Đã Xuyên Vào Mạt Thế Rồi Còn Phải Sắm Vai Bé Cá Ư


Chước Hoa bị người này nhìn chằm chằm, tóc gáy đứng thẳng, chẳng lẽ vừa rồi để lộ dấu vết ở chỗ nào, khiến cho người này hoài nghi? Trong đầu nhanh chóng hồi tưởng lại cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, cái này cái kia! Mỗi chữ cậu đều nghe hiểu, cái này liên tiếp lên, cậu làm sao lại không hiểu ý tứ trong đó?

Sau khi trái tim đập mạnh vài cái, cậu không chút biến sắc nghiêng đầu nhìn về phía quả cầu xanh đặt ở một góc bàn đứng ở trong chậu hoa, một bộ dáng tập trung tinh thần thưởng thức bồn cảnh, ngây thơ hoàn toàn không chú ý tới tầm mắt rơi vào trên người mình, nhìn nhìn, cậu đột nhiên giật giật mí mắt, thật đúng là khiến cậu nhìn ra vấn đề.


Vật này bất quá chỉ lớn bằng bàn tay, toàn thân xanh biếc, quanh thân mọc đầy gai nhỏ, bộ dáng ngược lại có vài phần tương tự với Bóng Gai Thú trên Thanh Minh đại lục, nhưng hơi thở chỉ thuộc về cỏ cây rõ ràng đã làm bại lộ thuộc tính của nó, linh khí quanh thân bóng gai mặc dù không quá nồng nặc, nhưng so với cỏ cây bình thường thì dày nặng hơn rất nhiều, có thể so với linh thảo cấp hai, linh thảo cấp hai mặc dù không tính là trân quý, nhưng đối với cậu mà nói cũng là có chút còn hơn không!


Trác Hoa?

m thanh cả kinh bỗng nhiên cất cao khiến Chước Hoa phục hồi tinh thần lại, mạnh mẽ nghiêng đầu nhìn về phía người nói chuyện: "Chuyện gì?"

Minh Huy bị phản ứng quá độ của thiếu niên chọc cho cười một tiếng: "Chậu xương rồng này đẹp như vậy sao? Nhìn cậu mê muội như người mất hồn.


Hoa cỏ khác khó mà nói, thứ này dễ nuôi, trong đoàn có rất nhiều, lát nữa đưa cho cậu một chậu là được.


Chước Hoa nghe vậy, cái mặt già này nóng lên, còn cho là ánh mắt vừa rồi quá mức rõ ràng, toàn bộ đều khiến người này nhìn lại, cậu cũng không phải là người ham lợi nhỏ, giành lấy chỗ tốt của người khác, thấy Minh Huy nói như vậy thì liên tục khoát tay nói: "Không cần, không cần, mới vừa rồi chỉ là thấy mới lạ, cho nên mới nhìn nhiều hơn một chút.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận