Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

- Nghe nói tiểu tử Diệp Thần kia bán đi sáu kiện Đạo Khí cho Lăng Vũ!

Từ Thanh nhìn chằm chằm vào Không Nguyên Sơn, thanh âm chìm lạnh hỏi thăm.

- Đông Đại Lục các ngươi có phải có bảo tàng gì bị Diệp Thần phát hiện hay không?

- Bảo tàng?

Không Nguyên Sơn kinh ngạc thoáng một phát, nhíu mày trầm ngâm nói.

- Chẳng lẽ là Trấn Hồn Tháp? Đông Đại Lục có mười hai toà tháp cao, nghe nói đều là Thượng Cổ đại năng lưu lại, còn có Hạ Địa Quỳnh Lâu, truyền thuyết cũng là một kiện Siêu cấp chí bảo, về phần những thứ khác. . .

Hạ Địa Quỳnh Lâu? Nghe cái từ này, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh nhìn nhau, đều có chút kinh ngạc.

- Ta nhớ được Hạ Địa Quỳnh Lâu hình như là một trong Thiên Nguyên Tinh Chủ Tam đại Siêu cấp Đạo Khí, đã vài vạn năm không có xuất hiện qua, không nghĩ tới đúng là ở Đông Đại Lục!

Nhất Ngôn thần sắc hướng tới nói, vật Tinh Chủ lưu lại tất nhiên không phải chuyện đùa.


- Truyền thuyết Hạ Địa Quỳnh Lâu kia là một kiện không gian Đạo Khí, bên trong có chín tầng, nói không chừng bên trong dấu diếm Đạo Khí mặt khác!

Nếu là ở bên trong Hạ Địa Quỳnh Lâu phát hiện rất nhiều Đạo Khí, thế thì cũng chẳng có gì lạ.

- Đúng rồi. . . Ta đột nhiên nhớ tới, trước kia ta còn ở vùng địa cực Đông Đại Lục phát hiện một khối Tinh Thần Hạch Tâm!

Không Nguyên Sơn tiếp tục bổ sung nói, hắn vốn là muốn giấu diếm sự tình Tinh Thần Hạch Tâm, bởi vì hắn cảm giác mình có khả năng lấy được khối Tinh Thần Hạch Tâm kia, nhưng mà theo tình thế bây giờ xem ra, khối Tinh Thần Hạch Tâm kia vô cùng có khả năng đã rơi vào trong tay Diệp Thần, còn không bằng dứt khoát đem việc này nói cho Nhất Ngôn cùng Từ Thanh, cũng có thể lấy được một ít chỗ tốt.

- Tinh Thần Hạch Tâm? Nhiều đến bao nhiêu?

Nhất Ngôn trong nội tâm khẽ động hỏi, cho dù tại Thiên Nguyên Đại Lục, Tinh Thần Hạch Tâm vật như vậy cũng là thập phần trân quý, Không Nguyên Sơn đã cố ý nhắc tới, khối Tinh Thần Hạch Tâm này chắc có lẽ không quá nhỏ.

- Có chừng 2m cao.

Không Nguyên Sơn dùng tay khoa tay múa chân thoáng một phát, nghĩ đến khối Tinh Thần Hạch Tâm cực lớn kia, hắn tuy không cam lòng, nhưng hắn coi như mình không chiếm được, cũng không muốn tiện nghi Diệp Thần.

- Cái gì, Tinh Thần Hạch Tâm lớn như vậy?

Nhất Ngôn trừng lớn mắt, có chút khó có thể tin, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Tinh Thần Hạch Tâm lại sẽ to lớn như thế, có chút bất mãn địa quát.

- Ngươi như thế nào không nói sớm!

Từ Thanh cũng là trong lòng mãnh liệt nhảy thoáng một phát, đây tuyệt đối là một niềm vui ngoài ý muốn, nếu có thể đem một khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn như vậy tới tay, bọn hắn đã phát tài!

- Trước kia ta một mực không biết giá trị Tinh Thần Hạch Tâm, trong lúc nhất thời có chút đã quên.

Không Nguyên Sơn nói quanh co giải thích, rất có chút ít chột dạ.

Một khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn như vậy, tối thiểu giá trị 10 tỷ thậm chí mấy chục tỷ Ảnh Kim, Không Nguyên Sơn có chút tư tâm cũng rất bình thường, nhưng Nhất Ngôn cùng Từ Thanh vẫn có chút căm tức, vạn nhất khối Tinh Thần Hạch Tâm kia bị Diệp Thần đào lên, sau đó bán đi, cái kia đối với bọn họ mà nói chính là tổn thất lớn a!

- Khối Tinh Thần Hạch Tâm kia hãm sâu trong Băng Hải, dùng thực lực tiểu tử Diệp Thần kia, có lẽ không có khả năng đem nó móc ra!


Không Nguyên Sơn nói.

- Ngu xuẩn, chính hắn đào không ra, chẳng lẻ không biết tìm những người khác sao?

Nhất Ngôn mắng một câu, cùng Từ Thanh ánh mắt trao đổi thoáng một phát, hai người cũng đã làm ra một cái quyết định.

Lúc này bất kể như thế nào, một chuyến Đông Đại Lục này là nhất định phải đi đấy! Một khối Tinh Thần Hạch Tâm giá trị 10 tỷ thậm chí là mấy chục tỷ a, cho dù tốn hao hai tỷ Ảnh Kim thì sao? Cho dù không chặn giết người nhà Diệp Thần, đem khối Tinh Thần Hạch Tâm cực lớn kia móc ra cũng đầy đủ bọn hắn kiếm được bồn đầy bát tràn rồi!

Nhất Ngôn cùng Từ Thanh trải qua thương nghị ngắn ngủi, vì để tránh cho gặp được phiền toái, bọn hắn quyết định trực tiếp hướng Lăng Vũ mượn ba tỷ, trừ bọn họ ra, bọn hắn còn chuẩn bị mang một trợ giúp đi qua, phải xác định chuyện này không sơ hở tý nào mới được!

Chớp mắt thời gian, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh liền đi tìm Lăng Vũ rồi, trực tiếp đưa ra hướng Lăng Vũ mượn tiền ba tỷ, bọn hắn nguyện ý dùng toàn bộ lãnh địa làm thế chấp.

Lăng Vũ nhìn xem Nhất Ngôn cùng Từ Thanh, trong nội tâm rất là kinh ngạc, thủ hạ Diệp Thần cũng đã ra Thiên Nguyên Đại Lục rồi, hắn cho rằng Nhất Ngôn cùng Từ Thanh đã chuẩn bị buông tha cho, không nghĩ tới bọn hắn lúc này lại đột nhiên đến tìm hắn vay tiền, hơn nữa mượn được thêm nữa....

- Nếu như chỉ là toàn bộ lãnh địa với tư cách thế chấp, ta tối đa chỉ có thể bang hai vị trù mượn đến hai tỷ, muốn mượn ba tỷ, còn muốn càng nhiều thế chấp nữa mới được.

Lăng Vũ cười tủm tỉm địa lộ ra ánh mắt giảo hoạt, xem Nhất Ngôn cùng Từ Thanh vội vả như vậy tới, không lừa bịp bọn hắn còn lừa bịp ai?

- Ngoại trừ lãnh địa ra, ta còn có tửu quán, ở bên trong Yên Vân Thánh Thành còn có một chút trang viên, toàn bộ thế chấp cho Lăng Vũ huynh, như vậy có thể đi à nha?

Trong nội tâm Nhất Ngôn hơi có chút tức giận, bị Lăng Vũ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của trong lòng vẫn là cực kỳ khó chịu đấy.


Nhưng mà vì khối Tinh Thần Hạch Tâm cực lớn kia, hắn hoàn toàn bất cứ giá nào rồi, chỉ cần có thể đem khối Tinh Thần Hạch Tâm kia đem tới tay, còn sợ không trả được Lăng Vũ ba tỷ này sao?

- Tốt!

Lăng Vũ sảng khoái cười nói, rất nhanh viết xong một bản khế ước, ở phía trên viết kỹ càng điều khoản, nếu như Nhất Ngôn cùng Từ Thanh không thể ở trong hai mươi ngày trả hết tiền, cái kia Nhất Ngôn cùng Từ Thanh tất cả tài sản đều sẽ quy Lăng Vũ sở hữu. Nếu như trong mười ngày trả hết, tiền lãi tám trăm triệu Ảnh Kim, thời gian càng dài, phải trả tiền lãi càng nhiều.

Khi thấy điều khoản phái trên, dù là Nhất Ngôn cùng Từ Thanh, cũng không khỏi được trong nội tâm khẽ run rẩy, phía sau lưng chảy xuống mồ hôi lạnh, bất quá nghĩ đến khối Tinh Thần Hạch Tâm kia, bọn hắn vẫn là khẽ cắn môi ký xuống tên của mình, cho dù thêm một ít điều khoản nữa, bọn hắn cũng sẽ ngoan ngoãn ký tên, bởi vì khối Tinh Thần Hạch Tâm kia thật sự quá đáng giá rồi! Đối mặt ích lợi thật lớn như thế, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh lại có thể nào trấn định được xuống?

Chứng kiến Nhất Ngôn cùng Từ Thanh ký tên, khóe miệng Lăng Vũ xẹt qua một vòng mỉm cười ý tứ hàm xúc không rõ, xuất ra ba tỷ Ảnh Kim giao cho Nhất Ngôn cùng Từ Thanh.

- Nhất Ngôn huynh, Từ Thanh huynh, đây là ba tỷ Ảnh Kim, hai vị nhận đi!

Trong đôi mắt Lăng Vũ hiện lên một tia trêu tức.

Nhưng Nhất Ngôn cùng Từ Thanh lại không có tâm tư đi chú ý thần sắc của Lăng Vũ, cầm ba tỷ Ảnh Kim kia, liền vội vàng cáo từ rời đi, giống như có một chuyện cực kỳ khẩn cấp muốn đi làm vậy.

Lăng Vũ xem bóng lưng của bọn hắn rời đi, khóe miệng cười lạnh một tiếng, phân phó thủ hạ lập tức đưa đi tin tức cho Diệp Thần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui