Đã Xuyên Vào Mạt Thế Rồi Còn Phải Sắm Vai Bé Cá Ư


Còn việc những lời đó là thật hay giả thì cậu không biết.

Cũng may kiếp trước sinh ở đại lục Thanh Minh, chuyện hiếm lạ cổ quái gì cũng biết được không ít, cậu cũng không phải người dễ bị dọa, mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, tay thì bắt đầu sờ soạng, thăm dò bộ phận cơ thể mới này rồi.

Trên đuôi vẫn còn cảm giác đau đớn, đuôi cá mới ra lò dường như rất nhạy cảm, lúc nãy cậu chỉ dùng chút lực, nhiều lắm là hơi đau một tý, tuyệt đổi sẽ không đau đến mức này, chờ cảm giác đau đớn kia giảm bớt, Chước Hoa cũng dần chấp nhận sự thật mình có đuôi, lại một lần nữa nhớ lại mọi chuyện.


Nếu ban đầu cậu có hai chân vậy chứng minh rằng, đuôi và chân có thể tự do biến hóa, Chước Hoa tập trung tinh lực đặt lên chân, theo ý niệm mãnh liệt của cậu, đuôi cá quả nhiên biến mất, một lần nữa biến thành hai chân.

Phù…… Có thể biến trở về là được, Chước Hoa thực sự là thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu không biết người ở đây đều như thế này hay chỉ có mình cậu là ngoại lệ, vô luận như thế nào cẩn thận vẫn tốt hơn không, được sống lại một lần nữa, Chước Hoa yêu mạng sống của mình hơn bất cứ ai, cho nên lúc nãy cậu mới theo bản năng bảo người tên Minh Huy kia rời đi.

Thử đổi giữa đuôi cá và chân lại vài lần, thẳng đến khi nắm được bí quyết trong đó, mới dừng lại ở trạng thái hai chân, cơ thể vốn suy yếu càng thêm mệt mỏi.


Xem ra việc chuyển hóa này tiêu tốn tinh thần lực, Chước Hoa lấy tay ấn nhẹ lên huyệt Thái Dương, giây lát, cậu đột nhiên mở mắt ra, đột nhiên nghĩ đến một chuyện quan trọng, mới vừa rồi lúc bỗng hiện ra đuôi cá cũng không phải do cậu làm!
Chước Hoa cẩn thận nhớ lại những chi tiết lúc nãy, dường như là mở nước, cậu bị nước nóng, hai chân mới thay đổi, nghĩ như vậy, cậu lại duỗi tay bắt lấy vòi mở kia.

Đài sen trên đỉnh đầu quả nhiên lại chảy nước ra nhưng lần này lại là nước lạng, cậu lại nghiên cứu một lúc, cuối cùng cũng hiểu rõ cách dùng của cơ quan này, thì ra là khống chế dòng nước bên trên, xoay trái phải để chỉnh nhiệt độ của nước, không biết người ở đây thiết kế như thế nào, thật sự rất kỳ diệu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận