Translator: Nguyetmai
Cô không hề nói đùa!
Đám người Tần Quân Lan nhất thời cảm thấy da đầu tê dại, cả người nổi hết cả da gà, vô cớ sợ hãi.
Mà người làm cho bọn họ thấy sợ chính là thiếu nữ nhìn có vẻ gầy gò yếu ớt trước mặt này.
Tần Quân Lan nuốt nước bọt "ực!" một tiếng. Hiển nhiên bà ta cũng bị dọa không nhẹ.
Cái miệng khéo ăn nói, hùng hổ dọa người kia một lúc lâu cũng không thốt ra được tiếng nào.
Tần Y Nhu cũng bị hành động vừa rồi của Vân Tiên dọa sợ.
Từ bao giờ mà lực chân của con gái bà lại mạnh mẽ đến thế? Chỉ đạp một cái đã nát cả chiếc ghế gỗ?
"Còn không đi?" Thấy Vân Tiên đột nhiên gằn giọng, âm thanh trầm thấp quỷ dị, đám người Tần Quân Lan lại run rẩy, đứng cũng không vững.
Tần Quân Lan đã hoàn toàn bị hù dọa, lại thêm khí chất toát ra từ trên người Vân Tiên khiến cho bà ta càng thêm sợ hãi.
Nhưng vẫn không thể vứt bỏ thể diện được!
Vì vậy, Tần Quân Lan vừa đẩy mấy người tới cùng mình ra khỏi phòng bệnh, vừa dùng giọng mất bình tĩnh tiếp tục mắng chửi: "Trời ơi! Sao nhà họ Tần lại có một đứa con gái bất hiếu như thế cơ chứ? Ngay cả bác của nó mà nó cũng đòi đánh đòi giết! Người như thế thì có thể có tiền đồ gì…"
Chửi mắng xong một trận, bà ta lập tức chạy mất dạng.
Đám người Tần Quân Lan đi rồi, phòng bệnh cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Nhưng trái tim Tần Y Nhu thì không thể bình tĩnh được.
Vân Tiên cũng không biết an ủi bà thế nào, chỉ đành bước tới, đặt tay lên lưng Tần Y Nhu, vỗ vỗ.
"Mẹ đừng buồn nữa. Cuộc đời này phải sống cho mình, tội gì phải vì người khác mà khổ sở." Vân Tiên an ủi Tần Y Nhu mấy câu.
…
Hôm nay là cuối tuần, buổi tối vốn phải trở về trường để học lớp tự học, nhưng Vân Tiên đã cố ý xin nghỉ.
Cô cũng biết nếu mình trở về trường học thì chắc hẳn không thể tránh được một trận ác chiến.
Lâm Mộng Vũ bị cô đánh đến mức nằm viện, cha cô ta lại là hiệu trưởng trường học trấn Tân Giang, sao có thể chịu để yên.
Nhưng Vân Tiên cô đã bao giờ sợ người khác?
Bởi vì tối nay đám người Tần Quân Lan tới đây nên Vân Tiên càng ý thức được rằng hoàn cảnh gia đình cô không phải chỉ kém ở mức bình thường.
Kiếp trước, cô sống ở trên đỉnh thế giới, trong tay không bao giờ thiếu tiền.
Một nhiệm vụ bình thường của cô có mức giá khởi điểm không dưới mười triệu đô la Mỹ.
Chỉ có điều, hiện tại cô trùng sinh vào một nữ sinh cấp hai đã khiến cô cảm nhận được cuộc sống của người bình thường, chỉ làm chút việc nhỏ cũng gặp phải muôn vàn khó khăn.
Nhưng ít ra thì hiện giờ cô không cần sống cuộc sống nguy hiểm đầy mùi máu tanh kia nữa.
Sáng ngày hôm sau, Vân Tiên cũng thuận tiện xin chủ nhiệm lớp nghỉ học. Sau khi đưa thức ăn sáng đến cho Tần Y Nhu thì cô lập tức ngồi xe buýt Thành Hương đi đến nội thành thành phố Long Môn.
Cô đã dự định đến thành phố từ lâu. Bây giờ trong nhà đang thiếu tiền, không chỉ là đám người cho vay nặng lãi lần trước tới đòi nợ, mà còn cả Tần Quân Lan ngày hôm qua nữa. Tất cả đủ để chứng tỏ hoàn cảnh khó khăn của gia đình cô.
Cho nên Vân Tiên muốn đi tới thành phố một chuyến, mục đích là dùng cách nhanh nhất để kiếm tiền.
Dùng tiền tiêu vặt Vân Dịch đưa cho mình trước khi trở lại trường học, cô trực tiếp gọi xe taxi đi đến khu vực sầm uất nhất của thành phố.
Sáng sớm, ánh nắng ban mai vừa lên, Vân Tiên ăn mặc giản dị, buộc tóc đuôi ngựa đi trong khu phố người Hoa náo nhiệt nhất thành phố Long Môn.
Phố người Hoa là một con phố có thể thỏa mãn nhu cầu của tất cả mọi người trong thành phố.
Ở đây bạn muốn mua gì cũng có, cần dùng gì cũng có!
Mà nơi Vân Tiên đi tới là một quán Internet duy nhất được lắp đặt hoàn toàn mới ở khu phố người Hoa.
Ở thời đại này thì chi phí lên mạng khoảng bốn tệ một giờ. Vân Tiên thanh toán chi phí cho một giờ, sau đó đi tới chỗ máy vi tính.
Như đã từng nhắc tới, cô không chỉ là vua của giới đặc công mà còn là một cao thủ hacker nữa.
Tạm thời cô chưa tìm được cách để kiếm tiền nhanh, vì vậy cô định dùng kỹ thuật hack xâm nhập vào hệ thống để trộm tiền.
Nhưng cô cũng không định xâm nhập vào hệ thống của bất kỳ công ty nào.
Cô có thể nắm chắc việc dùng thời gian ngắn nhất để xâm nhập bất cứ công ty và tập đoàn lớn nào, đánh sập bộ phận tài chính của những công ty và tập đoàn đó, tiến hành cản trở giữa đường. Nhưng ở nước Z này, chuyện đó là phạm pháp, cô cũng không muốn làm người đầu tiên phạm luật.
Tiền cô định lấy trộm không phải của người khác, mà chính là tiền ở bộ phận tài chính của thế lực do kiếp trước cô là Sát Thần của giới đặc công đã sáng lập nên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...