Nhưng khi thấy hồng y nam tử mặt mày như họa, môi đào xinh đẹp, dung nhan mị hoặc, tựa như yêu tinh cao ngạo lãnh tuyệt, không nhiễm khói lửa nhân gian.
Hồng y như hỏa, khí chất như băng, tổ hợp mâu thuẫn như vậy trên cùng một con người nhưng lại xinh đẹp đến cực điểm!
Tuyệt thế!
Đây là từ duy nhất mọi người có thể nghĩ đến lúc này.
Trong chốc lát, dù là một đám đệ tử của tứ đại gia tộc kiến thức rộng rãi đều nhịn không được thở dốc một hơi, hoàn toàn kinh diễm trước dung nhan tuyệt thế của Hoa Ngục Thánh!
Bốn vị trưởng lão tuy cũng bị kinh diễm một phen, nhưng điều bọn họ kinh ngạc hơn là, thân phận của người này!
Tử mâu, hồng y, dung nhan tuấn tú như vậy, hình như đã nghe nói qua. Chẳng lẽ người nọ là...
Bốn người rất ăn ý liếc nhau, đều thấy được sự khiếp sợ trong mắt đối phương! Bọn họ không dám tưởng tượng, nếu đắc tội người trước mắt này thì bọn họ sẽ chết thực thảm! Nghĩ đến đây, sắc mặt của mấy người có chút trắng bệch...
“Trưởng lão, vì sao không cho hai người này một chút giáo huấn, bọn họ...” Tên Mộc Vũ vừa bị đánh lúc nãy khi nhìn thấy khuôn mặt tuấn mĩ của Hoa Ngục Thánh trong lòng đố kỵ vạn phần, vì thế không để ý đến sắc mặt của trưởng lão nhà mình.
“Câm miệng!” không để Mộc Vũ nói xong, Mộc Thanh hét lớn một tiếng, thuận tiện quăng hắn một cái tát, đem hắn đánh bay ra ngoài.
Tên này muốn chết cũng đừng kéo theo hắn a, hắn còn không có gan lớn như vậy đánh chủ ý lên hai người này!
Mộc Vũ không biết vì sao trưởng lão mạc danh kỳ diệu tức giận, nhưng cũng không dám cãi lại, chỉ là trong mắt tràn đầy phẫn hận, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Nguyệt Vũ cùng Hoa Ngục Thánh một cái, sau đó lui ra...
“Hai vị, lão phu quản giáo không nghiêm, nếu có gì đắc tội, thỉnh thứ lỗi.” Mộc Thanh vội vàng thay ngay bộ dáng nịnh nọt, có chút cung kính nói.
Sau khi nói xong, nhìn thấy Hoa Ngục Thánh vẫn như trước không nhúc nhích, ngồi ở chỗ kia uống trà, cũng không tức giận thì lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi.... May mắn người này cũng không so đo, bằng không, hắn cũng không biết làm thế nào cho tốt!
“Nhìn kìa, những người đó không phải là công hội sát thủ sao? A, còn có tuần thú nghiệp đoàn...” Một tiếng gọi bên ngoài đột nhiên vang lên.
Tiếng kêu ngoài cửa lập tức hướng sự chú ý của mọi người chuyển hướng ra bên ngoài.
Lúc này trước cửa lớn của doanh địa mạo hiểm giả xuất hiện một đám người. Nhìn phục sức của bọn họ liền biết không phải cùng một đội, mà là hỗn hợp thành viên các công hội. Đoàn người song song hành tẩu không phân biệt cao thấp, ai cũng không muốn đi thụt lại phía sau.
Đi ở góc phía bên trái là luyện khí nghiệp đoàn toàn thân trường bào màu vàng cao ngạo đến cực điểm, bên cạnh là trang phục đồng nhất màu xanh đen tượng trưng cho nghiệp đoàn luyện dược, ở giữa là màu nâu đất thể hiện thần thú nghiệp đoàn, còn góc bên phải là y phục màu đen biểu trương sát thủ công hội.
Rất hài hòa, mỗi dội đều có một tên dẫn đầu thoạt nhìn thực lực rất cao cường. Hơn nữa không biết có phải trùng hợp hay không thực lực của bọn họ đều là Ngũ Nguyệt Huyền tôn!
Tứ đại công hội vừa xuất hiện lập tức thổi lên làn sóng nghị luận...
“Xem ra, dụ hoặc lần này thật sự không nhỏ đâu, cư nhiên đều khiến cho tứ đại công hội xuất thủ. Tứ đại gia tộc, tứ đại công hội, không biết còn xuất hiện thế lực nào nữa đây?”
“Ai biết a, bảo bối lần này không giống bình thường đâu, nghe nói hình như là huyền thú cấp bậc đế vương, thật sự là không dám tưởng tượng .....”
“Ai nha nha, mặc kệ nó là bảo bối gì dù sao cũng không đến phiên chúng ta, cái chúng ta để ý đến là kiếm tiền, càng nhiều người đến đây thì càng tốt!”
“Nguyên lai là Vương trưởng lão của tuần thú nghiệp đoàn, thật sự là hạnh ngộ!” Vương trưởng lão là tuần thú tông sư, nhưng cũng là một vị Ngũ Nguyệt huyền tôn nên có địa vị rất cao trong tuần thú nghiệp đoàn, rất gần với hội trưởng, còn có vài vị trưởng lão thực lực cao cường.
(nếu ta nhớ không nhầm thì tuần thú sư cũng chia ra các cấp bậc tuần thú: Tuần thú sư, tuần thú tông sư và đế vương tuần thú sư... Bởi vì chức nghiệp này rất hiếm nên hầu hết chỉ ở tuần thú sư, tuần thú tông sư rất ít, còn đế vương tuần thú sư thì chưa từng xuất hiện tại Nguyệt Hoa đại lục bấy giờ nhưng phía sau chắc hẳn mọi người cũng sẽ đoán ra đó là ai đi…)
“Cáp, là Triệu trưởng lão của luyện dược nghiệp đoàn, thật sự là hạnh ngộ.” Triệu trưởng lão thân phận cùng địa vị không sai biệt lắm so với Vương trưởng lão, là một luyện dược tông sư, cũng là một vị Ngũ Nguyệt huyền tôn.
“Hạnh ngộ a, Tôn trưởng lão, thật sự hạnh ngộ a!” Tôn trưởng lão đồng dạng cũng là một vị luyện khí cấp tông sư và cũng là một vị Ngũ Nguyệt huyền tông. (luyện dược sư cùng luyện khí sư cũng chia cấp bậc như tuần thú sư…)
Về phần sát thủ công hội, người dẫn đầu là một nhân vật thần bí đeo mặt nạ, hơn nữa hắn cũng không cùng thế lực nào giao tiếp. Đối với loại chuyện này, mọi người cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, bởi vì tất cả các thành viên của sát thủ công hội đều như vậy, quái gở, không thân thiết với người khác.
Mấy thế lực lớn cùng tụ tập tại đây, đại diện của các thế lực gặp nhau chính là một trận hàn huyên, thoạt nhìn khách khí đến cực điểm nhưng thực chất tất cả đều là giả.
Ngồi ở một bên uống trà, Nguyệt Vũ thoạt nhìn không chút để ý, nhưng lại cẩn thận quan sát cái gọi là thế lực đứng đầu đại lục này. Nàng thực ra muốn biết thanh danh truyền xa của mấy tổ chức này rốt cuộc có cái gì hơn người!
Bất quá, cuối cùng nàng ra một cái kết luận: cái gọi là thế lực đứng đầu cùng với Dạ gia không có gì khác biệt, kiêu ngạo dối trá cùng sâu không lường được. Trừ chuyện đó ra, Nguyệt Vũ thực bình tĩnh tỏ vẻ không nhận ra ưu điểm gì của bọn họ.
Đương nhiên, Nguyệt Vũ cũng chỉ nhìn thấy ở mặt ngoài, nếu các thế lực ở đại lục này có thể chung sống vui vẻ với nhau, không có thực lực, không có thế lực để dựa vào, không có con bài chưa lật thì làm sao có khả năng tồn tại được?
Bên này các thế lực lớn đang gặp gỡ, bên kia lại vang lên tiếng gọi ầm ĩ khiến mọi người kinh ngạc... Hôm nay, oanh động hình như không thể ngừng xuất hiện a!
“A, đó là ai? Mau nhìn, mau nhìn...” Không lâu sau, lại vang lên tiếng hô kinh ngạc của mọi người, bất quá lần này là kinh ngạc thật sự!
Nghe xong, mọi người đều tò mò lần này là người nào xuất hiện, vì thế đều nhất trí nhìn về phía đại môn doanh trại.
Chỉ thấy cách đó không xa, một đám người toàn thân áo bào màu trắng hướng về doanh địa mạo hiểm giả bay tới, dẫn đầu là một người cưỡi ma thú phi hành, hắn thế nhưng vận dụng huyền lực phi hành.
Hơn nữa cơ hồ người đều hầu hết đều là cao thủ huyền tông!
Gặp đội hình này, mọi người hoảng sợ, thế lực nào kiêu ngạo như vậy, thế nhưng phái ra đều là cao thủ tông giai trở lên!
Cách đó không xa trên bầu trời, cảnh tượng mười mấy người áo trắng phiêu dật, không thể không nói, thật là có điểm giống như thần tiên hạ phàm, thánh khiết, không thể xâm phạm a!
Trong phút chốc, những người đó liền xuất hiện trước mặt mọi người, chậm rãi rơi xuống đất……
Tất cả đều là quần áo nguyệt sắc trường bào, phía trên có biểu tượng trăng khuyết, còn có ký hiệu tế văn không rõ.
Trang phục như vậy, mọi người vừa thấy liền biết họ đến từ nơi nào.
Dấu hiệu rõ ràng như thế, không phải Nguyệt Quang thần điện thì còn ai vào đây?
Chỉ biết Nguyệt Quang thần điện phái ra mười mấy người, nhân số mặc dù so với thế lực khác ít hơn, nhưng thực lực lại cao hơn rất nhiều!
Trong mười mấy người, trừ lão giả tóc trắng một thân thoạt nhìn sâu không lường được kia ra, thì xuất sắc nhất chính là nữ tử toàn thân cũng đồng dạng bạch y, thanh nhã như liên, cao ngạo lãnh diễm.
Xuất trần như thế, thánh khiết như vậy, không hề nghi ngờ chính là Nguyệt Quang thánh nữ!
Thấy thế, tín đồ của thần điện một đám quỳ gối xuống đất, dáng vóc tiều tụy quỳ lạy, đây chính là thể hiện tín ngưỡng đối với chân thần.
Đương nhiên, thế lực lớn sẽ không quỳ lạy, bởi vì tôn nghiêm đại gia tộc không cho phép!
Nhìn toàn thể như vậy, Nguyệt Vũ cười nhạt. Cái tín ngưỡng chó má gì, nàng chưa bao giờ tin! Nàng cảm thấy, tin tưởng chính mình mới là vương đạo!
“Các vị trưởng lão biệt lai vô dạng a.” Trong đoàn người, vị lão giả đứng đầu thoạt nhìn sâu không lường được, ánh mắt khôn khéo đảo qua mọi người, trong đó cao ngạo khinh thường chậm rãi tràn ra, kiêu ngạo đến cực điểm, không ai bì nổi, giống như căn bản không đem bọn họ để vào trong mắt.
Nghe vậy, vài vị trưởng lão dẫn đầu ở đây đối với thái độ như vậy của Nguyệt Quang trưởng lão, đều hơi hơi nhíu mi, hiển nhiên là thực bất mãn. Bất quá nề hà thân phận người ta, bọn họ cũng chỉ giả vờ tươi cười đón nhận, một đám thân thủ ôm quyền, cười nói:“Nguyên lai là thần điện Nguyệt Đào trưởng lão a, hạnh ngộ, hạnh ngộ.”
Người này chính là Nguyệt Đào, chấp hành trưởng lão Nguyệt Quang thần điện, thân phận cao quý, thuộc những trưởng lão đứng đầu trong thần điện, mà tên lúc trước bị Nguyệt Vũ giết chết kia chính là đệ đệ của hắn, Nguyệt Ba. Lần này, Nguyệt Đào tiến vào Vô Tận Phiêu Miểu không chỉ vì Mộc hệ đế vương thú, mà còn vì tìm Nguyệt Vũ báo thù cho Nguyệt Ba!
Ở chỗ khuất, khi Nguyệt Vũ đang tinh tế đánh giá mấy người Nguyệt Quang thần điện, vừa nhìn đến Nguyệt Đào, Nguyệt Vũ liền” Di” một tiếng, không vì cái gì, chính là bởi vì Nguyệt Đào cùng Nguyệt Ba rất giống nhau, tựa như được khắc ra từ một khuôn mẫu. Nếu không phải bởi vì khí thế khác biệt kia, Nguyệt Vũ thật đúng là tưởng tượng hắn vẫn còn sống đâu! Suy nghĩ một hồi, tựa hồ đoán được quan hệ của hai người này, Nguyệt Vũ trong lòng hiểu rõ liền cười……
Nguyên lai lại là một tên lão bất tử!
Đối với lời nói khách khí của mấy người, Nguyệt Đào chỉ cười nhẹ, sau đó mở miệng nói:“Lần này, thần điện phái lão phu cùng thánh nữ đến, không chỉ vì đế vương thú, mà còn là vì chuyện thánh tử cùng chấp hành trưởng lão của thần điện ta bị hại.” Chấp hành trưởng lão sắc bén ánh mắt phiêu liếc mắt một cái người trong, tiếp tục nói:
”Mọi người có điều không biết, không lâu trước đây, thánh tử đại nhân cùng Nguyệt Ba chấp hành trưởng lão đi chúc phúc ở Lưu Vân thành liền bị hại. Nguyệt Ba trưởng lão thông qua linh hồn tự bạo mà chạy, trở về thần điện báo tin, nói kẻ bắt cóc chính là một tên tiểu thử gọi Dạ Phù Phong.” Nói xong, Nguyệt Đào cố ý vô tình liếc mắt Dạ gia mọi người một cái.
Nghe vậy, đám người Dạ gia cả kinh. Họ Dạ? Nhưng là chưa từng nghe qua Dạ gia bọn họ khi nào thì xuất hiện một vị tên Dạ Phù Phong a!
Hiểu được ý nói của Nguyệt Đào, Dạ Sóc trưởng lão liền xác định người này không phải Dạ gia bọn họ, vì thế tiến lên từng bước nói:“Nguyệt Đào trưởng lão yên tâm, ta cam đoan Dạ Phù Phong tên này không phải người của Dạ chúng ta.”
“Dạ Sóc trưởng lão không cần phủ nhận nhanh như vậy, ta còn có một phần chứng cớ. Nguyệt Ba thông qua linh hồn mà chạy đồng thời sử dụng phương pháp toái hồn, thu thập hình ảnh linh hồn, bởi vậy lưu lại được dung mạo người nọ.”
Nguyệt Đào khi nói lời này liền có chút phẫn nộ, nghĩ đến đệ đệ hắn cư nhiên phải sử dụng toái hồn pháp, bí pháp thống khổ như vậy, hắn thật muốn đem Nguyệt Vũ bầm thây vạn đoạn!
Toái hồn pháp? Hình ảnh linh hồn? Cái gì vậy? Nguyệt Vũ trong lòng kinh nghi, nghe tên, nàng liền đoán được hiệu quả thứ này mang đến. Chỉ sợ, dung mạo của nàng đã bị Nguyệt Quang thần điện biết đến! Sau này, tựa hồ không tốt lắm a…… Mặc dù như thế, Nguyệt Vũ trên mặt vẫn bình thản như trước.
Cùng lúc đó, thánh nữ Nguyệt Như Tuyết từ không gian giới chỉ lấy ra một quả cầu thủy tinh. Rót huyền lực lục sắc vào trong, đó vốn là quả cầu trong suốt nho nhỏ như quả bóng tennis lập tức tăng trưởng, thành một quả bóng rổ to lớn, hơn nữa bên trong dần dần xuất hiện hình ảnh.
Trong thủy tinh cầu, hiện ra địa thế cao thấp phập phồng, vách núi nguy nga hùng vĩ, Nguyệt Vũ cảm thấy thực quen thuộc. Kia không phải là Lạc Nhật nhai sao?
Cảnh tượng liền di động, bóng dáng Nguyệt Vũ dần dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người, bất quá cũng không phải rất rõ. Nhưng là cho dù như vậy, vẫn là có thể nhìn thấy!
Bởi vì toái hồn pháp này yêu cầu cực cao, thiên giai Huyền tôn muốn lưu lại hình ảnh quả thực là không dễ dàng. Cho nên, thủy tinh cầu ghi lại cảnh chiến đấu của Nguyệt Vũ cùng chấp hành trưởng lão rất ngắn, tuy rằng như vậy, nhưng vẫn có thể thấy bóng dáng cùng dung mạo của nàng.
Thiếu niên một thân hắc y, đứng trên vách núi không phải là nàng thì còn là ai đây? Lập tức, Nguyệt Vũ trong lòng máy động, tiếc nuối một phen. Sớm biết như vậy liền giải quyết hắn sạch sẽ, không nghĩ tới cái tên lão bất tử này lại chỉnh mình như vậy, xem ra, về sau hành động thực không dễ dàng a……
Vừa thấy hình ảnh này, mọi người nhất thời bị dung nhan Nguyệt Vũ kinh diễm một phen, đặc biệt hầu hết nữ tử đều đau lòng, thiếu niên tuấn mĩ như vậy, ngươi nói chọc ai không chọc, lại muốn đi chọc Nguyệt Quang thần điện? Tốt rồi, một đại soái ca cứ như vậy liền đi!
Là hắn, là hắn, cư nhiên chính là hắn!
Dạ Sóc nhất thời rung động. Làm Dạ gia nội viện trưởng lão, hắn đã gặp qua Nguyệt Vũ, dung mạo này, cho dù hóa thành tro tàn hắn đều nhận ra! Đây không phải là ngũ thiếu gia Dạ gia bọn họ hay sao?
Trong lòng rung động, nhưng Dạ Sóc cũng không biểu hiện ra ngoài, bởi vì dù thế nào, Dạ Nguyệt Vũ cũng là người của Dạ gia bọn họ, hiện tại mà nói, Nguyệt Quang thần điện không biết sẽ làm cái gì đối với Dạ gia. Việc này tốt nhất vẫn nên trở về thương lượng cùng gia chủ một chút đi……
“Thế nào, Dạ Sóc trưởng lão, người này rốt cuộc có phải người của Dạ gia các ngươi hay không?” Nguyệt Đào ý tứ hàm xúc không rõ hỏi.
“Nguyệt Đào trưởng lão, người này xác thực không phải Dạ gia chúng ta, không tin ngươi có thể hỏi chúng đệ tử Dạ gia.” Cưỡng chế khiếp sợ trong lòng, Dạ Sóc thản nhiên mở miệng nói.
Nghe vậy, Nguyệt Đào hơi hơi nhíu mi, tựa hồ có chút không tin, nhưng nếu người ta đều phủ nhận như vậy, hắn cũng không tiếp tục làm quá, nhưng về sau nếu như bị hắn phát hiện là người của Dạ gia gây nên, hắn nhất định sẽ cho Dạ gia biết tay!
Ánh mắt sắc bén từ trên người Dạ Sóc quét liếc bốn phía, khi hắn nhìn vừa đến Nguyệt Vũ, trong mắt hiện lên nghi hoặc. Lại thấy nàng mang mặt nạ, liền nâng bước hướng về Nguyệt Vũ đi đến……
Đang uống trà, Nguyệt Vũ, đột nhiên cảm nhận được bản thân bị một ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm, lập tức mạnh mẽ nghiêng đầu, vừa nhìn đến Nguyệt Đào chậm rãi đến gần, trong lòng cả kinh.
Chẳng lẽ nàng bị phát hiện?
Dấu nghi ngờ, Nguyệt Vũ biểu hiện như trước vẫn thực bình tĩnh, nhưng ai biết nội tâm nàng bây giờ đang ngàn quy trăm chuyển? Nếu như bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ? Lão nhân này, hiện tại so với mình không biết cường hơn bao nhiêu, cho dù nàng có Tiểu Điện vương giả thú thì thế nào, vẫn khác nhau một trời một vực. Hơn nữa người ta phía sau còn có mười mấy tên huyền tông a, nàng dù lợi hại thế nào cũng đánh không lại!
Nguyệt Vũ quyết định, nếu bị phát hiện, dùng công năng ẩn thân của nhẫn chạy trốn, như vậy có lẽ chạy thoát được!
Theo Nguyệt Đào tiêu sái lại gần, Nguyệt Vũ đã dùng một tia tinh thần lực thâm nhập vào công năng của nhẫn, tùy thời liền chuẩn bị mở ra……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...