óc lảo đảo quay cuồng, miệng nhoẻn ra cười lớn, chân còn đứng không vững ngã nhào xuống đất, bộ dạng khó coi khiến hắn chướng mắt, tâm tình không vui chỉ muốn mắng chửi hành hạ cho cô chừa cái tật ngang bướng
_Hoa tổng, xin thứ lỗi tôi thật sự không biết Lâm tiểu thư đây là người của ngài, tôi lập tức đưa cô ấy về phòng ngay
Nguyệt Du chấm mồ hôi trên tráng phân trần, ả kéo tay cô dìu cô về phòng nằm nghỉ, cô đang vui vẻ múa may bị người lạ kéo đi thì không vui nhăn nhó, hắn nhìn từ đầu đến chân cô bộ dáng xốc xếch khó coi, phải nói là càng nhìn càng chướng mắt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...