Đã Xuyên Vào Mạt Thế Rồi Còn Phải Sắm Vai Bé Cá Ư


Anh vẫn muốn tranh thủ rèn sắt khi còn nóng: “Muốn tôi nói thì Quân Hạo hiện tại tuy một lòng một dạ đặt ở trên người Cố Thần Xuyên, tốt xấu gì cậu cũng đã theo hắn lâu như vậy, hiện giờ lại có dị năng hệ băng biến dị, hắn nên……… Coi trọng cậu mới phải.


Minh Huy tuy không cố ý hỏi thăm việc riêng của Trác Hoa nhưng anh lại không chấp nhận được những lời đồn đãi trong đội, những lời đồn đó, ít hoặc nhiều gì anh cũng nghe thấy, Trác Hoa này tuy là phế tài, tính cách yếu đuối nhưng lại là người chung tình, trong mắt không chấp nhận được một hạt cát, quả nhiên anh vừa nói xong, Chước Hoa ở đối diện liền lạnh mặt.

“Chước Hoa tuy bất tài, lại chỉ nhận: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân.


Mẫu thân một vì yêu sai người, nửa đời cơ khổ, chết oan chết uổng, cậu hận nhất đó là nam nhân tam tâm nhị ý, bạc tình thiện biến.


Nhất sinh nhất thế nhất song nhân, bảy chữ này, Chước Hoa nói ra không nhanh không chậm nhưng lại có cổ cảm giác kiên định không nói nên lời, Minh Huy nhìn đôi mắt gần như chấp nhất của cậu mà ngây người.

“Sau này cậu ở lầu hai đi.


Giọng nói thanh lãnh đánh vỡ bầu không khí đình trệ trong phòng, hai đôi mắt không hẹn mà cùng đặt lên người phát ra giọng nói, Việt Trạch làm như không hề phát hiện, khí định thần nhàn buông chén trà lạnh trong tay xuống, nói với Minh Huy, “Dẫn cậu ta đi đăng ký trước đi.



Người bên cạnh từ đầu đến cuối không nhìn hắn một cái lúc này hai mắt sáng bừng.

“Được.

” Minh Huy theo bản năng đồng ý, dẫn Chước Hoa đi tới cửa, lúc này mới hậu tri hậu giác phản ứng lại.

Mẹ nó! Lầu hai chỉ có một căn phòng trống! Đó chính là ở cách vách phòng Việt Trạch, nếu riêng thì cũng chỉ có như vậy thôi!
Hiện giờ căn cứ người nhiều phòng ít, vì cái gì lầu hai chỉ có một phòng trống?! Bởi vì hai căn phòng đó tương thông với nhau! Tên nhóc có ý thức lãnh thổ cao như hung thú kia có thể chấp nhận việc có “hung thú” khác xuất hiện trên địa bàn của mình sao?
Minh Huy đè “Sóng gió mãnh liệt” trong lòng xuống, rối rắm quay đầu lại nhìn nhìn vóc dáng nhỏ bé của Trác Hoa, cái từ hung thú này dùng ở trên người cậu giống như không thích hợp lắm, được rồi, cùng lắm chỉ là thỏ con vô hại thôi, thỏ con đi bộ bên người Sư Vương, hình ảnh này, cũng đủ quỷ dị rồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận