Sau khi Lương Điềm Vi chính thức gia nhập đội mới biết, trợ lý cầu thủ của đội bóng ngoài cô còn có một sinh viên nam năm hai, điều thú vị là đối phương cũng không phải sinh viên chuyên ngành quản lý thể thao mà là sinh viên chuyên ngành sinh vật, tên là Noah.
Lương Điềm Vi thấy anh ta quen mắt ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh ta hơi giống diễn viên nam trong bộ phim thanh xuân mà cô từng xem, nhưng mà Noah gầy hơn đối phương một chút, cũng đẹp trai hơn một chút.
Sau khi Steve chính thức giới thiệu Lương Điềm Vi cho đội bóng, Noah chủ động đề nghị trao đổi thông tin liên lạc: "Có cái gì không hiểu có thể hỏi tôi bất cứ lúc nào."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Điềm Vi gật đầu như giã tỏi: "Vậy thì tốt quá, tôi nghĩ chắc chắn tôi sẽ có rất nhiều câu hỏi, hy vọng anh không thấy tôi phiền phức."
"Sao có thể chứ."
Khi Noah cười rộ lên giống như ánh mặt trời vậy, nếu nói Iman là đại ma vương kiêu căng ngạo mạn, thì Noah chính là sứ giả hòa bình thân thiện đại diện cho chính nghĩa. Cô có thể cảm nhận được lời cầu chúc vang lên phía sau, những đám mây rực rỡ, các thiên thần nhỏ tóc vàng mắt xanh vẫy cánh bay xung quanh Noah.
A, cảnh tượng tuyệt vời biết bao.
Đôi mắt màu nâu của anh ta thường mang theo nét cười, trông có vẻ vô cùng dễ gần, trợ lý cầu thủ là Noah, điều này không khác gì cho cô một viên thuốc an thần để bù đắp sự phản cảm tự động hiện ra của cô khi nghĩ đến việc có Stanley trong đội bóng.
Nhưng điều Lương Điềm Vi tò mò nhất chính là: "Vậy thử thách khi gia nhập đội của anh lúc trước là gì?"
Noah vốn dựa vào lan can sân bóng, chân phải chống vách tường thấp nhìn cầu thủ đang tập luyện ở sân bóng, nghe thấy câu hỏi của cô thì quay đầu nhìn cô, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu, hiển nhiên đây là lần đầu tiên anh ta nghe nói đến chuyện này: "Đó là cái gì?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Điềm Vi ngạc nhiên, đừng nói là chỉ có mình cô phải thử thách đó chứ...
Không đúng, không đúng, không phải trước cô đã có ba người xui xẻo rồi sao.
"Chính là bài kiểm tra mà huấn luyện viên cho, kiểm tra xem chúng ta có thể đảm nhiệm được công việc trợ lý cầu thủ hay không."
"Huấn luyện viên Steve không kiểm tra tôi."
Noah tiến đến tai cô, nhỏ tiếng tiết lộ: "Bố tôi là một trong những nhà đầu tư của đội bóng Tyrannosaurus."
Lương Điềm Vi xấu hổ mỉm cười, chắp tay ra sau lưng, tầm mắt lại nhìn vào cầu thủ trong sân.
Ok, fine, vô cùng hợp lý.
Cho dù là NFL Pro League hay là cái đội bóng của các trường đại học, hầu như đều có nhà tài trợ thể thao lớn, đồng phục của cầu thủ, giày chơi bóng, các cơ sở thiết bộ đồng bộ đều khiến người ta thèm muốn đến đỏ mắt.
Nhưng Noah là trợ lý cầu thủ, không được hưởng tiền hoa hồng từ nhà tài trợ, nhưng cả người đều là hàng hiệu, thậm chí đôi giày màu vàng kết hợp màu đen anh ta đi là đôi thứ 99 trong số 99 đôi được một thương hiệu lớn bán ra toàn cầu với số lượng có hạn trong đầu năm nay, vì vậy cô cũng không quá ngạc nhiên.
Thế nhưng cũng thấy hơi đáng tiếc, số lượng người bị trút giận trong đội lại biến từ hai về một.
Trong sân bóng ngoại trừ cầu thủ, tổ huấn luyện và bọn họ ra thì còn có một vài nhân viên công tác khiêng máy quay phim, hầu hết đều mặc quần áo màu đậm, chạy đuổi theo cầu thủ.
Lương Điềm Vi tò mò hỏi: "Noah, bọn họ ở bên kênh thể thao hay bên kênh tin tức vậy?"
Bản thân cô hy vọng đó là người bên kênh thể thao, nguyên nhân rất đơn giản, cô là người xem trung thành của chương trình 《Ngôi sao bóng bầu dục》.
Chương trình át chủ bài của kênh thể thao này mỗi tuần sẽ vào khuôn viên trường đại học, tiến hành phỏng vấn sinh viên, trong lúc đó có rất nhiều người hâm mộ ra tiếp ứng, ví dụ như có sinh viên nam trèo lên cây bởi vì quá hưng phấn nên đã ngã từ trên cây xuống, chuyện tốt suýt biến thành sự cố, thế nhưng khi máy quay lướt đến, anh ta vẫn gắng gượng giơ ngón tay cái lên, thế nhưng ngón tay lại chỉ xuống dưới, lớn tiếng nói với đối thủ của họ: "Thấy không, đây là kết cục của mấy người."
Cũng có hai sinh viên nam hợp tác nhào lộn nhưng đụng đầu vào nhau rồi dẫn đến đánh nhau, tuần nào Lương Điềm Vi và Lương Gia Vĩ ở nhà cũng đều xem chương trình này, tuy rằng chỉ xem như trò cười.
Noah cười cười: "Vậy làm cô thất vọng rồi, đều không phải. Bọn họ là tổ quay chụp của đội bóng, phụ trách ghi hình tình hình tập luyện và cuộc sống riêng tư của các cầu thủ. Năm ngoái đội bóng Tyrannosaurus tự mở kênh Youtube riêng, sau trận đấu ngày hôm qua, lượng người hâm mộ cũng đạt kỷ lục hơn năm trăm nghìn người."
Các cảnh quay ngoài việc dùng làm tài liệu thực tế để đưa vào phim phóng sự, còn được cắt nối biên tập thành một video ngắn không quá hai mươi phút để đăng lên kênh Youtube, làm vlog cuộc sống huấn luyện của đội bóng, mỗi tuần một video.
Mấy năm gần đây, video vlog rất phát triển, rất nhiều câu lạc bộ thể thao bắt đầu ghi lại cảnh các cầu thủ tập luyện và cuộc sống sinh hoạt, điều này kéo gần khoảng cách giữa cầu thủ và những người mê bóng, cho mọi người thấy được những người đàn ông mạnh mẽ, chiến đấu đẫm máu trên sân cũng có một mặt đáng yêu, ấm áp.
Nhìn mấy người quay phim chuyên nghiệp, không ai nghĩ đó là tổ quay chụp của một trường đại học. cô cảm thán sâu sắc, tiền thật sự là một thứ rất tốt.
Mục tiêu hôm nay của tổ quay chụp rất rõ ràng, chia thành ba hướng, huấn luyện viên Steve, Jasper, đương nhiên còn có Iman.
Lương Điềm Vi cảm thấy cũng khá thú vị, Iman vừa từ bỏ công việc làm thêm ở studio chụp ảnh, lại gặp ngay tổ quay chụp của đội bóng, từ ảnh chụp thăng cấp thẳng lên video.
Cũng được, dù sao anh cũng có nhiều sức hấp dẫn, nên tiêu hao bớt đi.
Khi Lương Điềm Vi đang cười đến không ngậm miệng lại được, Luke tìm đến: "Vivian, huấn luyện viên có việc muốn cô làm."
Lương Điềm Vi hào hứng hỏi: "Luke, việc gì vậy?"
"Huấn luyện viên bảo cô đi lấy một ít tài liệu, ở ngay trên bàn trong văn phòng của ông ấy, vừa có người đưa đến, trên bìa văn kiện viết ngày tháng, là số liệu trận đấu ngày hôm qua."
"Được, tôi đi ngay đây."
Lương Điềm Vi nhìn về phía Noah: "Khi nào rảnh trò chuyện tiếp, tôi bận việc nên đi trước nhé."
Noah vẫy tay với cô, cô lập tức chạy tới phía văn phòng, toàn bộ quá trình không hề chú ý đến mặt Iman ở trung tâm sân bóng càng lúc càng dày đặc mây đen.
"Sớm biết vậy tôi thà làm chân chạy vặt còn hơn." Josh đứng phía sau Iman than phiền với cầu thủ khác trong đội phòng ngự.
Vị trí của đội phòng ngự là hai tiền vệ phòng ngự đứng ở giữa, bên cạnh hai người đều là một tiền vệ phòng ngự đuôi, phía sau là trung vệ phòng ngự. Luke và Iman đều là tiền vệ, Luke vừa đi nên không có ai che, Josh hoàn toàn đối mặt với dáng vẻ kiêu ngạo của Iman.
"Bây giờ tôi mới biết Luke quan trọng, sao cậu ta lại quan trọng như vậy chứ."
Sớm biết như vậy sẽ không bắt nạt Luke hiền lành.
Nửa phút sau, Luke trở về vị trí cũ, ngay khi Josh nghĩ cuối cùng bản thân không phải nơm nớp lo sợ nữa, vậy mà chuyện đầu tiên đối phương làm lại là vỗ bả vai Iman.
"Iman, cậu đừng lo lắng, tôi thấy Vivian thích ứng không tồi, lúc tôi đến hai người họ vừa trao đổi số điện thoại với nhau xong, cô ấy trò chuyện với Noah rất vui vẻ, tuy rằng không biết họ nói gì, nhưng tôi thấy Vivian cười không ngừng."
Josh: "..."
Nói sao đây, Luke cậu trở về làm gì vậy, không bằng không trở về còn hơn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...