- Nếu như ngươi muốn giết ta, thì cũng sẽ không nói với ta những điều này. Xem ra, ở trong lòng ngươi thì ta đã có vị trí.
Thần Dạ nhìn Phong Tam Nương, hài hước cười nói thêm:
- Ta mặc dù không phải một kẻ háo sắc. Nhưng mà, nếu là đồng dạng một màn lúc nãy trong phòng, phát sinh lần thứ hai, thì ta nhất định sẽ không rút tay.
- Ngươi?
Sắc mặt Phong Tam Nương hoàn toàn đỏ bừng. Nàng làm như vậy chỉ vì muốn thử dò xét người thiếu niên trước mặt. Nếu như hắn thật sự muốn xằng bậy thì nàng cũng sẽ không để cho hắn được dễ chịu. Vậy mà trước mắt lại bị người khác lấy chuyện này trở thành đề tài luận bàn, thì nàng làm thế nào không giận!
- Ha ha!
Thần Dạ cười to:
- Mỹ nhân Như Ngọc, liền cực kỳ mất hồn. Phong cô nương, nếu như có cơ hội, ta thật muốn cùng ngươi cùng qua một đêm xuân phong. Chỉ hy vọng đến lúc đó, ngươi ngàn vạn lần không nên cự tuyệt a!
- Cút, nếu không, ta giết ngươi!
Phong Tam Nương tức tối đến cực độ!
- Ha ha!
Thần Dạ khẽ lướt ra, rồi nhanh chóng biến mất ở trong bóng tối. Chỉ có tiếng cười to kia cũng là thật lâu không hề tiêu tan. Âm thanh càn rỡ vẫn quanh quẩn ở trong thiên địa.
- Phong Tam Nương, Bổn thiếu gia đã nói. Rốt cuộc sẽ có một ngày, ta sẽ thu phục ngươi. Mà ngươi cũng nói, phải đợi Bổn thiếu gia. Cho nên, ngoại trừ Bổn thiếu gia ra, ngươi ngàn vạn lần không nên ở trước mặt những người khác mà để lộ ra cái loại tình cảm đặc biệt này của ngươi !
- Bởi vì, ngoài Bổn thiếu gia ra, những người khác vào đúng lúc đó ắt muốn, đều là làm thế nào đẩy ngươi lên trên giường. Chỉ có Bổn thiếu gia, mới có thể từ từ tán thưởng khen ngợi ngươi....
- Tiểu tử hỗn trướng, dám ăn đậu hũ của ta!
Phong Tam Nương giận dữ không thôi. Nhưng sau khi nhìn thấy Thần Dạ đi xa, khóe miệng của nàng đột nhiên xuất hiện một đường cong giảo hoạt.
- Tiểu oan gia, tỷ tỷ biết, ngươi không phải người của Thu Chấn lão cẩu. Tỷ tỷ càng biết hinh tính hiếu kỳ của ngươi. Tiếp theo, liền chúc ngươi may mắn!
- Bổn thiếu gia vẫn còn chưa bao giờ cầm tay một thiếu nữ, sao phải ăn ba ba như thế. Yêu tinh, lần này đây hẳn có khả năng khiến ngươi tức chết đi được chứ?
Sau khi rời khỏi rất xa, Thần Dạ mới từ từ dừng bước tiến, quay đầu lại nhìn về phương xa, rồi vừa cười như có như không mà nói.
Quỷ Mộ thần kỳ như vậy, Phong Tam Nương lại có khả năng điều khiển ít nhiều.... Nhưng mà, từ trong lời nói của nàng có khả năng nghe ra, đối với Quỷ Mộ thì bản thân nàng cũng không hoàn toàn biết rõ ràng.
Nếu không phải như thế, sau khi lợi dụng Quỷ Mộ khiến cho Thu Chấn chú ý thì tiến tới, Phong Tam Nương liền có khả năng phối hợp Quỷ Mộ để giết Thu Chấn, sẽ không dễ dàng tha thứ cho lão sống đến hôm nay!
- Lại đi đến Quỷ Mộ nhìn một cái!
Tối hôm qua là đêm trăng tròn, buổi tối hôm nay ánh trăng đồng dạng cũng không khác lắm. Nhưng mà trong bãi tha ma đã không còn có Hoạt Tử Nhân đi ra từ bên trong phần mộ.
Im lặng, một mình đứng ở chỗ này, cảm nhận được gió mát chung quanh. Nói thật, thì đúng là làm cho người ta có một loại cảm giác lành lạnh.
Lực lượng linh hồn từ trong mi tâm cực kì nhanh chóng tuôn trào dữ dội ra ngoài. Nhưng vừa mới rời khỏi Thần Dạ để tới phần mộ gần nhất thì nó đã bị kết giới vô hình ngăn cản, nên lại khó khăn thẩm thấu tiến thêm nửa phần.
- Thiên Đao!
Thần Dạ vừa quát nhỏ, bàn tay chấn động, hào quang trắng bao vây lấy Thiên Đao. Nó trực tiếp xuất hiện ở trên một phần mộ trên, hào quang trắng chợt chiếu xuống. Tuy nhiên, có khả năng nhìn thấy, hào quang trắng của Thiên Đao mặc dù đã bao bọc phần mộ, nhưng mà bởi vì có kết giới nên hào quang từ đầu đến cuối vô phương đích thực tiến tới gần phần mộ.
Nhưng mà Thần Dạ tin tưởng, Thiên Đao mặc dù đang ở trạng thái rất kém cỏi, thế nhưng năng lượng mà nó có được cũng nhất định tại còn hơn mình. Hắn vẫn có biện pháp, để cảm ứng được rõ ràng điều này.
Vẻn vẹn là chỉ chốc lát, Cổ Đế Điện cực kì nhanh chóng bay ra từ bên trong Thiên Đao, tia sáng tím biếc trong Cổ Đế Điện, cũng như Thiên Đao lại bao phủ xuống.
Nhưng bất luận là lực của Thiên Đao, hay lực của Cổ Đế Điện vẫn đều không thể đột phá đạo kết giới kia!
- Đao Linh?
- Chủ nhân, kết giới thập phần cường đại, không phải ta và Cổ Đế Điện hiện tại có khả năng đủ phá vỡ.
Đao Linh trầm giọng nói.
Sau khi suy nghĩ, Thần Dạ nói:
- Nếu vô phương phá vỡ thì quên đi, trở về đi!
Đúng vào lúc Thần Dạ thu hồi Thiên Đao và Cổ Đế Điện thì đột nhiên, một đạo khí tức hỗn loạn, từ bên trong phần mộ đã bùng lên cực kì nhanh chóng. Tức thì, khí tức tăng vọt, ngược lại đã bao bọc hai đại thần vật này vào.
- Chủ nhân, Hoạt Tử Nhân trong phần mộ này lại muốn hút năng lượng của ta và Cổ Đế Điện.
Nghe vậy, Thần Dạ kinh hãi!
Hắn đã chứng kiến những Hoạt Tử Nhân này. Hắn biết, bọn họ là dựa vào hấp thu tinh hoa thiên địa, để duy trì được sự tồn tại của mình. Nhưng không ngờ, năng lượng của Thiên Đao và Cổ Đế Điện thì Hoạt Tử Nhân cũng cảm thấy hứng thú.
Điều đích thực để cho Thần Dạ giật mình chính là, Hoạt Tử Nhân lại có khả năng cảm ứng được năng lượng của Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện? Hoạt Tử Nhân, dù sao không phải người a!
- Đao Linh, có biện pháp nào dẫn hắn xuất hiện hay không?
Trong lòng Thần Dạ có một ý nghĩ can đảm. Hoạt Tử Nhân rõ ràng cảm thấy hứng thú đối với năng lượng của Thiên Đao và Cổ Đế Điện. Như vậy, nếu như sau khi mượn được hai đại thần vật này, thì có khả năng dẫn ra một Hoạt Tử Nhân sao?
Mặc dù Hoạt Tử Nhân đã không có được linh trí cơ bản như nhân loại, nhưng nếu như có thể bắt được một cỗ như thế, nói không chừng, có khả năng từ trên người nó phát hiện ra một chút bí mật của phiến Quỷ Mộ này.
Thần Dạ vốn không phải có lòng tham, hắn không cần Quỷ Mộ này làm của riêng. Mà là Quỷ Mộ thật sự thần kỳ, Hoạt Tử Nhân cũng đủ kỳ lạ. Nếu có thể thu được một cỗ Hoạt Tử Nhân mang theo bên người, thì trong thời gian ngắn mà nói, vật nầy sẽ trở thành đồng bạn chính mạnh mẽ tràn trề sức lực của mình!
Thần Dạ dám cam đoan, chỉ cần không tiếp xúc với ánh mặt trời, thì uy lực của Hoạt Tử Nhân sẽ tuyệt đối làm cho ngay cả loại cao thủ cấp số Thu Chấn cũng không cách nào ngăn cản.
Bên người, có một cao thủ cảnh giới Trung Huyền Tứ Trọng trở lên, hơn nữa cao thủ này có lẽ vô cùng trung thành, sẽ không phản bội. Chuyện tốt đến thế này, biết tìm nơi nào đây?
- Có thể được, đúng là có thể được. Nhưng chủ nhân....
Đao Linh nói nghiêm túc:
- Với sức chiến đấu mà Hoạt Tử Nhân đã biểu hiện ra ngoài, chúng ta chưa chắc có khả năng bắt được hắn. Hơn nữa, chủ nhân đừng quên, Hoạt Tử Nhân, có lẽ chỉ có thể vào đêm trăng tròn mới tự động rời khỏi phần mộ để hấp thu năng lượng. Nếu như ta và Cổ Đế Điện hiện tại mang hắn ra ngoài, vậy không có thể đảm bảo, Hoạt Tử Nhân này đến tột cùng sẽ gây ra động tĩnh lớn như thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...