Dạ Tâm
Những cơn gió luồng nhè nhẹ, màn đem u tối.
Những tia sáng yếu ớt chiếu vào những kẻ tình nghi đang bị tra hỏi."
Ngồi trên cùng một xe với đám người gây sự, Trần Nhiên tự mình tạo ra những câu chuyện ghê rợn để doạ sợ đối phương.
Câu chuyện của cô chính là bản kết hợp giữa sự độc ác của loài người và sự ghê rợn của ma quỷ
Nắm chặt cánh tay Trần Nhiên, Tiểu Như cả người run rẩy.
Đôi tay càng ngày càng siết chặt cánh tay của Trần Nhiên
Chị Nhiên à, chị đừng kể nữa.
Em sợ"
Trần Nhiên nhìn xuống cô bé yếu đuối đang nắm chặt cánh tay của bản thân, cô dừng lại câu chuyện không kể tiếp.
Cô không ngờ câu chuyện bản thân tự thiêu dệt lại doạ sợ đến chính đồng đội
Trần Nhiên lắc đầu, cô nhìn lên phía trước thở dài.
Phía trước ngoài hai chàng trai mới gây chuyện với cô còn có năm sáu người đang vây quanh bọn họ.
Trần Nhiên chắt chắn họ chính là vệ sĩ của hai người kia
Khung cảnh hiện giờ của Trần Nhiên trông rất đáng thương, cô bị một đám người ngồi bao vây trong một chiếc xe 12 chỗ màu đen
Trần Nhiên kể những câu chuyện đó chính là sự vùng vẫy cuối cùng của cô nhưng mà hình như bọn họ đều không sợ
Cúi đầu xuống Trần Nhiên bất lực, cô nhìn qua đôi tay đang run rẩy nắm chặt lấy tay bản thân của người đối diện Trần Nhiên đành kép miệng không nói tiếp.
Người sợ nãy giờ chỉ có người ở cùng phe với cô mà thôi
Trần Nhiên đang nói bỗng dừng lại làm cho bầu không khí trong xe tĩnh lặng đến lạ thường, trên khuôn mặt của những người ở đó ngoài nét sợ hãi của Tiểu Như thì những người còn lại đều mang nét lạnh lùng trên khuôn mặt
Cuối cùng đám người Trần Nhiên cũng đến đồn cảnh sát, vừa bước xuống xe Trần Nhiên thở phào.
Ngồi trên xe ra cô không cảm thấy áp lực mà thứ khiến cô khó chịu là đôi tay Tiểu Như đang đặt lên cánh tay cô
Haizzz thực sự sức lực của Tiểu Như rất lớn, nhìn cái cơ thể nhỏ bé ấy có ai ngờ vết đỏ in hằn trên tay cô là do cô bé ấy gây ra
Trần Nhiên quay người qua, cô vỗ lên vai Tiểu Như
" Tiểu Như chị thực sự không lo tương lai em bị bắt nạt đâu, thật đấy"
Nói xong Trần Nhiên quay người bước theo đám người đi vào đồn cảnh sát.
Ở phía sau Tiểu Như ngơ ngác
" Bị bắt nạt gì vậy chị Nhiên?"
Không đứng ngẩn ngơ quá lâu Tiểu Như nhanh chóng chạy theo Trần Nhiên vào phía trong.
Phía trong đồn cảnh sát, đám người Trần Nhiên ai nấy đều mang vẻ mặt đằng đằng sát khí nhìn cảnh sát
Đám người họ không giống là người của hai phe mà như một lũ tội phạm đang đi vào đồn cảnh sát gây chuyện
Trần Nhiên đi đến trước mặt cảnh sát, cô bày ra vẻ mặt đáng thương nhìn vào họ
" Anh cảnh sát tôi muốn kiện họ tội vu khống và xâm phạm đời tư cá nhân của người khác " vừa nói Trần Nhiên vừa đưa tay chỉ về hai anh chàng vừa gây chuyện với cô
Anh chàng mặc áo xám đi tới nói lớn :" Anh cảnh sát anh nhìn xem tôi là Trương Hạo " anh ta chỉ tay về phía anh chẳng mặc áo xanh
" Anh nhìn xem anh đấy là Ngô Minh Khải, chúng tôi đều là người nổi tiếng thì cần gì phải xâm phạm đời tư của cô ta
Trên khuôn mặt Trương Hạo bày ra vẻ mặt đầy ghét bỏ, anh ta nhìn về phía Trần Nhiên
" Anh cảnh sát tôi muốn tố cáo cô ta tôi xâm phạm đời tư, cô ta chụp lén ảnh chúng tôi "
Lời nói của Trương Hạo vừa hết, ánh mắt một đám người vẻ mặt nghi ngờ đồng loạt nhìn về phía Trần Nhiên.
Trong suy nghĩ của họ quả thật khả năng cô xâm phạm đời tư của hai anh chàng kia là rất lớn, dù sao họ cũng là người nổi tiếng
Cơ thể Trần Nhiên hơn run nhẹ, cô biết rõ sự nghĩ ngờ của họ là vì cái gì.
Cô bình thản nở một nụ cười nhìn quanh bọn họ
" Anh cảnh sát hay là anh đưa tôi vào phòng thẩm vấn để tra hỏi đi
Bầu không khí tĩnh lặng, tất cả mọi người trong đồn cảnh sát đều dừng lại hành động của bản thân mà nhìn về phía Trần Nhiên.
Lần đầu tiên họ nghe có người muốn tự đưa bản thân vào phòng thẩm vấn
Bầu không khí tĩnh lặng của đồn cảnh sát làm Trần Nhiên có chút không quen, cô nhìn về đám người cười cười xua tay
" Tôi chỉ đùa thôi "
Mọi người lại tiếp tục với công việc của bản thân.
Câu nói " Tôi chỉ đùa thôi của Trần Nhiên làm mạch não của họ trở lại bình thường.
Tình huống vừa nãy làm họ nghi ngờ có phía Trần Nhiên đi nhầm nơi không, nơi cô phía đi đáng lẽ là bệnh viện tâm thần
Nhìn bọn họ Trần Nhiên thở dài, mọi chuyện có cần làm quá đến vậy không.
Cô chỉ hơi tò mò về cái phòng thẩm vấn khiến mọi tội phạm đều ghê sợ trông như thế nào thôi mà
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...