Daddy Của Tôi
Căn cứ của ông lớn.
"Em đoán xem! Ai sẽ là người thắng cuộc!"
"Em đoán là chả ai thắng cả!"
"Em nghĩ vậy à!"
"Dù ai thắng hay thua! Người có lợi nhất cũng là cậu ta thôi!"
"Haha! Trùm cuối đó à!"
"Yes!"
"Em và cậu ta! Đúng là hai vị vua gặp nhau nhỉ!?"
"Không! Cậu ta..hơn em rất nhiều!"
"Hơn em!? Hơn em ở điểm nào!?"
"Đó là! Cậu ta ở ngoài sáng,còn em ở trong tối..người ở trong tối..không thể ra sáng được,còn người ngoài sáng..thì...chắc chắn sẽ vào tối được!"
"Em ý đang nói...!"
Ở bên đó...Jeff cũng đã ra trận...hắn ta điên cuồng giết người mà không cần biết đó là ai...cho đến khi hắn chạm mặt người mà hắn yêu nhất,động tác của hắn dừng hằn lại,họ chạm mặt nhau.
"Barcode!"
Tiếng gọi trầm ấm đầy nhớ nhung và bất ngờ đó của hắn..khiến Bo quay đầu nhìn lại...
"Tới rồi à!"
"Là thật sao!?"
"Ờ! Bất ngờ lắm đúng không! Tôi chỉ lợi dụng anh mà thôi! Sẽ không có cái tình yêu nào ở đây cả!"
"Em!"
"Giờ thì chờ chết đi!"
Bo chạy tới...giết chết mấy tên chặn đường..tiến thẳng tới Jeff..trên tay còn cầm theo súng. Jeff cũng không ngần ngại mà tiến đến...nhưng lạ thật...hắn gần như biến thành kẻ khác...không còn máu lạnh như lúc trước...hắn gần như trở thành con báo đã bị thuần phục..
Phía Apo
"Aaaaa!"
Cậu bị Bos bẻ gãy 1 tay...đang đau đơn thì liền bị 1 cú đâm vào vai...nhìn cậu giờ gần như là bị hành cho ra bã.
"Nhóc con! Cậu còn non và xanh lắm! Có biết lúc trước..chú mày đã là 1 sát thủ giỏi không hả!"
"Ông già mà tới! Thì mày chết chắc!"
"Mày nói Mile đó à! Haha,cho dù nó có tới..thì tao cũng sẽ dễ dàng giết nó thôi!"
"AAAAAA!"
Bos bẻ thêm 1 chân của cậu...cậu nằm bất động tại chỗ...gã cũng vừa chạy tới...
"Apo! Apo!"
"Tới rồi thì! Trả nợ lại thôi! Xong rồi thì tao sẽ tìm Bible!"
"Thằng chó! Mày đã làm gì Apo hả!"
"Thì..bẻ nhẹ có 4 khúc xương thôi!"
"Tao giết chết mày!"
Gã giơ súng lên bắn liên tiếp vào người Bos..nhưng hầu như đều không trúng.
"Mile! Mày đã già rồi à! Tao đứng đây,sao lại không bắn trúng vậy hả!"
Gã cười khinh bỉ...nhớ về lúc trước...đôi mắt này,đã bị tổn thương sau lần đánh nhau với Bos..trước khi Bos vào tù,giờ đây đã không thể ngắm rõ mục tiêu nữa rồi...gã đỡ Apo lên...cho cậu dựa vào 1 góc cây...sau đó thì tiến tới...đánh với Bos.
•
•
•
Gã sau khi tách ra...hắn đi thẳng lên lầu...đường đi có rất nhiều kẻ tấn công...nhưng với hắn hiện giờ,thì tất cả bọn người đó trở nên bé nhỏ như 1 con thỏ trắng vậy...hắn gần như không hề cảm nhận được....đã có hơn 4 viên đạn ghim vào lưng và chân hắn...hắn tiến đến như 1 cơn bão lớn,đầy sát khí.
Phòng nó
"Ông nên chết được rồi đó!"
Cô ta kề dao vào cổ lão...cắt ngang...máu tươi bắn ra bên ngoài...nó ngồi kế bên...dính gần như hết cái áo đồng phục. Nó nhìn cô ta,ánh mắt đầy tức giận.
"Sao cô!"
"Sao! Tiếp theo là mày đó!"
Gầmmmm
Cô ta hoảng vì tiếng động..kéo áo nó lên..kề dao vào cổ nó..uy hiếp người bên ngoài,cô ta mang cao gót nên cao hơn nó 1 chút...lưng nó dựa vào người cô ta,đưa mặt ra nhìn người ở ngoài.
"Build!"
"Giờ này còn gọi tên anh tôi được nữa à!"
"Cô đừng nói xàm nữa! Bỏ em ấy ra!"_hắn tiến tới.
"Nếu tới đây! Tao sẽ giết nó đó!"_cứa mạnh hơn.
"Â..a!"
"Nè! Dừng lại!"
"Sao! Xót à! Nhìn đi,có phải chính khuôn mặt này,mới khiến mày tới đây! Có đúng không!"
"Cô bỏ ra đi! Muốn làm gì tôi cũng được! Mau thả Biu ra trước đã!"
"Haha! Ngu à! Tao và nó sẽ cùng nhau trốn thoát! Nhưng trước tiên,phải phá hoại sản phẩm mày tạo ra cái đã!"
Cô ta cầm dao rời khỏi cổ nó...đưa lên mặt..gạch 1 đường dài...máu cứ thế trào ra bên ngoài.
"Biu!"
"Sao! Thấy thế nào...giờ nó đã không còn là Biu xinh đẹp của mày nữa rồi!"
Cô ta đẩy nó đi về phía cửa...không quên quay lưng ra từ từ để đề phòng hắn...hắn giơ hai tay lên...như đang nói sẽ không làm gì.
"Nuild ngoan! Nói gì trước khi rời đi, đi con!"
Cô ta kề dao vào cổ...họ đã đứng trước cửa,cả hai quay người lại về phía trong. Nó nhìn hắn đầy đau đớn...nước mắt cũng ứa ra...
"Ba!"
"Biu!Đ..đừng!"
"Ba biết vì sao! Tôi lại không giết ba không!?"
"Biu!"
"Vì...vì tôi yêu ba!"
Tiếng nói của nó như con dao đâm thẳng vào tim hắn...nhìn nó khóc mà lòng hắn nóng như lữa...hắn ghét nhìn nó khóc,hắn rất ghét nước mắt của nó...vì nó khóc làm hắn đau,gần như là hắn chưa từng để nó phải khóc mà giờ đây...chính hắn lại là kẻ khiến nó khóc nhiều như vậy.
Phía Jeff
Cả hai đấu tay đôi với nhau...nhưng cuối cùng cây súng trên tay của Bo cũng nhanh hơn 1 bước...đã chỉa ngay vào ngực trái của hắn...hắn cũng nắm lấy cây súng đó.
"Barcode!"
"Im đi!"
"Em có từng yêu tôi chưa!?"
"Chưa! Chưa từng!"
"Nói dối! Ánh mắt đó..rõ ràng là nói dối!"
"Im đi!"
"Sao em không bóp cò đi!"
"...."
"Nếu em không chịu bóp! Thì để tôi!"
Tay hắn áp sát...bóp cò....tiếng nổ lớn...cùng với viên đạn an phận vào trong...cây súng rớt xuống đất...vòng tay hắn giơ rộng ra ôm lấy Bo..gục xuống..
"Jeff! Sao..sao anh lại!"
"Hư..hức!"
"S..sao vậy! S..sao..sao lại!"
"V..vì..t..tô..tôi y..yêu em!"
Barcode cắn chặt răng...
"Xin lỗi!"
"E..em c..có..y..yêu tôi..khô..không!?"
"Có!"
"Anh mệt rồi!"
"Không! Không cho anh mệt! Đừng..đừng bỏ tôi!"
"Xin anh! Đừng mà!"
"Barcode!A..anh me..mệt..rồi..rồi"
"Đừng! Tôi không cho anh ngủ! Không được!"
"Jeff! Jeffffff!"
Hắn cười thoải mái nhưng đầy thương yêu...cánh tay cũng gục xuống ngay sau đó...Barcode không khóc..nhóc không hề biết khóc là gì..chỉ ôm trọn lấy cơ thể đầy máu đó của hắn....người của ông lớn cuối cùng cũng đến...bọn họ kéo cả hai ra...đưa hắn rời khỏi vòng tay của cậu...cậu cũng bị kéo đi...bị đưa đi hai hướng khác nhau.
"Khoan đã...c..các người là ai..k..khoan ...Jeff!..Jeff!"
"X..xin các người đó!..C..cho tôi..cho tôi gần anh ấy chút đi mà!"
"Jeff..đừng...Jeff!"
Hai cánh tay của hai người tách rời ra...cậu ấy vùng vẩy để được ở bên hắn..nhưng hắn đã bị họ đưa đi...sự tuyệt vọng và gần như đó cũng chính là lần cuối...họ được ở bên nhau.
(Vì tôi yêu ba đó💔)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...