Nên diễn tả cảm xúc của anh thế nào đây?
Chính là vẻ mặt cực kỳ chán ghét.
Chắc hẳn khi nghe Thời Hoan nói ra yêu cầu này thì trong lòng anh đã có kết luận cho cô rồi.
Nhận định rằng cô là một kẻ mưu mô, bày đủ chiêu trò, thậm chí không ngại mang danh người giúp việc cũng phải bước vào nhà họ Giang để tiếp cận anh, con người không biết xấu hổ, sau khi tự dâng hiến đến có thai thì to gan đẩy mợ hai nhà họ Giang xuống lầu, hại cô ấy sẩy thai, cuối cùng lại ỷ vào miếng thịt trong bụng mình mà nảy sinh ý đồ thay thế vị trí, người phụ nữ mang tâm địa độc ác muốn một bước lên mây!
Nếu người này không phải chính bản thân Thời Hoan, thì cô cũng cho là như vậy, xét cho cùng mọi hành vi lô-gích đều rất chặt chẽ.
Thời Hoan hít sâu một hơi, nói ra yêu cầu thứ hai của mình dưới cái nhìn châm biếm của Giang Hà Thâm và ánh mắt khó tin của bà Giang: "Tôi còn muốn ký một hợp đồng với Giang Hà Thâm.
"
"Tôi sợ các người đợi sau tôi sinh con thì bắt tôi lập tức ly hôn với Giang Hà Thâm, cho nên cần ký hợp đồng, quan hệ hôn nhân ít nhất phải kéo dài 3 năm, trong 3 năm này, nếu Giang Hà Thâm chủ động ly hôn, thì một nửa cổ phần tập đoàn hàng không Hằng An mà Giang Hà Thâm nắm trong tay đều phải chuyển nhượng cho tôi.
"
Bà Giang suýt nữa lại muốn xông lên tát cho người phụ nữ thấp hèn này một bạt tai!
"Cô đang nằm mơ gì đấy?!"
Bà Giang chưa bao giờ gặp cô gái nào vô sỉ và hèn hạ như vậy: "Cô tưởng cô là cái thá gì? Hả? Nghĩ rằng mang thai nên thật sự coi mình là thỏi vàng sao? Cô đừng tưởng qua 4 tháng rồi chúng tôi không thể cho cô ngồi tù, cô! "
"Quả thật ở trước mặt các người tôi chẳng là gì cả, nhưng bây giờ tôi mang thai rồi.
" Thời Hoan nói chậm rãi: "Mang đứa con cứu mạng Giang Hà Thâm đấy!"
Một câu nói nhẹ tựa gió thoảng mây bay lại như một bàn tay kẹp vào cổ người mẹ hết mực yêu thương con như bà Giang!
"Các người có thể không đồng ý, cũng có thể tiếp tục giam giữ tôi, nhưng cái thứ nằm trong bụng tôi, tôi muốn 'lấy nó ra' thì vẫn rất dễ dàng, té ngã, đụng vào cạnh bàn gì đó, các người có thể thử xem, là các người có nhiều cách giam cầm tôi, hay tôi có nhiều cách tự hại mình, dù sao thì tôi cũng chẳng là gì cả, các người tưởng rằng tôi còn sợ chết hay sao?"
Thời Hoan suy nghĩ chu đáo như vậy, rõ ràng đã có âm mưu từ lâu, nói không chừng trong 4 tháng bị giam ở lầu bên đấy, trong đầu cô đều tính toán những chuyện này! Bà Giang lắc đầu: "Cô đúng là! "
Thời Hoan dịu dàng hỏi: "Cậu hai, cậu nói xem thế nào?"
Giang Hà Thâm lạnh lùng cười khẩy: "Tôi nói cô đang tìm cái chết.
"
Thời Hoan khẽ cười: "Có cậu hai chết cùng tôi, đó là vinh hạnh của tôi.
"
"Cô muốn tiền bạc, muốn nhà muốn xe, thậm chí muốn công việc và địa vị, chúng tôi đều có thể cho cô, duy chỉ có việc này, chúng tôi tuyệt đối không thể đồng ý!" Bà Giang nói rõ ràng từng chữ: "Vợ của Hà Thâm là! "
"Tống Vy ấy à?" Thời Hoan lắc đầu: "Cô ta cũng chỉ vì mang thai nên mới có thể trở thành mợ hai nhà họ Giang trên danh nghĩa, nhưng thực tế, chẳng phải cô ta và cậu hai vẫn chưa đăng ký kết hôn đó sao? Họ không được tính là vợ chồng.
"
Nét mặt Giang Hà Thâm cực kỳlạnh, ra hiệu cho Thời Hoan khom người.
Thời Hoan ngừng một lát, sau đó liền ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh xe lăn của anh, Giang Hà Thâm giơ tay nắm cằm cô, nhìn gương mặt khiến cho đêm đó anh mất kiểm soát muốn hết lần này đến lần khác: "Ngay cả chuyện này cũng biết, chuẩn bị đầy đủ quá nhỉ.
"
Bà Giang lại càng tức giận hơn, người phụ nữ hèn hạ này việc gì cũng nghe ngóng, việc gì cũng đều chuẩn bị xong rồi, thế mà họ lại trúng kế của cô ta! Bây giờ bị cô ta nắm thóp!
Thời Hoan nhìn vào đôi mắt anh: "Yêu cầu của tôi, chính là muốn làm vợ chồng với cậu 3 năm, chỉ 3 năm mà thôi, so với một đời của cậu, nó chỉ là một phần nhỏ, cậu cũng không thể nhân nhượng sao?"
Ngón tay của Giang Hà Thâm ấn vào khoé môi của cô, lại lộ ra một nụ cười mang hàm ý khó hiểu: "Được, tôi đồng ý với cô, mong rằng trong 3 năm này cô có thể ngồi vững vị trí bà Giang.
"
"Tôi muốn lập tức đăng ký kết hôn.
" Thời Hoan được nước lấn tới: "Lập tức ký hợp đồng.
"
"Rất cẩn thận, sợ sẽ như Tống Vy, chỉ là mợ hai nhà họ Giang trên danh nghĩa?" Bàn tay nắm cằm cô của Giang Hà Thâm đang dùng sức, Thời Hoan rất đau, nhưng cô không lên tiếng phản kháng, cũng không né tránh.
Trong con ngươi của người đàn ông thấp thoáng dâng trào luồng khí đen, tỏ rõ việc bị cô uy hiếp, anh vốn không hề bình thản như vẻ ngoài.
"Được, lập tức đăng ký kết hôn, lập tức ký hợp đồng.
"
~Hết chương 4~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...