Đặc Công Hoàng Hâu 2

Chương123: Cả đời này anh sẽ canh chừng em (1)
Bây giờ hắn đang ở thời cổ đại hay hiện đại?
Nguyệt Trì Lạc cân nhắc, ngón tay khẽ gõ lên đùi, lộ vẻ hơi phiền não.
“Sáu năm trước Nam Cung Dạ rời đi, mà sáu năm trước Nam Cung Tĩnh cũng bắt đầu quyến rũ đàn ông, Tái Tái, anh không cảm thấy kỳ lạ sao?”
“Tiểu A Trì. . . . . . Trên thế giới này mọi chuyện đều luẩn quẩn đan xen, dù bất cứ chuyện gì xảy ra đều có nguyên do cả.”
“A. . . . . . Em hiểu rồi. Nếu cần giúp đỡ, em có thể cân nhắc. Như vậy đi, bye!”
Cúp điện thoại, Nguyệt Trì Lạc nhếch miệng cười. Đúng vậy. . . . . . Trên thế giới này mọi chuyện đều luẩn quẩn đan xen, bất cứ chuyện gì cũng có nguyên nhân.
Ví như uất ức là do áp lực quá lớn, kết hôn có lẽ là bởi vì tình yêu, có lẽ do áp lực từ gia đình, bất cứ chuyện gì cũng có nguyên nhân.
Nam Cung Tĩnh cũng không thể vô duyên vô cớ mà nổi điên phải không?

Dĩ nhiên không thể vô duyên vô cớ, như vậy, tất cả những chuyện cô ta làm tất nhiên không thể không liên quan tới Nam Cung Dạ!
————————————–
Nam Cung Tĩnh cầm điện thoại di động, ngón tay vô tình ấn nút.
Khi cô bất giác nhấn số điện thoại của Nam Cung Dạ, không hề suy nghĩ bất cứ điều gì, đầu óc trống không. Trong khoảnh khắc đó, cô chỉ có một suy nghĩ, cô nhất định phải gọi cho hắn, gọi cho hắn.
Có lẽ là nhất thời xúc động, có lẽ là nỗi đau trong lòng bị đè nén quá lâu, tới khi điện thoại kết nối thì đầu óc cô vẫn hỗn loạn.
Tóm lại là rất loạn!
Bên kia là giọng nam hờ hững nhưng ổn định, nói rõ từng chữ không hề gợn sóng.
“Có chuyện gì sao?”
Nam Cung Tĩnh thậm chí có thể tưởng tượng đôi môi của người đàn ông đó. Thật mỏng, mang theo vẻ vô tình, ánh mắt của hắn dĩ nhiên cũng không hề gợn sóng, bình tĩnh, tựa như không có bất kỳ tình cảm gì.
Lòng cô bỗng đau đớn oán hận, sau đó chỉ còn tuyệt vọng.
“Nam, Cung, Dạ. . . . . .”
Qua điện thoại, giọng của cô trầm thấp, đè nén, khiến người ta cảm thấy cô đang che giấu vẻ lo lắng.
Trong nháy mắt, hắn chau mày lại, lồng ngực hơi khó chịu, giọng nói cũng nhanh hơn chút.
“Sao vậy?”
Chương124: Cả đời này anh sẽ canh chừng em (2)
“Sao vậy?”

“Nam Cung Dạ. . . . . .”
Cô lại gọi một tiếng, miệng liên tục lặp lại ba chữ này, lặp đi lặp lại, lặp đi lặp lại.
Hắn cau mày, mất kiên nhẫn định nói gì đó nhưng Nam Cung Tĩnh lại không cho hắn cơ hội. Như thể biết sẵn lời nói của hắn, cô mở miệng trước, cắt đứt lời nói chưa cất thành của anh.
“Quảng trường Thế Kỷ, buổi họp báo sản phẩm mới của tập đoàn Lạc Tinh. Trong vòng mười lăm phút, nếu như anh không đến, như vậy, chúng ta….. hoàn toàn chấm dứt!”
Hoàn toàn chấm dứt!
Dây dưa bao năm như vậy, cô quấn lấy hắn như thể dây leo. Đủ rồi! Thật sự đủ rồi! Cô thật sự mệt mỏi!
Nếu như hắn không đến, cô sẽ từ bỏ.
Không làm tiếp những chuyện khiến người đời khinh miệt nữa, không cố ý làm những chuyện khiến khiến hắn phải chú ý hay tức giận nữa. Nếu hắn không đến, lần này họ thật sự chấm dứt! Chấm dứt hoàn toàn!
“Nam Cung Dạ.”
Nam Cung Tĩnh lại gọi tên hắn lần nữa, dường như muốn bù lại những thứ ngày đêm muốn mở miệng nhưng không thể cất lên lời.
Cô không biết tại sao mình lại mất trí, tại sao mình lại nhấn nút gọi điện cho hắn, nhưng cô thật sự đè nén quá nhiều. Nhớ nhung cả ngày lẫn đêm, không hề yên ổn, không nơi nương tựa.

Nhưng hắn lạnh nhạt như vậy, hình như họ chẳng có quan hệ gì cả. Vì vậy những thứ bị đè nén kia, tựa như như hồng thủy trào dâng, muốn đè nén mà không thể.
“Lần này, anh nhất định phải tới.” Anh không tới, em sẽ từ bỏ, thực sự từ bỏ!
Dứt lời, cô dứt khoát ngắt điện thoại, nhìn chằm chằm xuống giày cao gót, ngẩn ngơ tiến vào hội trường buổi họp báo.
Buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới rất náo nhiệt, tiến hành rất thuận lợi.
Đông Phương Tuyết như hạc giữa bầy gà. Hắn mặc bộ vest chỉn chu, đứng trên đài trả lời phỏng vấn của giới truyền thông. Đèn flash, vẻ mặt của hờ hững, ánh mắt điềm tĩnh sắc bén, mang vẻ hơi tà mị, giống như ánh sao lộng lẫy nhất trời sao, sáng đến mức khiến con người không thể dời mắt.
Vẻ ngoài họa quốc ương dân đó, càn khiến nhân viên báo giới nhìn hắn chăm chú.
Sau khi giới thiệu xong sản mới, giới truyền thông bắt đầu vắt óc tìm mưu kế để moi chuyện.
“Tổng giám đốc Đông Phương, có tin đồn rằng ngài đã kết hôn rồi, nhưng chưa bao giờ thấy bà xã của ngài xuất hiện, xin hỏi tin đồn này có thật không?”
“Tổng giám đốc Đông Phương, có người cho rằng ngài và chủ nhân gia tộc Nam Cung là tổng giám đốc Nam Cung Tĩnh là người tình, xin hỏi có thật không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui