“Mời tôi ăn cơm.”
Rolin còn tưởng hắn sẽ nói ra yêu cầu gì quá quắt, ví dụ như làm tài xế cho hắn nửa tháng gì đó, không nghĩ tới chỉ là mời một bữa cơm mà thôi, vậy là tốt rồi, Rolin anh cũng cần phải ăn cơm rồi.
“Nhà hàng tôi chọn.” Shade xoay người đi thẳng ra ngoài, người bán hàng hai bên cúi chào tới tấp, tiễn bọn họ tới cửa thủy tinh, đúng là rất có tác phong của hoàng tử trẻ mà.
Thực sự là khi bước vào cửa nhà hàng, Rolin có chút hối hận. Shade là ai a, hắn có thể dùng cơm ở nhà hàng bình thường sao? Shade vốn là có lái xe tới, nhưng dường như hắn muốn lợi dụng triệt để Rolin, nên đã bỏ chiếc xe thể thao Porsche của mình mà tình nguyện ngồi lên chiếc xe lỗi thời Mercedes-Benz của Rolin.
“Khá sạch sẽ và ngăn nắp.” Tiểu vương tử hiếm khi có thể phun ra một câu nói hay, tuy rằng giọng điệu vẫn như không hề có ý đó.
Rolin không nói gì, chỉ là mở cửa xe rồi theo chỉ dẫn của đối phương chạy tới cửa một nhà hàng sang trọng.
Shade hất hất đầu, ý nói Rolin ném chìa khóa cho cậu trai ở bãi đậu xe, còn mình thì mở cửa bước tới cửa thủy tinh như đang đi trên sàn catwalk, Rolin xấu hổ đi theo sau hắn.
Tên này quả là một tên phi thường biết hưởng thụ cuộc sống, chỉ ăn một bữa cơm mà cũng leo lên tận tầng cao nhất, nơi mà được gọi là có “phong cảnh” đẹp. Mở một chai rượu vang lâu năm, thanh âm khi nắp chai bị bật mở làm Rolin không tự chủ được mà đau lòng một trận.
“Sao lại không uống? Không lẽ anh dị ứng với rượu vang?” Shade nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu, chất lỏng màu đỏ quay vòng vòng bên trong ly.
“Không phải, tôi là chỉ thấy lạ vì sao anh đi dạo phố mà không dẫn theo bạn gái thôi, ví dụ như vị tiểu thư đi cùng anh ngày đó, hai người hẳn là tương đối hợp nhau.” Rolin cũng cầm ly rượu lên, nếu đã là anh trả tiền, đương nhiên cũng phải uống hết phần của mình chứ. Bất quá tiếng lòng của anh mà bị Melanie nghe thấy, đối phương nhất định sẽ lại giáo huấn anh “Dư tiền như vậy sao không tiết kiệm, rồi sau đó đem quyên góp cho quỹ từ thiện a.”
Vừa dứt lời, sắc mặt Shade liền thay đổi, “Thế nào, ý anh là tôi và anh không hợp nhau?”
Rolin xấu hổ, đây rốt cuộc là chuyện gì a…
“Ý của tôi là, tôi không biết gì về thời trang thời thượng.” Rolin lại càng cảm thấy đau lòng, vì an ủi đối phương mà còn phải tự hạ thấp bản thân mình…
Bất quá Shade đối diện sắc mặt cũng dịu đi khá nhiều, “Đúng vậy, anh đối với thời trang thời thượng còn hơi kém, chỉ cần ở bên cạnh tôi nhiều một chút, tôi sẽ dạy anh,”
Đại ca à, anh không nhầm chứ, ở bên cạnh anh á? Chỉ sợ khi tôi còn chưa tới 30 tuổi không những bị cao huyết áp mà lại còn kèm thêm bệnh tim nữa đấy, nói không chừng còn có thể chết yểu chứ chả chơi!
Rolin không trả lời Shade, chỉ tiếp tục bắt chước điệu cười của Feldt, đối phương mặc dù có chút bất mãn với phản ứng của anh, nhưng chỉ buồn bã mà uống rượu vang.
Món khai vị, món chính, salad còn có món tráng miệng lần lượt được dọn lên, hai người đối diện nhau không nói gì mà chỉ im lặng dùng bữa, mãi đến khi di động của Rolin rung lên, là Feldt gọi.
Đúng dậy, Rolin vừa định bước ra cửa, liền bị Shade một phát túm trở lại.
“Anh muốn đi đâu?”
“Cộng sự tôi gọi đến, có thể là có chuyện gấp.”
“Cộng sự?” Shade ngoài ý muốn còn nhớ rõ Feldt, tuy rằng đã không có ấn tượng gì về lí do mình ngơ ngác đứng dưới lấu phòng thí nghiệm, “Người gọi là Feldt? Anh thích anh ta?”
Rolin thấy địch ý trong mắt Shade thì cảm thấy buồn cười, “Anh ta là cộng sự của tôi, dựa theo quy tắc của FBI, cộng sự khi hợp tác không được phép yêu nhau.”
Shade chậm rãi buông tay ra, nhưng sắc mặt vẫn rất khó coi. Rolin trong lòng âm thầm gào thét, tôi mặc kệ anh tức giận đấy!
Ngồi trước cửa nhà hàng, Rolin nhận điện thoại.
“Hắc, hai người ở chung thế nào rồi?”
“Chúng tôi?” Rolin giơ tay nhìn đồng hồ một chút, năm giờ bốn mươi phút chiều, nắng chiều vẫn rọi trên mặt đất, “Trời còn chưa tối mà, anh hình như không ngủ a?”
“Tôi còn phải dạy cậu một vài tuyệt chiêu mà,” Thanh âm của Feldt mang theo ý cười, “Bằng không cậu cùng hắn nửa ngày cũng không có tiến triển.”
“Nga? Anh có đề nghị gì?” Rolin cười cười trong bụng, đang muốn chiêm ngưỡng qua kinh nghiệm theo đuổi đàn ông dày dặn của Feldt.
Sau khi nghe xong đề nghị của Feldt, Rolin chỉ cảm thấy đen mặt.
“Hắc, lần trước anh nói Shade có ý với tôi, hơn nữa còn là 0… là thật? Không phải chỉ chọc tôi sao?” Rolin cảm thấy mình vẫn phải xác định lại một chút thì tốt hơn.
“Ân, năm mươi năm mươi đi.”
“Cái gì gọi là năm mươi năm mươi? Nếu hắn không có ý với tôi, tôi đây lại chạy tới gần hắn chẳng phải là làm trò cười cho anh sao?”
“Ha ha, yên tâm, hắn tuyệt đối có ý với cậu. Nhớ rõ làm đúng lời tôi a.” Feldt nói xong, liền dập máy.
Rolin run lên, cách của Feldt thực rất … 囧,bảo anh phải làm như nào đây?!
Nghĩ tới nghĩ lui, để nhanh chóng kết thúc vụ trường án này, tiến sĩ D anh sẽ sẵn sàng hi sinh!
Quay lại bàn ăn, Shade ngồi quay lưng lại phía anh đang gõ gõ ngón tay lên bàn ăn, vị thiên chi kiêu tử này chỉ sợ đời này còn chưa chờ đợi ai. Rolin âm thầm hít một hơi, cố nặn ra nụ cười của Feldt, đi tới phía sau Shade, không đợi đối phương quay đầu lại, Rolin liền cúi người, khi môi chỉ còn cách tai Shade khoảng 2cm thì dừng lại.
“Chờ lâu rồi sao? Thực xin lỗi.”
Nói xong, liền chậm rãi trở lại chỗ mình ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn đối phương, chậm rãi nói: “Đồ ăn có phải đã nguội hết rồi không, có muốn gọi thêm món gì nữa không?”
Kỳ lạ chính là người kiên nhẫn đã sớm bị mài hết là Shade lại không hề tức giận, ngược lại nghiêng đầu đi, “Không cần.” Rolin hoài nghi hai mắt mình có phải đã có vấn đề, đối phương từ cổ hồng đến tận tai. Không lẽ chiến thuật “ghé sát bên tai giải thích” của Feldt lại có hiệu quả? Rolin anh như thế nào tới bây giờ mới biết, ngoài trừ phụ nữ, ngay cả đàn ông cũng là loài động vật khó hiểu?
Vậy tiếp tục bước tiếp theo sao?
Rolin nhấc chai rượu trên giá lên, duỗi thẳng cánh tay, nghiêng người tới trước, để lộ ra cẩn cổ của mình, rượu vang chảy vào ly của Shade, anh hạ mắt xuống, cười với đối phương: “Vậy uống thêm một ly đi, chờ tôi ăn xong, chúng ta có thể đi xem phim.”
“Được rồi, vậy anh ăn nhanh một chút.”
Nói thừa, ông đây từ bỏ mặt mũi đi rót rượu cho anh, anh đương nhiên phải trả lại sĩ diện cho tôi chứ, chờ hung án được giải quyết đi, xem tôi xử anh như nào!
Cơm nước xong, Rolin vừa ngồi vào trong xe, liền thấy trên tay lái có hai vé xem phim. Tên Feldt này, thậm chí đến vé cũng đều đã chuẩn xong hết rồi, nếu hắn có hứng thú về việc câu dẫn Shade như vậy, sao không tự mình ra trận đi?
Mà lại còn là bộ phim tình cảm chán phèo nữa.
Khi đi vào, phòng chiếu đã tắt đèn, phim cũng vừa mới bắt đầu được chừng hai phút. Một mảnh tối đen như mực, năng lực thích ứng với bóng tối của Rolin rất nhanh, ai bảo cộng sự của anh và tên tiểu quỷ kia đều là động vật về đêm chứ! Nhưng Shade lại không thể như trước, chưa đi được hai bước thì thiếu chút nữa ngã nhào.
“Hắc! Đỡ tôi!” Tiểu vương tử tức giận, ý như anh rất hân hạnh khi được ngài đây nhận lời cùng đi xem phim, vậy mà anh còn dám phục vụ bất toàn như vậy! Nhưng bất kể thế nào, Rolin cuối cùng vẫn phải đưa tay kéo hắn lại, hai người đàn ông thân cao hơn một mét tám cứ như vậy tay nắm tay đi tới chỗ ngồi.
Thật vất vả ngồi xuống, nam nữ diễn viên trong phim cũng đã xuất hiện, cá nhân hai người ngay cả nhìn đối phương cũng không vừa mắt, ầm ĩ một trận, rồi lại buồn bã chia ta. Rolin trong lòng thầm nghĩ, loại phim tình cảm sáo rỗng này, rõ ràng là thích hợp với Melanie hơn mà.
Phim chiếu được hơn nửa, Rolin đã bắt đầu ngáp, nhớ tới cách của Feldt bày cho mình, anh nhắm mắt lại, ngả qua bên cạnh, đầu rơi trúng ngay trên vai Shade.
Anh thầm nghĩ, Shade hẳn là sẽ không kiên nhẫn mà lay tỉnh mình, sau đó sẽ chứng minh được cách của Feldt căn bản là không dùng được.
Bất quá sự tình hình như phát triển ngoài dự liệu của Rolin.
Shade không hế đẩy anh ra, hắn thậm chí còn không nhúc nhích mà duy trì tư thế kia, giống như sợ sẽ làm Rolin tỉnh. Đại khái mười mấy phút trôi qua, Rolin suýt chút nữa cũng ngủ thật. Ngay lúc ấy, anh cảm thấy có người dùng ngón tay chậm rãi vuốt ve cổ mình, rồi dọc theo đường cong cằm tiến lên môi, ngón tay chà sát môi…
Rolin trong lòng đổ một trận mồ hôi lạnh… không thể nào, Shade thật đúng là sẽ động tay động chân với mình? Hay bây giờ làm bộ như tỉnh lại?
Còn chưa kịp mở mắt, không nghĩ tới môi đối phương đã muốn hạ xuống. Đầu Rolin và Shade cơ hồ ngược hướng, cảm giác được gò má đối phương trượt qua má mình, đôi môi bị đôi phương ngậm lấy, công khai xâm chiếm.
Có bình tĩnh hơn nữa cũng không thể giả vờ nổi nữa.
Rolin liền mở mắt, ngồi thẳng dậy, thừa dịp đối phương chưa kịp quấn lấy mình thì nhanh chóng tách khỏi.
“Anh đang giả vờ ngủ.” Giọng nói đè thấp của Shade truyền đến.
“Bộ phim rất nhàm chán.” Rolin rất muốn nói cứ coi như tôi giả ngủ đi, so với anh đi hôn trộm còn tốt hơn nhiều, tiếc là trong người còn mang nhiệm vụ, nếu như cứ như vậy bộc phát mà cương với hắn, không chừng trở về Feldt sẽ lại có cớ để cười nhạo mình.
“Vậy chúng ta làm chút chuyện không nhàm chán là được rồi.” Shade nghiêng mình tìm tới trước mặt Rolin, lần nữa bắt lấy môi anh, lúc này thật bất đồng với sự cẩn thận vừa nãy, lại mang theo ý cưỡng ép, trực tiếp mạnh mẽ hôn xuống.
Rolin dù sao cũng chịu qua huấn luyện đánh đấm chuyện nghiệp kịch liệt, muốn bật Shade kì thực rất dễ dàng, nhưng lại không nghĩ tới tay đối phương lại cách quần bắt lấy nhược điểm giữa hay chân anh, tựa như đang cảnh cáo Rolin không nên hành động thiếu suy nghĩ. Càm giác lưỡi Shade đảo qua hàm trên của mình, ngày càng linh động, Rolin khó khăn hô hấp, chỉ muốn trở về lôi Feldt ra đánh cho một trận tơi tả, hỏi hắn sao lại ra cái chủ ý thối nát này!
Shade càng lúc càng điên cuồng, cùng Rolin dây dưa, bởi vì khí lực quá lớn, đầu Rolin cứ như vậy bị ép dính sát vào lưng ghế.
Đêm nay thật là kinh khủng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...