Đặc Thù Không Gian

Long Vũ lấy hỗn độn nguyên lực áp chế dục vọng trong cơ thể, lập tức cùng Christine cẩn thận trao đổi các khâu nhỏ. Trong lúc nửa mình dưới Christine ngứa ngáy khó chịu, nếu không phải Long Vũ ở đây ước chừng đã sớm lấy tay tự mình giải quyết.

Cuối cùng hai người cũng đạt được sự nhất trí, mau chóng đẩy Henri đến chỗ chết, nhường cho Phelps ghế thượng vị.

Sau khi trở về, Đường Hương Hương cũng đúng lúc vừa mới về đến. Lần này, nàng mang thi đồ khống chế nghị trưởng Henri An Bảo. Nàng kể lại toàn bộ cho Long Vũ. Bằng vào phần tình báo này, Long Vũ hoàn toàn có thể xuất quỷ nhập thần giết chết Henri.

Xem xong phần tình báo, Long Vũ cười nói:

- Hương Hương ít nhiều công lao thuộc về em, cái kế hoạch này của chúng ta nếu hoàn thành xem như đã thành công một nửa.

Đường Hương Hương nằm trong lòng Long Vũ, trong mắt tràn đầy nhu tình:

- Chỉ cần là giúp được anh, em thực sự đã rất vui rồi.

Long Vũ cười nói:

- Thật là mấy ngày nay khiến em mệt mỏi nhiều…. Đêm nay anh nhất nhất hảo hảo bồi thường một chút.

Đường Hương Hương nghe đươc không khỏi bật cười, nhìn Long Vũ mà nói:

- Rõ ràng la anh muốn làm mấy chuyện xấu.

Long Vũ nói:

- Em cũng đừng nói em không muốn đấy nhá, anh thật không tin.

Khóe miệng Đường Hương Hương hàm chứa nụ cười, lặng lẽ liếc mắt Long Vũ một cái:

- Em nghe lời anh…

Nói xong, vũ mị nhìn Long Vũ liếc mắt lần nữa.

Long Vũ không khỏi bị cái nhìn của Đường Hương Hương làm cho một trận say mê, trong lòng không khỏi rung động, có một loại cảm giác kì lạ xông lên đầu hắn. Long Vũ đột nhiên ghé miệng sát tai Đường Hương Hương nói vài câu. Hương Hương nghe vậy, hai gò má không tô bỗng dưng đỏ ửng lên, sẵng giọng:

- Như vậy thật không được tốt lắm.

Thần tình Long Vũ khát vọng, nói:

- Hương Hương em nên đáp ứng anh đi…

Đường Hương Hương bất quá vì Long Vũ, hơn nữa trong lòng nàng cũng yêu say đắm Long Vũ, lập tức thẹn thùng vô luận giải khai quần áo, ngồi ở trên giường, đem cặp chân kia giang rộng. ôn nhu, thẹn đỏ mặt nhìn lén Long Vũ.

Long Vũ nhìn thấy quần lót Đường Hương Hương màu trắng, nghĩ thầm:

- Thật là ngon quá thể.

Lúc này hắn đã kiềm chế không nổi hỏa dục nội tâm, chậm rãi cúi đầu, đem quần lót nữ nhân từ từ tụt xuống, hít lấy hít để. Lúc này Đường Hương Hương cũng la lên một tiếng, thần tình say mê, đưa tay đặt trên đầu Long Vũ, gắt gao ấn chặt.

Long Vũ càng phát lực ra sức mút vào, thân thể Đường Hương Hương mềm mại lại càng giật giật vài cái, lấy tay ôm đầu Long Vũ ra sức vuốt ve nhấn vào. Long Vũ lại ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Hương Hương, vừa vặn Đường Hương Hương cũng là thần tình đỏ ửng nhìn lén hắn.

Thời gian không dài, Đường Hương Hương tiết thân, một cỗ ngọt ngào tiến vào trong miệng Long Vũ. Xong việc, Long Vũ ngồi thẳng dậy, ghé sát bên tai Hương Hương nhẹ nhàng nói:

- Hương Hương để anh hảo hảo yêu em…

Đường Hương Hương thẹn đỏ mặt, nhu tình nghênh hợp với Long Vũ.

Rốt cuộc hai người lại triền miên tái hợp với nhau.

………………………

- Tộc trưởng, ta nghĩ chúng ta gặp một chút phiền toái…

Đang lật xem tình báo Edward đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Hanks đứng ở trước mặt mình.

- Chuyện gì?

Edward có chút nghi hoặc, từ tình báo trong tay nhìn thế cục thật có chút không ổn. Nhưng sau khi Hall công khai tuyên bố, vấn đề cũng không quá nghiêm trọng.

Sau đó sẽ có phiền toái gì?

- Henri đã muốn công khai thể hiện vẻ bất mãn với gia tộc, hơn nữa kêu gọi người ủng hộ hắn tiến đến bảo vệ hắn.

Ngữ khí Hanks có một chút lo âu:

- Một số tiểu gia tộc đã muốn tỏ vẻ hưởng ứng lời kêu gọi của Henri.

- Lẽ nào nhất định phải làm như vậy!

Edward đột nhiên dứng lên:


- Henri này, rốt cuộc muốn làm cái gì? Hắn thực sự muốn nội chiến. ngươi đi nói cho hắn biết, để cho hắn không cần phải hồ đồ như vậy.

- Không được ta đã thử qua.

Hanks nói rất nhanh. Edward là người nhiều mưu trí, những chuyện phát sinh sau khi nắm quyền, hắn cũng đã tiến hành bổ cứu, uốn nắn, sửa chữa làm thay đổi những tình hình bất lợi này. Nhưng trong tình huống hiện tại này, hiệu quả tựa hồ không rõ ràng. Hanks cảm giác mình không giữ vững nổi bình tĩnh:

- Phải mau chóng hành động.

Edward chỉ cảm thấy trong đầu một trận choáng váng:

- Thời cơ thực sự chưa chín muồi.

Hanks nhíu mày, nói tiếp:

- Từ tình hình hiện tại, Henri giống như đã tung tin vịt ra bên ngoài, tùy ý thực hiện ý đồ của hắn. Lần trước gia tộc tổn tất nghiêm trọng nhưng gia tộc kia cũng đều hưởng ứng tích cực. Tuy rằng không thể lay động được địa vị của gia tộc Tu La tinh vực tại vũ ngoại, nhưng thương vong sẽ rất lớn, sẽ rất phiền toái.

- Làm cho tình huống biến loạn, giết chết Henri, có cơ hội nắm chắc hơn chứ?

Buông tập báo cáo, Edward ngẩng đầu hỏi.

- Cơ hồ không có gì không thể?

Hanks nói:

- Henri gây ra động tĩnh lớn như vậy, tựu là muốn dân chúng biết, chúng ta muốn động thủ với hắn.

- Đồ hỗn trướng!cái này…

Edward sợ run lên một lúc lâu, bỗng nhiên dường như tinh thần hồi phục lại bình thường:

- Sớm biết như thế, lúc trước nên giải quyết sớm lão già kia.

Hanks liền hiểu ra, Edward cho tới bây giờ chưa từng quá tín nhiệm Henri.

Có lẽ, hắn căn bản bất luận cũng không tin kẻ nào.

- Tộc trưởng, hiện tại người tất phải làm như vậy.

Hanks nói:

- Thắng bại đều nằm ở đây… Chúng ta không thể do dự được nữa…

Edward quả quyết nói:

- Truyền mệnh lệnh của ta, hoàng tộc chiến hạm vây quanh đại khai sát giới tiêu diệt sạch sẽ phủ đệ của nghị trưởng, một nhân chứng sống cũng không thể lưu lại. Ta sẽ cho hắn hiểu được, đây chính là cái giá phải trả…

Edward nhìn chằm chằm Hanks, từng chữ từng chữ nói:

- Đợi sau khi kết thúc hành động này, ngươi thay ta ra tuyên bố, nói là Henri cấu kết với một tiểu gia tộc, ý đồ sau lưng Tu La tinh vực gia tộc thành lập đế quốc chuyên chế.

- Vâng.

Hanks gật gật đầu.

- Đợi một chút.

Edward tựa hồ nhớ ra cái gì đó, nói:

- Hãy điều tra, hạm đội hỗn hợp thứ nhất bị diệt, cũng là do hắn âm thầm phá rối.

- Ha ha!

Hanks cười nói:

- Đúng vậy, dù thế nào đi nữa hắn chắc chắn sẽ phải chết, không bằng đổ toàn bộ trách nhiệm lên trên người của hắn.

……………………

Mắt thấy biệt thự của nghị trưởng Henri gặp phải mấy vạn chiến hạm tập kích, trên mặt Adams không có một chút thay đổi. Hall lẳng lặng nhìn vào tần số nhấp nháy.

Thật lâu sâu sau, Hall thở dài:

- Kẻ điên!

Adams mỉm cười, nét tươi cười của hắn giống như xuân phong ấm áp:

- Hall điện hạ, bản thân ta cảm thấy đây thực là một cơ hội tốt.


- Cơ hội?

Hall hỏi:

- Cơ hội gì?

- Gia tộc ngày càng loạn, cơ hội của chúng ta ngày càng nhiều. Chẳng lẽ không đúng sao?

Adams hỏi lại.

- Nhưng lực lượng của chúng ta căn bản không đủ để giết chết Edward.

Hall có chút khó xử.

- Yên lặng theo dõi kì biến, chúng ta sớm hay muộn sẽ có cơ hội.

Adams cười nói.

Đúng lúc này, Henri đã mất đi tín hiệu theo dõi. Adams ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười nói:

- Tốt lắm, xem ra Henri đã chạy thoát rồi…

- Hall điện hạ, người chờ tin tức tốt của ta.

Adams cười nói:

- Chúng ta cần Henri để có cớ đoàn kết gia tộc trong các tiểu gia tộc hiện nay.

Nghe Adams nói như thế, Hall liền hiểu ra:

- Ý ngươi là lợi dụng Henri đến kêu gọi các tiểu gia tộc, sau đó phát triển lớn mạnh thế lực của mình, cùng Edward ngang nhiên đối kháng.

- Ngươi lại sai lầm rồi!

Adams cười nói:

- Không thể nào ngang nhiên đối đầu, chỉ có thể âm thầm chơi bẩn sau lưng… Điện hạ, người yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho thần đảm nhiệm, đảm bảo sẽ không xuất hiện vấn đề gì.

Ngày càng kịch liệt giao chiến, pháo bắn ầm ầm, Hanks bận rộn chỉ huy chiến đấu, mà Edward tựa hồ vẫn khí định thần nhàn.

Vừa nghĩ tới Henri bị giết, Edward thật sự hưng phấn đến phát run. Giờ khắc này, hắn đã đợi quá lâu. Chỉ vì một cái dục vọng quyền lợi, mong muốn cực độ khống chế toàn bộ vũ ngoại, Edward đã sớm muốn cầm dao giết người đem Henri cho vài nhát. Chỉ có như vậy, hắn có thể đường đường chính chính nắm vũ ngoại trong tay.

Nếu động thủ, tuyệt đối không thể để cho hắn có bất cứ một chút cơ hội nào. Đã định là phải tiêu diệt hắn đến cùng. Huống hồ, Henri kích động, đã muốn xuất một vài manh mối không tốt.

- Ầm!

Một tiếng, yên tĩnh gian cửa chính gian phòng bỗng nhiên bị người đột ngột đẩy ra, đánh vào trên tường, phát ra một tiếng vang thật lớn. Hanks chạy vào.

Một tên tướng sĩ chạy vào bẩm báo:

- Tộc trưởng không tốt, có người cướp đi Henri…

- Cướp đi?

Edward nhất thời nổi giận:

- Điều này có thể sao?

- Không phải là nhìn lầm rồi chứ?

Edward hỏi.

Âm thanh của Hanks có chút run rẩy:

- Thật sự, ta chính mắt chứng kiến một con thuyền thập phần chắc chắn là chiến hạm loại nhỏ mang theo Henri rồi phá vây.

- Là ai?

Edward tâm tình nhất thời ngã vào điểm nghĩ không thông.

Hanks có chút khó khăn nuốt nước miếng nói:

- Không rõ ràng lắm…


- Ngươi nghĩ ai thưc sự là hung thủ?

Edward nhìn Hanks liếc mắt một cái, thản nhiên nói.

- Hai vị vương…

Hanks câu nói bên khóe miệng liền nuốt ngược trở lại, hắn biết, nhưng lại không dám nói thẳng chỉ có thể giữ trong lòng, sợ ly gián tại vũ ngoại.

Hắn biết rõ, nếu mình nói ra, Edward nhất định sẽ làm thịt hai vị hoàng tử.

Như vậy, sự tình gặp phải càng làm càng lớn.

- Tộc trưởng, trong tình huống khẩn cấp, chúng ta nhất định phải ra quyết định ngay lập tức.

Hanks thanh âm tỉnh táo, hắn đề nghị:

- Lập tức hướng toàn dân tuyên bố, Henri cấu kết cùng vũ nội cao thủ, việc bại lộ đã cùng cao thủ thoát ly khỏi vũ ngoại.

- Ngươi đi làm đi!

Edward phất phất tay, đồng ý kế hoạch của Hanks.

- Tộc trưởng, hai vị hoàng tử, ta cảm thấy cần phải lưu tâm một chút?

Hanks nói.

Edward phục hồi lại tinh thần, hít thở một hơi sâu đầy khí, nói:

- Ta biết nên làm như thế nào?

Cướp đi Henri thực sự không phải ai khác, mà chính là Adams lão sư của Hall. Adams mang theo Henri hướng về phía bắc triệt phá vòng vây chạy thoát. Edward cùng Hanks cũng bắt đầu tuyên đọc tội trạng của Henri.

Lúc này, đã không cần phải tái ẩn tàng hình nữa, Edward đi qua vô tuyến võng lạc cẩn thận giải thích tình huống công kích cung điện của Henri. Cùng với việc Henri đã cùng với vũ nội cao thủ trốn chạy thật.

Làm xong tất cả chuyện này, Hanks vẫn cố gắng dẫn người tiến hành truy tung.

Hắn hiện tại cần phải tăng tốc độ nhanh hơn. Nhất định đuổi kịp đối thủ phía trước, tìm cho ra Henri, hơn nữa diệt khẩu.

Cùng lúc đó, Long Vũ cũng đang truy tìm dấu tích của Henri. Ngay khi Adams mang theo Henri đến trụ sở bí mật của Hall, hắn rốt cuộc cũng đã đuổi tới kịp.

Adams thông qua theo dõi đã thấy khí tức của Long Vũ. Đồng thời, hắn rất rõ ràng tâm tư của Long Vũ. Long Vũ là đến tám chín phần muốn ra tay giết Henri.

Hắn tuyệt đối không thể để Long Vũ thưc hiện được mục đích.

- Ngươi tới đây làm gì?

Adám nói:

- Long Vũ, chúng ta lúc trước cầu ngươi hợp tác, ngươi cự tuyệt. Lúc trước ta trong tay ngươi cũng đã chết một lần, ngươi còn muốn thế nào?

Chỉ thấy Long Vũ lạnh lùng đáp:

- Giao nộp Henri cho ta.

Long Vũ lời vừa mới dứt, Adams hết sức tức giận lập tức tiềng hát to vang lên:

- Ta không biết ngươi đang nói cái gì, nơi này là căn cứ của Hall vương tử, không chào đón ngươi. Ta hy vọng ngươi nên đi khỏi đây.

- Ha ha… Được được.

Long Vũ cười khẽ một tiếng:

- Mục đích của ta và ngươi đều giống nhau, bất quá ngươi cần Henri còn sống. Còn ta, Henri phải chết…

Lời vừa rơi xuống, Long Vũ liền phóng lên cao, lăng không phi hành, nhanh hơn tia chớp, khoảng cách mười thước thuấn tức tới nơi.

Long Vũ vừa đến, cường đại sát khí đã lăng không áp xuống, như bài sơn đảo hải hai hướng xông trùng, thanh thế kinh người, khiến cho muôn người hoảng sợ. Chúng quanh Adams chung quanh có mấy tên giáp kị không kịp né tránh, đường trường bị cỗ sát khí bạo trướng này đập ngã lăn xuống đất, chiến trường vô cùng hỗn loạn.

Adams hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi thật sự muốn cùng chúng ta đối địch?

- Hừ.

Adams cười lạnh:

- Nơi này chính là địa bàn của chúng ta, ngươi đừng quá kiêu ngạo.

Nói xong, chung quang hệ thống hỏa lực nháy mắt khởi động vài khẩu ly tử pháo nhắm ngay Long Vũ chuẩn bị bem.

Thương pháo uy hiếp, trong lòng Long Vũ không mảy may e ngại. Lực lượng trong cơ thể cấp tốc lưu chuyển, bảy thành kình lực ngưng trong tay xuất ra thiên sư pháp kiếm, chuẩn bị nghênh đón hệ thống hỏa lực của Adams.

Long Vũ tập trung tinh thần lực, chung quanh phân bố hỏa lực của hệ thống rất có quy củ, toàn bộ xuất hiện ở trong đầu của hắn. Ai mạnh ai yếu, giờ phút này hắn đột nhiên thấy khó chịu.

Khuôn mặt Long Vũ lạnh lùng, phảng phất không mang theo bất cứ tia tình cảm nào, nói:

- Ta lặp lại lần nữa, hiện tại giao ra Henri, ta sẽ tha cho ngươi tội chết.

- Buồn cười!


Adams khẽ cười một tiếng, ý bảo nổ súng.

Tức khắc, thương pháo giăng khắp nơi quay đầu nhắm Long Vũ bắt đầu đồng loạt công kích. Bốn phía khói thuốc sung tràn ngập, tiếng điệt bạo không ngừng.

Trong suy nghĩ của Adams, trong một màn hoa lửa dày đặc này, ngay cả Long Vũ thiên đại bản lĩnh, cũng không có thể sống được. Chừng mười phút sau, Adams hạ lệnh đóng cửa hỏa lực hệ thống.

Khói thuốc súng dần dần tán đi.

Còn Long Vũ vẫn đứng tại chỗ, chưa từng di động quá nửa bước, hơn nữa hắn vẫn còn ung dung. Adams hoàn toàn ngây ngẩn cả người. Hắn khó có thể tưởng tượng ra được, hoa lửa dày đặc như vậy tốc thế xuất kích rất nhanh. Hắn lại hoàn toàn không hao tổn gì, thật sự là kỳ tích.

- Ha ha!

Long Vũ khẽ cười nói:

- Hỏa lực này đối với ta giống như gãi ngứa. Adams, ngươi chỉ có từng đó bổn sự thôi sao?

- Cuồng vọng!

Adams lạnh giọng quát một tiếng, nhất thể tung đi cách chừng Long Vũ năm thước. Cùng lúc trong tay xuất hiện một quang năng đao ảnh, hướng tới Long Vũ đột nhiên bổ xuống.

Đao thế của Adams xuất thủ, bốn phía nhất thời bị bao phủ bên trong một cỗ tử khí. Từ đó có thể biết, một đao này của Adams uy lực cường đại biết bao nhiêu. Ngay khi đao này của Adams vừa ra, trên mặt Long Vũ lộ rõ vẻ ngưng trọng. Không biết là hắn lần trước không phát huy hết toàn bộ lực lượng, hay gần đây có sự đột phá. Long Vũ phát hiện, thực lực của hắn thực sự có bước tiến lớn khác xa với lần trước.

Tuy rằng lúc này Long Vũ đã đem tinh thần lực gắt gao khóa Adams lại, tuy nhiên, đạo cương trên tay Adams phát ra phía trước, ngay cả Long Vũ cũng vô pháp có thể nắm bắt được quỹ tích đao thế.

Đối mặt với loại đao chiêu vừa bá đạo lại có chiêu thức biến hóa vô cùng, Long Vũ không thể không cẩn thẩn ứng phó. Chỉ thấy toàn thân Long Vũ không nhúc nhích, hỗn độn nguyên lực trong cơ thể dũng mãnh đưa bên trong thiên sư pháp kiếm.

Lúc này, sát ý trong lòng Adams tăng vọt, lập tức Long Vũ không cần suy nghĩ, trong nháy mắt cùng đao cương đem toàn diện lực bạo của thiên sư kiếm pháp bạo phát, thiên sư kiếm pháp lấy tư thế hoa phá tường không chém tới. Một chiêu đơn giản nhất cũng trực tiếp nghênh hướng đao chiêu tinh diệu tuyệt luân của Adams.

Chỉ thấy thiên sư pháp kiếm giống như cắt qua bầu trời đêm, nháy mắt tung chiêu bổ mạnh vào đao thế của Adams. Trong thoáng chốc, đao khí cùng kiếm khí chạm vào nhau liền xuất hiện xung kích bùng nổ phá nát khí xuất xung quanh.

Đao cương bốn phía, kiếm khí như cuồng phong, chung quanh kiến trúc mặc dù là hợp kim đúc, cũng khó mà chống đỡ được lực nổ mạnh cường đại như vậy.

- Ầm ầm.

Cường đại khí kình liên tiếp nổ vang, tiếp được đao thế của Adams, Long Vũ liền cảm thấy một cỗ cuồng mãnh lực lượng vô cùng theo thiên sư pháp kiếm truyền đến. Cỗ lực lượng này điên cuồng tuyệt luân vô cùng bá đạo. Long Vũ không dám lãnh đạm, vội vàng lui về phía sau, toàn lực hóa giải.

Adams bên này cũng thực gặp phải chuyện không tốt, người như bị điện giật đột nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, hoảng sợ chợt lóe lên biểu tình ngày càng rõ trên mặt Adams.

Một kích này ngay lập tức có thể phân ra cao thấp. Adams vẫn không phải là đối thủ của Long Vũ.

- Mọi người cùng nhau tiến lên!

Adams biết mình tính mạng khó giữ, hét lớn một tiếng, tiếng thét to bung nổ kinh động đến các giáp kỵ binh có mặt. Nhất thời, Long Vũ lại bị vây quanh.

Chính là đối mặt với thế cục như vậy, Long Vũ lại có bộ mặt hoàn toàn tỏ vẻ khinh thường.

- Giết!

Adams quát lớn một tiếng, chung quanh giáp kỵ chiến sĩ đồng loạt nhào tới. đôi bên bắt đầu chiến đấu ngày càng ác liệt. Giáp kị chiến sĩ liều mạng hướng Long Vũ phát động công kích. Còn Long Vũ lại liên tục di động tránh né lửa đạn đối phương, đồng thời mỗi lần thiên sư pháp kiếm múa lên đều có vài chục tên giáp kị chiến sĩ tử thương.

Adams quỳ rạp trên mặt thở hổn hển, trơ mắt nhìn Long Vũ từng bước tiến tới gần.

Adams nhìn thấy chính mình bị bức đến tuyệt cảnh, Long Vũ cười ha ha, hết thảy mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

Adams đi vào, Long Vũ dùng một khẩu khí rất kì quái hỏi:

- Trong tay ngươi kỹ thuật công nghệ lập clone?

Adams giống như một con sư tử bị thụ thương, gầm thét từng bước lui về phía sau:

- Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì? Ta không biết?

Căn cứ vào luật pháp vũ ngoại, kĩ thuật clone không thể truyền ra ngoài được. Nếu như mình xài đến kỹ thuật xài clone để hồi sinh sẽ bị toàn bộ dân chúng vũ ngoại phỉ nhổ.

- Ta biết trong lòng ngươi cố kỵ…

Thanh âm Long Vũ lạnh lùng nói:

- Nhưng hiện tại không có lựa chọn nào khác, bởi mạng của ngươi đang nằm trong tay ta.

- Ha ha.

Thanh âm Adams tràn ngập ác độc khoái ý, ngàn dặm vẫn nghe thấy được:

- Ta biết ngươi rất muốn chiếm lấy kỹ thuật này, ngươi giết ta đi, ta sẽ không để cho ngươi như ý.

- Được lắm.

Thnh Âm của Long Vũ không một tia cảm xúc, nhìn Adams giống như một con chó chết. Tay phải hắn giơ lên thiên sư pháp kiếm, nhẹ nhàng làm một đường. Lần này, Adams thực sự đã chết. Long Vũ vận dùng toàn bộ lực lượng, nguyên thần của Adams dường như không thể tháo chạy.

- Ta với ngươi cùng đi.

Trong lòng Henri chỉ mong muốn trốn thoát, hắn chủ động đi đến trước Long Vũ nói:

- Ta có thể giúp ngươi ngăn chặn Edward…

Long Vũ cười nói:

- Ngươi biết ta là người như thế nào sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận