Đã Xuyên Vào Mạt Thế Rồi Còn Phải Sắm Vai Bé Cá Ư


Như vậy mùi hương nồng như vậy, chẳng lẽ là thứ mà phụ nữ dùng?
Đặt ở trước mắt xem xét một lúc, bên trong tựa hồ là chất lỏng gì đó có chút đặc, cậu tò mò bôi một chút lên tay, dùng tay khác xoa xoa, chất lỏng màu trắng dần chuyển sang đen, cậu mơ hồ đoán được tác dụng của thứ gọi là sữa tắm này, lại bỏ chai sữa tắm lên giá lại một lần nữa.

Cứ sờ soạng như thế một vòng, Chước Hoa như một đứa trẻ tò mò với thế giới này, thử tiếp xúc với những thứ xa lạ ở xung quanh, cậu vốn thông minh từ nhỏ, trong khoảng thời gian này không thể hiểu hết nhưng cũng đoán được đại khái công dụng của chúng, thứ này dùng để tắm rửa…… Nước rốt cuộc đến từ đâu, tầm mắt của cậu không khỏi dừng ở chỗ giao nhau của hai ống dẫn, thử vươn tay.

……
“Tôi nói……” Minh Huy đặt quần áo ở bên ngoài cho Trác Hoa xong, gần như gấp không chờ nổi mà xuống lầu, Việt Trạch còn ngồi trên sô pha, anh chạy nhanh qua, ánh mắt sáng quắc như phát hiện đại lục mới, “Tên Trác Hoa đó bị làm sao thế? Nói chuyện thì nghiền ngẫm từng chữ một, cậu không biết cậu ta biệt nữu bao nhiêu đâu….


.

” Như nghĩ tới cái gì, anh che miệng cười hai tiếng, “Nhưng cũng rất thú vị đó.


Việt Trạch như có chút suy nghĩ giương mắt lên tiếng: “Ừ.


”, Cũng không biết là đồng ý với câu biệt nữu hay là cũng cảm thấy Chước Hoa thú vị.

Minh Huy bị vẻ nghiêm trang trên mặt hắn làm cho sửng sốt, híp mắt lại, nghĩ tới những lời đồn trong đội, đôi mắt lộ ra ánh sáng tinh quái, bắt đầu không đứng đắn nói, “Như thế nào, coi trọng người ta rồi? Muốn giữ người lại?”
Nói xong, thấy người sau không có phản ứng, chỉ yên tỉnh thưởng thức chiếc nhẫn trên ngón út, có lẽ là vì lớn lên cùng với đối phương, anh mới biết, chỉ cần gặp phải chuyện không thể giải quyết hoặc không nghĩ thông được, Việt Trạch mới theo bản năng thưởng thức chiếc nhẫn trên ngón út như thế.

Nghĩ đến đây, trong lòng anh lộp bộp một tiếng, ý cười trên mặt cũng biến mất.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận