Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất

Ba năm sau

Trong rừng đào, hoa đào nở thật đẹp. Bên suối trong rừng sâu, chỉ thấy một ngôi nhà gỗ đơn sơ. Từng trận tiếng nói tiếng cười truyền đến, phá vỡ tất cả yên tĩnh  .

“Mẹ, ba thật là xấu, thừa dịp Sương nhi ngủ đem vẽ mặt của Sương nhi thành dòng suối luôn rồi.” Giọng nữ non nớt  tức giận truyền đến.

“A nha, ông xã, làm sao chàng có thể vẽ mặt nữ nhi thành như vậy a?” Giọng nữ kiều mị mang theo chút khiếp sợ.

“Không có a, Lôi Lôi, đó là nữ nhi xử oan ta! ~” Giọng nam tràn đầy từ tính truyền đến, bên trong lại bao hàm vẻ vô tội.


“Mẹ, đừng trách phụ thân a, đó là bởi vì phụ thân quá yêu mẹ.” Một giọng nam non nớt  truyền đến, lại mang theo chút nguỵ biện.

“A?” Cô gái nghi ngờ (?_?)

“Bởi vì phụ thân có nói qua, mẹ là Thủy yêu a, cho nên mới vẽ chân thân của mẹ ở trên mặt muội muội a. Thế này không phải là bởi vì quá yêu sao?”

“Ách...... Đúng vậy a Đúng vậy a.” Nam tử vội phụ họa nói. ^^

“Ha ha, vậy sao, Vũ nhi thật là ngoan đâu nha. Lại còn thay ba nói chuyện. Thôi đi, ta sẽ không trách con, ai kêu ta độ lượng như vậy đây?” Cô gái dịu dàng nói.


“Ừ, nương tử a, gần đây Sương nhi thường oán trách chúng ta không có sinh cho nàng thêm một đệ đệ để khi dễ! ~” Nam tử mỉm cười.

“Vậy sao? Vậy chàng định làm thế nào đây?”

“Ha ha, đương nhiên là......” Nam tử ôm ngang cô gái lên  , trực tiếp đi vào trong phòng,

“Đương nhiên là đi tái tạo thêm một đứa rồi…! ~”

“Ha ha, tướng công thật là xấu! ~”......

Thế nào? Ngạc nhiên hông? Đã biết nam chính là ai chưa nào? O(^_^)O

Hết trọn bộ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui