Cửu Vương Gia Yêu Triền Vạn Quán
Tiền Vinh căn dặn hạ nhân gói gém tư trang, chỉ chờ Trang Cửu đến chỗ hoàng thượng xin được nghỉ ngơi một thời gian trở về, tính cả Trang Khổng, ba người cùng đi Giang Nam”nghỉ ngơi du ngoạn”.
Một chốc sau, Trang Cửu quay về, lấp ló phía sau hắn là Trang tiểu thập tam điện hạ, bày ra vẻ mặt nịnh nọt.
Tiền Vinh vừa thấy nó liền biết ngay chuyện gì đã xảy ra, khoanh tay trước ngực không lên tiếng. Trang Di vội vàng bước về phía trước:”Tiểu thập tam không nỡ rời xa Hoàng thúc và Tiền thúc một thời gian dài, nên khẩn cầu Hoàng thúc dẫn tiểu thập tam đi cùng, Tiền thúc đừng nói không đồng ý nha?”
Tiền Vinh nhếch miệng cười:”Hoàng thúc ngươi đã đáp ứng rồi, ta có gì để phản đối đây.”
“Tiểu thập tam luôn biết Tiền thúc tốt nhất mà!” Trang Di cười nói, kéo tay Trang Khổng đang đứng bên cạnh.”Khổng ca ca, đã lâu không gặp huynh, ta rất lo cho huynh.”
Trang Khổng khóe miệng hơi giật giật:”Ngươi đừng nói chuyện với ta kiểu ấy, ta có chút…”
“…….” Trang Di ngoài cười nhưng trong không cười “Vậy nói sao?”
“Cứ giống như bình thường đi.” Trang Khổng thật thà nói.
“……Được rồi, lần trước ta cứ thế mà đi, ngươi có khỏe không? Hoàng thúc bọn họ có làm khó dễ ngươi không?” Trang Di lấy lại vẻ nghiêm túc hỏi.
“Sao có thể, phụ thân và nghĩa phụ đối với ta đều tốt cả.” Trang Khổng cười nói:”Lần này còn đặc biệt đưa ta đi Giang Nam du ngoạn nữa.”
“À há?” Trang Di nhìn về phía hai đại nhân “Phải không? Thật sự là quá tốt rồi.”
“…….” Tiền Vinh dùng ngón tay cái chống cằm:”Một đứa thì tinh ranh chết người, một đứa thì vô cùng đơn giản,trong sáng, các ngươi đúng là tuyệt phối.”
Cửu vương gia cười ha hả, ôm lấy bờ vai y kéo lại:”Đâu có, tiểu thập tam chỉ biết chơi mấy trò khôn vặt, Khổng nhi chúng ta mới là đại trí giả ngu.”
Tiền Vinh nhún vai, không thèm cho ý kiến.
Trang Cửu một nhà ba người, cộng thêm tiểu thập tam, bốn người một xe, mặc thường phục xuất phát đi Giang Nam.
Trước khi ly khai Hoàng thành, Tiền Vinh xác nhận Thương mặc đang du ngoạn ở Giang Nam liền bắt liên lạc.Thương Mạc cũng rất vui vẻ đáp ứng, nói rằng sẽ thay bọn họ giật dây Bố gia.
Dọc đường đi họ cũng không vội, du sơn ngoạn thủy. Hơn nửa tháng sau, rốt cục cũng tới chỗ phân đà của Ngân Tùng Bảo tại Hàng Châu.
Thương Mặc đính thân tiếp bọn họ, “đặc biệt” an bài Tiền Vinh và Trang Cửu chung một phòng.
Lúc Tiền Vinh thấy an bài “thân mật”, sự tôn kính đối với bảo chủ y tạm thời mất tăm.
Trang Cửu còn cười toe toét, biểu thị hắn đang cảm tạ cực kỳ chân thành.
Chỉ có Trang Khổng chớp mắt nói:”Phụ thân và nghĩa phụ không phải phu thê thật, ở chung một phòng không hay lắm…”
Trang Di vỗ vỗ vai nó nói:”Đều là nam nhân, có gì mà không hay. Hai chúng ta ở cùng một phòng nhé?”
……”Trang Di, bỏ móng vuốt sói khỏi vai nhi tử của ta mau.” Trang Cửu phi thường nghiêm chỉnh trầm giọng nói
“Vậy có thể cảm phiền ngươi bỏ tay khỏi thắt lưng ta trước được không?” Tiền Vinh nghiêng đầu nói.
Trang Cửu bĩu môi, hậm hực thu tay về. Sau đó trừng mắt nhìn Trang Di đe dọa.
Trang Di đành phải vô tội thu hồi tay. Hoàng thúc thật xấu, bản thân không ăn được nho nên cũng không cho miệng người khác được chua…..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...