.
P/s: Do A Sanh bắt đầu dùng mỹ nam kế với Alex, cho nên bắt đầu từ chap này, A Sanh sẽ gọi Alex bằng anh và xưng tôi nha ^^
Chịu không nổi sự hấp dẫn, Alex bước về phía Kiều Sanh.
“Cuối cùng thì em muốn làm gì?” Alex nâng cằm Kiều Sanh lên, lặp lại câu hỏi lại.
Kiều Sanh cong khóe môi, lười biếng đáp: “Chút nữa anh sẽ biết thôi!”
Alex nhíu mày, nhìn y bằng vẻ mặt hứng thú.
Kiều Sanh nghiêng đầu sang chỗ khác, giãy khỏi những ngón tay đang giữ cằm mình ra, sau đó nắm lấy cổ áo Alex, kéo xuống.
Alex cúi người theo lực kéo của y.
Mặt hai người ngày càng gần nhau.
Tầm mắt của Alex bị gương mặt tuấn tú của Kiều Sanh chiếm hết, nụ cười có chút gian trá của y khiến gã không cách nào dời mắt được.
Kiều Sanh đưa tay câu cổ Alex xuống.
Sau đó, y hôn gã.
Alex cứng đờ cả người, nhíu mày.
Cậu ta đang giở trò quỷ gì vậy?
Alex nghi ngờ. Kiều Sanh vốn không thích gã, giờ bỗng dưng lại chủ động thế này, đúng là rất khả nghi.
Tuy nhiên, nghi thì nghi, nhưng trong lúc này, gã vẫn không đành đẩy Kiều Sanh ra.
Kiều Sanh vươn đầu lưỡi liếm cánh môi mỏng của Alex, sau đó lại cạy miệng gã ra.
Người luôn mạnh mẽ như Alex bỗng cảm giác có hơi bị động.
Nhưng gã rất nhanh chóng lấy lại quyền làm chủ.
Đầu lưỡi hai người quấn quít lấy nhau, không ai chịu yếu thế.
Dần dà, cả đại sảnh bắt đầu yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía họ bằng ánh mắt kinh ngạc.
Trong không gian rộng lớn thế này chỉ còn lại tiếng nhạc du dương… Và cả tiếng nước phát ra từ nụ hôn của hai người, thật khiến người ta phải đỏ mặt, tim đập rộn ràng.
Trước ánh mắt của đám đông, hai người hôn nhau rất lâu, cho tới khi cả hai đều không thở nỗi mới chịu rời ra. Alex liếm môi, nhìn Kiều Sanh bằng ánh mắt suy tư.
“Đây có thể xem như em đang quyến rũ tôi chăng?”
“Tôi chỉ đang tội nghiệp anh thôi!” Kiều Sanh cười nói.
“Vậy em có thể tội nghiệp tôi tới mức nào?” Alex nheo mắt lại, vẫn không ngại để Kiều Sanh sỉ nhục.
Kiều Sanh đưa tay mân mê áo mình, rồi nhẹ nhàng cởi chiếc cúc đầu tiên.
Sau đó thong thả nói: “Anh có thể hèn hạ tới cỡ nào, tôi sẽ tội nghiệp anh tới cỡ đó!”
Bình thường, nếu có ai dám nói vậy với Alex, gã nhất định sẽ để người đó hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này. Nhưng hiện tại, trước mắt gã là một Kiều Sanh quá quyến rũ, gã không thể nào nổi giận cho được. Kiều Sanh chỉ cởi một cúc áo, cũng đã khiến cả người gã nóng bừng bừng, thiếu chút nữa là không kiềm chế được.
Alex trầm giọng nói: “Liệu tôi có thể hiểu lời em nói thành ‘Lợi hại’ hay không?”
Kiều Sanh cong khóe môi, ánh mắt như cuốn hút người khác vào: “Vậy phải xem anh ‘lợi hại’ thế nào, chẳng qua là một cái kim thêu mà thôi, có thể lợi hại tới đâu chứ?”
Giọng Alex ngày càng thấp: “Còn cứng miệng? Vậy tôi sẽ cho em thấy sự lợi hại của tôi…”
Nội dung cuộc đối thoại của hai người đã lọt vào tai những người xung quanh, làm tim mấy người đó đập rộn cả lên.
Nhất là phái nữ.
Với đại đa số phụ nữ mà nói, đàn ông hư luôn có lực hấp dẫn, huống chi là đang có hai gã ‘đàn ông hư’ vừa đẹp trai vừa tà mị như thế ngay trước mắt.
Không có người phụ nữ nào có thể chống cự lại sức hút của hai người.
Tiếc là, trong mắt hai gã ‘đàn ông hư’ ấy chỉ có đối phương…
Alex lưu luyến rời ánh mắt khỏi mặt Kiều Sanh, xoay qua tuyên bố: “Thật ngại quá, buổi dạ hội tối nay xin được kết thúc ở đây!”
Mọi người đều biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, bọn họ nhìn nhau bằng ánh mắt mờ ám, luyến tiếc ra về.
Mới đó, cả đại sảnh chỉ còn lại Alex và Kiều Sanh.
Alex lại quay qua nhìn y.
Kiều Sanh dựa vào ghế, đầu hơi ngửa, nhìn gã. Khóe môi y hơi cong lên, bất kể là tư thế hay biểu cảm đều khiến tim ai đó phải lỗi nhịp.
Bụng dưới của Alex lại càng nóng, trướng tới độ làm gã khó chịu.
Alex xoay qua định ôm Kiều Sanh về phòng.
Kiều Sanh nhìn cái ‘lều nhỏ’ nhô lên dưới quần gã, cười bảo: “Anh có thể nhịn được tới lúc về phòng sao?”
Alex nhíu mày: “Em muốn làm tại đây?”
Kiều Sanh chế giễu: “Anh sợ bị người khác nhìn thấy cây ‘kim thêu’ của mình?”
Alex ôm eo y: “Em biết không? Cây ‘kim thêu’ mà em nói đấy đã làm em dục tiên dục tử, không ai dám phủ định năng lực đó đâu!”
Kiều Sanh nhìn gã bằng ánh mắt thương hại: “Chẳng hay ho gì cả, bị muỗi chích còn có cảm giác hơn bị anh làm!”
Dù là vậy, những gì Kiều Sanh nói ra vẫn luôn độc miệng như thế.
Alex không để ý lời y châm chọc, gã đã quen rồi, thậm chí còn cảm thấy cái vẻ lừa người dối ta của y rất đáng yêu.
Alex hôn Kiều Sanh.
Môi lưỡi hai người lại quấn lấy nhau, thậm chí còn mãnh liệt hơn ban nãy.
Alex vừa mới ôm eo Kiều Sanh, Kiều Sanh liền giãy khỏi tay gã, đè gã xuống ghế. Alex muốn vùng dậy, lại bị y đè xuống.
Alex nhìn Kiều Sanh bằng ánh mắt khó hiểu.
Kiều Sanh mỉm cười, đôi mắt ướt át sau chiếc hôn vừa rồi giống như bị phủ bởi một làn sương mờ.
“Hôm nay tôi chủ động!”
“Tôi chỉ làm Top!” Alex đã hiểu nhầm ý Kiều Sanh.
“Tôi cũng chỉ làm Bot!” Kiều Sanh đáp.
Lời y nói là thật, y chỉ thích làm người thừa nhận.
Alex hơi bất ngờ, nhưng cũng không đáp.
Kiều Sanh ngồi lên đùi Alex.
Tư thế rất phóng đãng.
Phần dưới của hai người chạm vào nhau, khẽ ma sát qua lớp quần.
Alex thở dốc.
Cảm nhận được bộ phận cực nóng của Alex đang cấn vào người mình, trong mắt Kiều Sanh thoáng hiện ý cười mờ ám. Y cong khóe môi, ôm cổ gã, đưa mặt tới gần, sau đó cắn khẽ vào vành tai đối phương.
Alex hoàn toàn sa lầy…
Sau đó, Kiều Sanh đã khiến Alex cảm nhận được cái gì gọi là dục tiên dục tử. Kiều Sanh biết rõ làm thế nào khiến đối phương thích, kể cả người nham hiểu như Alex cũng không ngoại lệ. Alex bị khiêu khích đến sắp phát điên, nhưng Kiều Sanh lại không cho gã tiến vào. Vì đã hứa để Kiều Sanh chủ động, Alex đành phải chịu đựng.
Cuối cùng cũng đợi tới lúc ăn món chính, thiếu chút nữa là Alex đã lên đỉnh, gã phải cố lắm mới nhịn xuống được.
Từ lúc khai trai tới giờ, đây là lần đầu tiên gã gặp phải tình huống không thể khống chế như thế này.
Kiều Sanh dạng chân ngồi trên người gã, từ từ chuyển động.
Alex thoải mái tới da đầu cũng phải run lên…
“Em đúng là yêu nghiệt!”
“Anh không thích?” Kiều Sanh nhíu mày.
“Đương nhiên là thích rồi. Tôi còn hận không thể để em thế này mãi mãi!” Alex cười tà, kéo cằm y.
Hai người làm tình trong đại sảnh tới hơn nửa đêm, mãi cho tới khi hừng đông mới về phòng. Đã vậy còn chưa xong, cả hai lại bắt đầu sáp vào nhau từ cửa phòng cho tới phòng tắm.
Kể từ hôm đó, thái độ của Kiều Sanh với Alex thay đổi 180 độ, dĩ nhiên không phải là ngoan ngoãn vâng lời, vì trong từ điển của Kiều Sanh vốn không có từ này. Y không hề từ chối Alex, thi thoảng còn chủ động một phen. Về chuyện này, ban đầu Alex còn nghi ngờ, nhưng về sau dần dần gã cũng cho qua.
Mới đó, Alex đã cởi bỏ xiềng xích trên người Kiều Sanh, y đã có thể tự do đi lại trong tòa thành.
Tuy nhiên, y lại không thể rời khỏi đó. Toàn bộ cửa đều có người canh gác, chỉ cần Kiều Sanh vừa đến gần một chút là lập bức báo ngay cho Alex. Y đã thử mấy lần, sau đó đã dẹp sang bên.
Alex không yên tâm về Kiều Sanh, mà cho dù có tin tưởng 100% đi chăng nữa thì gã cũng lo đám người Kiều gia sẽ tìm tới. Chuyện lần trước đã cho gã thấy đám người đó lợi hại thế nào, gã thật không dám lơ là với họ. Thật ra Alex đã từng có suy nghĩ tiêu diệt bọn họ, nhưng quan hệ giữa gã và Kiều Sanh vừa nguội lại, gã không muốn vì việc này mà hủy hoại đi.
Quan hệ giữa Kiều Sanh và Alex ngày càng tốt, Alex ngày càng dịu dàng với y, có thể nói là vô cùng chìu chuộng.
Alex không hề phát hiện ra sự thay đổi của mình, nhưng những người xung quanh gã đều đã nhận ra điều đó, cũng biết nguyên nhân là gì nhưng chẳng ai dám lên tiếng.
Gã đã yêu Kiều Sanh…
Tuy gã là bố già Mafia, nhưng tuổi gã cũng không lớn, chỉ hơn Kiều Sanh vài tuổi. Dù gã đã nuôi trai bao từ rất lâu rồi, nhưng tình cảm yêu đương lại chưa từng trải qua một lần, có thể nói Kiều Sanh chính là mối tình đầu của Alex.
Những người mới biết yêu luôn bị tình yêu làm cho mù quáng, dĩ nhiên Alex cũng không ngoại lệ. Tuy rằng gã luôn quyết đoán nhưng chỉ cần đề cập tới Kiều Sanh, gã sẽ bắt đầu trở nên không quả quyết. Tuy nhiên, dù sao thì bố già Mafia vẫn là bố già Mafia, cho dù là ai, kể cả Kiều Sanh cũng không thể làm gã hoàn toàn trầm mê được.
Kiều Sanh rất rõ ràng điểm này,y luôn nắm giữ chừng mực rất tốt.
Alex dần buông lỏng cảnh giác với Kiều Sanh.
Đó chính là điều mà y muốn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...