Đã Xuyên Vào Mạt Thế Rồi Còn Phải Sắm Vai Bé Cá Ư


Tuy rằng văn hóa khác biệt rất nhiều, nhưng Chước Hoa vẫn nghe ra được ý tốt xấu trong lời nói của đối phương, người này rõ ràng không có ý tốt, cậu nhăn mày, trong lòng có một cỗ cảm giác thật không khéo, còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, người phía trước bỗng dừng lại.

“Tới rồi, là ở chỗ này.

” Minh Huy chỉ chỉ phòng tắm, cũng tiến lên mở cửa ra giúp cậu.

Chước Hoa cũng ngại hỏi lại, nhìn thoáng qua bên trong rồi quay đầu nói với Minh Huy, “Tại hạ….

.


Tôi không quen….

Khụ, có người ở bên cạnh khi tắm.


Phốc —— Minh Huy nhịn không được bật cười, vốn dĩ muốn vỗ vỗ bả vai Trác Hoa, nhưng nhìn đến đôi mắt đen nhánh kia lại ngượng ngùng thả tay xuống, “Cậu yên tâm, tôi cũng không có sở thích nhìn người khác tắm rửa, tôi đặt quần áo ở bên cạnh, chờ lát nữa cậu ra lấy là được.


Cửa phòng tắm đóng lại, Chước Hoa nghiên cứu một lúc lâu mới cởi quần áo trên người ra được, sau khi trần truồng lại gặp khó khăn, ngay cả một thau tắm cũng không có, cái này….


Cậu phải tắm rửa như thế nào?
Lúc này cũng không có ai trông cậy vào được, Chước Hoa đánh giá không gian không tính là lớn này, trên tường có vài ống dẫn, cao gần bằng eo, chỗ giao nhau của ống dẫn có một dấu thập lớn, trên đỉnh đầu là một vật kim loại hình đài sen, nhìn kỹ thì bên trên có đầy lỗ nhỏ, ở gần cửa là một tấm gương dán trên tường.

Chước Hoa chỉ nhìn thoáng qua bóng đen chật vật đến cực điểm trong gương liền quay đầu không dám nhìn thẳng, hai năm chịu cảnh giam cầm cũng không khiến bệnh sạch sẽ của cậu bị mài mòn đi, đánh giá bản thân đen nhánh không rõ diện mạo trong gương, Chước Hoa cười cười tự giễu, dời mắt, tiếp tục quan sát chỗ khác.

Ở chân tường có một cái giá sắt có ba tầng, tầng trên cùng là những chiếc bình nhỏ muôn hình muôn vẻ, bên trên viết rất nhiều chữ, cậu tò mò lấy một bình lên, đặt ở trước mắt, vừa đọc vừa nghiên cứu.

Người ở đây khôn chỉ nói chuyện ngắn gọn mà ngay cả chữ viết cũng bị ăn xén đi rất nhiều, cậu lắp bắp đọc ra hai chữ lớn nhất.

“Sữa, tắm… Đây là cái gì?” Chữ sữa, tắm cậu đương nhiên biết nhưng hai chữ này ghép lại với nhau, cậu lại không biết đó là gì, không biết cái chai này làm bằng thứ gì nhưng kỳ lạ là, tốn thêm một khoảng thời gian nữa, cậu vô tình nhấn phải “Chốt mở” của nó, một mùi hương nồng đậm bay ra, Chước Hoa bị mùi hương nồng đậm đó làm cho cứng đờ, lông mày lập tức nhảy dựng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận