Căn cứ vào phân tích mới nhất của La Lâm, Phượng Hoàng lệnh có thể đi lại giữa hai bên là do bên trong có không gian pháp trận và một lượng lớn không gian tọa độ. Số liệu đề cập đến là cực kỳ lớn, với trạng thái trước mắt của La Lâm thì muốn nắm giữ hoàn toàn Phượng Hoàng lệnh thì còn phải cần một thời gian nữa.
Sở dĩ thành công trở về đó là do hơi thở của thông đạo giữa hồ Linh Trạch và Huyền cảnh còn chưa có tiêu tán.
Nếu không, Long Vũ và Mã Hiểu Mai không có khả năng trở về điểm xuất phát được.
Đây là sự trùng hợp, mà cũng là vận khí.
Long Vũ muốn vào Huyền cảnh thì phải chờ thêm một thời gian nữa.
Hơn nữa, thế giới thật linh khí quá thiếu hụt, hơn nữa lại có tạp khí quá nhiều, vì thế, mỗi khi thở ra, Long Vũ để phun ra một ngụm trọc khí.
Đoạn thời gian này, hắn càng thêm cần cù, muốn La Lâm tăng tốc thì phải có đạo lực cường đại làm hậu thuẫn.
Ngồi trước mặt Long Vũ là Tuyết Cơ đang nhàn nhã ăn sáng, nhìn Long Vũ đang nghiêm túc tu luyện mà nở nụ cười vui mừng.
Về hành trình đi Huyền cảnh của Long Vũ, Tuyết Cơ rất thắc mắc và kinh ngạc. Nàng cảm thấy tên phế vật Long Vũ đang dần dần thay đổi.
Truyền thuyết về Huyền cảnh Tuyết Cơ cũng nghe qua, ngay cả Huyền môn cũng có mấy vị trưởng lão đã đi vào trong đó, nghe nói, nơi đó như là tiên cảnh, tu vi ở trong đó thấp nhất cũng là tụ tinh cảnh. Nhưng Long Vũ chỉ có cảnh giới màu đỏ lại có thể tiến vào thành công, hơn nữa lại còn đi ra được.
Chuyện này chính là một kì tích.
Càng khiến nàng ngạc nhiên hơn nữa là tu vi của Long Vũ đã tiến nhập cảnh giới màu cam. Nhưng lại có dấu hiện tiến vào cảnh giới màu vàng.
Một cỗ ánh sáng thần bí bao phủ trên đầu của Long Vũ.
Khi ánh mặt trời bắt đầu chiếu sáng mặt đất. Long Vũ đột nhiên mở mắt ra, trong hai con mắt hiện lên một tia sáng màu vàng. Tuy chỉ thoáng qua nhưng nó cũng tiết lộ một tin tức, chỉ vài ngày nữa thôi là hắn có thể tiến nhập cảnh giới màu vàng.
- Ối! Quỷ!
Khi Long Vũ mở mắt ra thì thấy một mỹ nữ đứng trước mặt liền hô lên.
- Có cậu mới là quỷ á, mới sáng sớm đã hét loạn lên, cậu có thấy con quỷ nào đẹp như chị của cậu chưa?
Tuyết cơ bĩu môi, hừ nhẹ:
- Đồ vô lương tâm, mới sáng sớm người ta đã đưa bữa sáng đến cho cậu mà lại nói chị là quỷ, chẳng lẽ chị rất khó coi, rất giống quỷ?
Long Vũ có thể cảm thấy được một tia u oán trong giọng nói của Tuyết Cơ. Hắn cười khan, nhìn lại Tuyết Cơ, đồ trang sức trang nhã, môi son tươi đẹp, ướt át khiến người khác muốn âu yếm. Đôi mắt dễ thương đầy phong tình, lúc nàng mỉm cười, khóe miệng hiện lên hai lúm đồng tiền diễm lệ say lòng.
Nếu là bộ đồ mà nàng thích mặc nhất thì hiện vẻ đoan trang, hôm nay, nàng mặc váy dài, nhìn rất duyên dáng. Gió nhẹ thổi qua, làn váy khẽ bay lên( bay lên cao nữa đi váy ơi) phối hợp với khí chất của nàng thì chẳng khác gì tiên tử.
- Tiểu Vũ, nhìn cái gì? Chưa thấy mỹ nữ bao giờ à?
Tuyết Cơ đưa tay điểm nhẹ lên đầu của Long Vũ:
- Đừng có thể hiện cái bộ mặt đầy say đắm ấy, chị là cô giáo của cậu đấy, phải tỏ vẻ tôn kính. À, em vẫn chưa nhớ ra là trở về bằng cách nào à?
- Chi tiết cụ thể thì không nhớ, nhưng chắc là ông nội của Mã Hiểu Mai đưa hai đứa về.
Long Vũ vỗ ót, ra vẻ thống khổ:
- Nghĩ lại cũng quái, từ khi trở về thì trí nhớ càng ngày càng mơ hồ, nhiều chuyện càng nghi càng không ra.
Sau khi trở về, Long Vũ không hề nói tỉ mỉ cho Tuyết Cơ về hành trình ở Huyền cảnh. Ngay cả chuyện Phượng Hoàng Lệnh cũng giấu đi. Không phải hắn không tin Tuyết Cơ, nhưng chuyện này mà lộ ra thì sẽ có chuyện lớn nên hắn không muốn ai biết. nhất là Phượng Hoàng Lệnh. Nó chính là tín vật của Phượng Sào, thế lực thứ hai của Huyền cảnh, nếu để người khác biết sẽ không tốt. chẳng phải có câu hoài bích kỳ tội đó sao.
Thấy vẻ mặt thống khổ của Long Vũ, Tuyết Cơ vội vàng nói:
- Quên đi, đừng nghĩ nữa, dù sao về được là tốt rồi, Tiểu Vũ, vài ngày nữa chị sẽ mang cậu đi tham gia Huyền môn tụ hội, lúc đó, chỉ cần tu vi của cậu tiến nhập cảnh giới màu vàng thì đám gia hỏa này còn dám giễu cợt cậu nữa không.
Nghe Tuyết Cơ nói vậy thì Long Vũ lại nhớ đến lần tụ họp trước.
- Ta thề, lúc này phải rửa được nhục.
Long Vũ nắm chặt tay, âm thầm nghĩ, bây giờ tuyệt đối không được trở thành tên bị cười nhạo nữa.
- Nghĩ gì thế?
Tuyết Cơ tựa hồ thấy được suy nghĩ của hắn:
- Tiểu Vũ, cậu yên tâm, lần này chị sẽ không để bọn họ nhạo báng cậu nữa. bọn họ nói cậu cả đời cũng không thể đột phá cảnh giới màu đó, lần này cậu lại đột phá cảnh giới màu vàng thì bọn họ sẽ nói thế nào.
- Uhm, em sẽ cố gắng.
Tuyết Cơ cảm thấy không khí có chút nặng nề, liền chuyển đề tài:
- Tiểu Vũ, phải đóng tiền nhà rồi, còn ba tờ phù chú kia nữa, tổng cộng ba nghìn rưỡi.
Long Vũ hiện nay đang thuê ở căn phòng này, mà nó lại là của Tuyết Cơ, theo như ước định thì Long Vũ phải trả theo giá thị trường.
Long Vũ buồn bực, thì ra chị ta đến sớm thế là để đòi nợ.
- Hiện em chả có xu nào, chị chờ vài hôm nữa đi.
Long Vũ đi làm còn chưa lời một xu nào, nếu sự kiện bắt quỷ không hoàn thành, một xu Văn Diệp cũng không đưa cho hắn.
- Chị chỉ nhắc cậu một chút, cũng không phải cần ngay. Như vậy đi, chuyện bắt quỷ cứ từ từ, chị giới thiệu cho cậu đi xem phong thủy. Gần đây có mấy người quen mời chị đi, nhưng chị chả muốn đi, liền nói cậu là cao đồ của chị, cho cậu đi, thù lao toàn bộ là của cậu hết, chị không lấy xu nào.
Cao đồ? Long Vũ nhức đầu, đọc một quyển sách phong thủy lậu có thể trở thành cao đồ.
- Chị chắc chắn là em có thể làm?
Long Vũ vẻ mặt hoài nghi.
- Đương nhiên, hiện tại, những người đi xem phong thủy bất quá chỉ là để an ủi tâm lý mà thôi, hơn nữa với danh tiếng của chị, muốn lừa bọn họ cũng chẳng có vấn đề gì cả. cậu cứ chuẩn bị đi, mấy ngày nữa họ sẽ liên hệ thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...