Dạ Khúc
Duy Thức ngồi bên quầy rượu trong Đỉnh Lung Linh, quán cà phê ngự trị trên tầng cao nhất của tòa nhà cao nhất thành phố. Anh nhẩn nha chất rượu thượng hạng màu hổ phách, sóng sánh trong chiếc ly pha lê thanh tú được chế tác thủ công. Tiếng dương cầm ngọt lành như giọt sương mai reo múa trên phiến lá bên hồ, quyện chặt vào tiếng vĩ cầm da diết, khiến lòng người đê mê quên bẵng thời gian. Chất sáng hoa lệ thắp lên từ những ngọn nến thơm thoảng ra làn hương lạ lùng dịu nhẹ, hương của loài hoa bí mật đến từ một thung lũng cao xa nào đấy.
- Xin lỗi đã đế ngài chờ lâu. - Một người đàn ông đến cạnh Duy Thức.
- Cho ta xem tấm hình. - Duy Thức vào thẳng chủ đề, mắt vẫn hướng về ly rượu trên tay, chẳng ném cho người đàn ông một cái nhìn.
Người đàn ông rút từ túi trong áo khoác ra một tấm hình và đặt nó lên quầy rượu, đẩy về phía Duy Thức. Cúi nhìn tấm hình trong một tíc tắc, rồi Duy Thức điềm nhiên uống cạn ly rượu. Cơ mặt anh chẳng động đậy. Ánh mắt anh không biểu thị thái độ nào. Những khoảng yên lặng nhã nhặn trôi qua.
- Thâm cung bí sử hoàng gia, tôi không có gan tò mò. – Sốt ruột, người đàn ông lên tiếng - Nhưng vị Nữ Hoàng đã đính hôn mà đêm tối lại tìm đến một chàng trai khác, thì thật là... Chàng trai ấy còn là ngôi sao thần tượng Gin, người yêu của minh tinh Nhã Lan. Tin này nóng sốt và kịch tính hơn bất kỳ chuyện thị phi nào của làng giải trí. Sẽ không tờ báo nào dám đăng tấm hình này. - Duy Thức nhẹ nhàng nhấc lên hình chụp Gia Tú và Bách, ánh mắt chẳng tỏ chút quan tâm. Trong hình, Gia Tú ngồi tựa đầu vào vai Bách ở ban công nhà anh. Cả hai lơ đãng ngắm bầu trời chằng chịt những dải mây màu đen tím mỏng mảnh. Một đôi tình tứ, nhưng ẩn hiện nét mệt mỏi và rời rạc.
Sẽ không tờ báo nào dám bất kính với Hoàng Gia để bị đóng cửa. Nhưng những tin hóng hớt trên mạng thì đâu ai biết nguồn gốc, lại lan truyền cực nhanh. - Người đàn ông nói cứng - Công chúng có quyền biết sự thật về vị Nữ Hoàng thập toàn thập mỹ mà họ tôn sùng.
Ta đã nghĩ ngươi đến đây với thiện chí. - Duy Thức nhìn thẳng vào người đàn ông. Một chiếc lông mày anh nhướn nhanh, mai mỉa và đắc thắng.
Một vị trí trong viện Nội Cung. Càng cao càng tốt. - Biết chẳng thể đôi co với kẻ trên cơ mình, người đàn ông đánh bài ngửa.
Cao hay thấp còn tùy thuộc thái độ hợp tác của ngươi.
- Duy Thức khoan khoái hớp ly rượu vừa được đem ra - Làm sao ngươi có tấm hình này?
- Nhã Lan. Tuần trước tôi có buổi phỏng vấn Nhã Lan và cô ấy đã đưa nó cho tôi. - Thái độ của tay phóng viên chuyển sang nhún nhường, rồi nói tiếp bằng giọng cảm- thông-giả-vờ - Có lẽ vì ghen. Ghen với một Nữ Hoàng, quả là lực bất tòng tâm. Buộc phải hai tay dâng bạn trai cho người khác, mà chẳng thể cam lòng.
- Nếu xót thương Nhã Lan, ngươi đã không hẹn ta. - Duy Thức khinh khỉnh. Anh đưa tấm hình lên ngang tầm mắt, ánh mắt sáng lên bởi ý nghĩ vừa chớm.
- Sống phải vì mình, thưa ngài!
- Tuần sau sẽ có quyết định bổ nhiệm vào Viện Nội Cung. Nhưng ngay sáng mai, ngươi phải cho đăng tấm hình lên trang nhất báo. - Những ngón tay Duy Thức buông ra, thả tấm hình liệng thân xuống quầy rượu. Anh cười khẩy một cái nhanh, khi nhận biết gương mặt đang thuỗn ra vì rối của tay phóng viên - Một tấm hình khác, đêm nay ngươi sẽ nhận được.
Duy Thức hớp một ngụm rượu, thư thái tận hưởng làn nồng ấm dần ve vuốt khắp lồng ngực mình. Rượu ngon. Nhạc êm. Nến thơm. Bao quanh anh là sự toàn bích tuyệt đối.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...