Đã Xuyên Vào Mạt Thế Rồi Còn Phải Sắm Vai Bé Cá Ư


Cậu cũng sở hữu dị năng? Chước Hoa nhớ tới lần đó trong lúc ngàn cân treo sợi tóc đã phóng ra mảnh băng, hệ băng! băng thuộc thủy, thủy linh căn trong thức hải của cậu thô hơn những linh căn khác một vòng! Hết thảy giống như đều có thể nối liền lại, rồi lại giống như cắt đứt ở nơi mấu chốt, cảm giác nửa vời làm cho đáy lòng cậu dâng lên vài phần phiền não, cấp bách muốn tìm một nơi không có người, cẩn thận kiểm tra thân thể của mình một phen, nghiệm chứng phỏng đoán của mình, cho nên bước chân cũng bất giác trở nên nhanh hơn một chút.


Bản thân Trang Diễn cũng ở trong tòa nhà chính, nhưng cậu ta ở tầng ba, tòa nhà này trước kia là một khách sạn, nghe nói vẫn là năm sao, hai phòng tầng hai, lão đại chọn một phòng, một phòng khác cơ bản đổi thành phòng tắm công cộng, lão đại ngại ồn ào, phòng trong phòng của hắn cứ như vậy bỏ trống.



Chẳng qua cho dù lão đại đồng ý thì cũng không ai thích đến, không phải ai cũng có thể chịu đựng được khí áp của lão đại, không nghĩ tới hiện tại lại có người đến ở, Trang Diễn tỏ vẻ đồng tình với Chước Hoa dũng cảm đáng khen.


Phòng của tôi ở trên lầu, cậu biết đi như thế nào không, tôi sẽ không đến đâu.


Chước Hoa gật gật đầu với Trang Diễn, nâng tay cầm quần áo lên: "Hôm nay cảm ơn, tiêu phí hôm nay! điểm cống hiến, về sau sẽ trả.


" Nói xong liền theo trí nhớ đi tới cửa, nhớ lại động tác của Minh Huy, cắm chìa khóa vào trong ổ khóa, lăn qua lăn lại nửa ngày mới thành công mở được cửa ra.


Bởi vì là phòng trong, Chước Hoa trở về phòng mình tất sẽ đi qua phòng của người nọ, trước khi vào cửa cậu đã sớm dò xét qua trong phòng không có người, động tác thả lỏng rất nhiều, lúc đi qua gian phòng kia còn đánh giá thêm vài lần, hào phóng ngắn gọn, gần như không có gì dư thừa, ngược lại rất phù hợp với tính cách người nọ, Chước Hoa lắc lắc đầu, bởi vì trong lòng còn nhớ rất nhiều sự vật, liền vội vàng vào phòng của mình, còn lần mò khóa trái cửa.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận