Thương Hải Tinh, hải vực khôn cùng bát ngát mịt mờ, loại cá hồn thú thành quần kết đội qua lại du tẩu.
Diệp Thần đối với kích giết những hồn thú cấp thấp này một chút hứng thú cũng không có, mà là dựa theo Sư gia chỉ dẫn, trực tiếp đi khu vực đáy biển không người nào đặt chân.
Từng cái từng cái đoàn đội từ trong cấm chế lên đường, lao tới các hải vực.
- Đi theo ta!
Trong mắt Không Nguyên Sơn hiện lên quang mang khát máu, phất phất tay, mang theo một nhóm người hướng phương hướng Diệp Thần bơi đi.
Mặc dù Không Nguyên Sơn chỉ có Thần Hải tam trọng, nhưng ở bên trong chi đội ngũ này, vẫn còn hơi có một chút địa vị. Những người trong đội ngũ này, trừ Diệp Nghiên Tinh Hồn dung hợp độ là 6 ra, những người khác Tinh Hồn dung hợp độ đều ở trong vòng 5, Không Nguyên Sơn Tinh Hồn dung hợp độ đã là cao nhất, đạt đến 9.
Cho nên đối với Từ Thanh mà nói, Không Nguyên Sơn vẫn còn đáng giá bồi dưỡng, chờ Không Nguyên Sơn đạt đến Thần Huyền cảnh, có thể trở thành phụ tá đắc lực của hắn, Diệp Nghiên thứ hai, mà những người khác căn bản không có bao nhiêu giá trị bồi dưỡng, vĩnh viễn đều chỉ có thể làm cu li.
Cho nên, trong đội ngũ này địa vị cao thấp liền rõ ràng .
Không Nguyên Sơn mang theo tám người một đường lặn, đuổi theo ở phía sau Diệp Thần.
- Không, tiểu tử này bơi thật nhanh!
Không Nguyên Sơn phát hiện, mặc cho bọn họ đuổi theo như thế nào, cũng đuổi không kịp tốc độ của Diệp Thần. Thỉnh thoảng lại có một chút Thần Hải cảnh hồn thú hướng bọn họ nhào đến, bọn họ phải dừng lại đánh chết, mà phía trước Diệp Thần liền giống một con cá lội, nhanh chóng biến mất ở chỗ sâu trong đáy biển.
- Đuổi không kịp !
- Chúng ta trước dọn dẹp những hồn thú này, tiểu tử kia sớm muộn sẽ trở lại!
Không Nguyên Sơn hừ lạnh một tiếng nói, hướng biển sâu xa xôi nhìn thoáng qua. Sâu trong nước Thương Hải Tinh, ngay cả Thần Hải thập trọng cường giả cũng không dám dễ dàng xâm nhập, tên kia bất quá là Thần Hải tam trọng, lại cũng dám lẻn vào biển sâu đáng sợ như thế? Không Nguyên Sơn trên căn bản đã xác định, người kia hẳn là Diệp Thần không thể nghi ngờ.
- Tiểu tử, ta sớm muộn sẽ làm thịt ngươi!
Sâu trong nước, khí tức Chiến Hoàng cấp của Sư gia buông thả ra, Thần Hải cảnh hồn thú thành quần kết đội kia rối rít làm chim thú tán, giống như là mây trôi bị gió thổi tán.
Diệp Thần tựa như một thanh lợi kiếm, xâm nhập đến trong bầy hồn thú, tay phải chụp tới, đem một quả Thâm Hải Huyền Tinh cầm ở trong tay.
Thâm Hải Huyền Tinh này chính là Thương Hải Tinh Thủy Hệ huyền khí nồng nặc ngưng kết ra tới tinh hoa, giá trị cùng Mộc Linh Tinh Hoa tương đối.
Đem Thâm Hải Huyền Tinh ném vào trong không gian bao tay, Diệp Thần tiếp tục hướng sâu trong nước lặn đi, vừa không ngừng mà vận chuyển Thủy Thần Quyết, một cổ Thủy Hệ huyền khí tinh khiết hướng trên người hắn hội tụ, tiến vào trong đan điền dung nhập vào viên Thủy Hệ tinh thần trong cơ thể, khiến cho viên tinh thể này màu sắc càng phát ra xanh thẳm, sáng bóng chói mắt.
Diệp Thần đến đâu, giống như là một cự kình bơi qua, càng không ngừng ngầm chiếm Thủy Hệ huyền khí chung quanh.
Diệp Thần một đường hướng biển sâu bơi đi, càng bơi càng sâu, chung quanh nước càng lúc càng lạnh, hướng xuống nhìn lại, đáy biển hiện đầy băng cứng. Cả Thương Hải Tinh cũng không có bất kỳ cát đá gì, ngay cả tinh hạch cũng là từ một băng cứng hình dáng quả cầu tạo thành, băng cứng nơi tinh hạch mấy chục ức năm cũng chưa từng hóa đi.
Khoảng cách đáy biển còn có gần vạn thước, Diệp Thần cũng cảm giác được một tia lạnh lẻo kinh khủng, Thần Hải dường như muốn bị đông cứng.
Còn có khoảng cách một vạn thước cũng đã như vậy, chỉ sợ ngay cả Thần Huyền cường giả, cũng không dám dễ dàng nhích tới gần đáy biển a?
Thần Hải Diệp Thần quét qua, chung quanh đây, đã không có bất kỳ đoàn đội dám tới.
Thần sắc Diệp Thần ngưng trọng vài phần, pháp quyết trong cơ thể biến hóa, vận chuyển lên Băng Huyền Quyết, rét lạnh thấu xương trên người kia cuối cùng là giảm bớt một chút, tiếp tục bơi đi xuống.
- Diệp Thần tiểu tử, cẩn thận một chút, chớ bị chết rét a.
Sư gia nhắc nhở.
- Hiểu.
Diệp Thần gật đầu, một khắc không ngừng vận chuyển Băng Huyền Quyết.
Vừa bơi chỉ chốc lát, khoảng cách đáy biển chỉ có bảy ngàn thước, phía dưới đột nhiên có một đạo nước chảy khổng lồ xông thẳng đến, trong nước chảy kia phiếm ánh sáng ngân bạch cùng u lam, hẳn là xen lẫn vô số băng cứng.
Dòng nước lạnh đánh tới tốc độ cực nhanh, phạm vi lại rộng, Diệp Thần không thể tránh khỏi, bị dòng nước lạnh cọ rửa mà qua, bên ngoài thân trong nháy mắt kết đầy băng sương, thiếu chút nữa bị đông thành băng điêu, Diệp Thần chịu đựng rét căm căm, toàn lực thúc dục Băng Huyền Quyết, rất nhanh, băng cứng bên ngoài thân từ từ hóa mở, băng hàn chi khí dung nhập vào trong đan điền của hắn, hợp vào viên Băng Hệ tinh thể.
Coi như là Thần Hải thập trọng cường giả, chỉ sợ cũng không cách nào chống cự dòng nước lạnh đáng sợ này, may là Diệp Thần có Băng Huyền Quyết hộ thể, loại giá lạnh này đối với Diệp Thần mà nói, ngược lại là một loại rèn luyện vô cùng tốt, Diệp Thần cảm giác được Băng Hệ huyền khí bản thân cũng tăng lên không ít.
- Diệp Thần tiểu tử, không nên lại tiếp tục xâm nhập, chỗ sâu đáy biển có mấy Đạo Huyền cấp đang tu luyện, bọn họ cũng miễn cưỡng mới có thể đối kháng giá lạnh này, không nên kinh động đến bọn hắn .
Sư gia cảm ứng được đáy biển động tịnh nói.
Đáy biển giá lạnh như vậy, lại có mấy Đạo Huyền võ giả đang tu luyện? Đạo Huyền cảnh võ giả quả nhiên lợi hại, lại ngay cả loại trình độ giá lạnh kia cũng có thể thừa nhận.
Vì để tránh cho bị phát hiện, Diệp Thần chỉ ở độ sâu chừng bảy ngàn thước tìm tòi, lấy tới mấy mai Thâm Hải Huyền Tinh.
Đối với những Đạo Huyền cường giả kia mà nói, những Thâm Hải Huyền Tinh này bọn họ căn bản không để vào mắt, Đạo Huyền cảnh giới cường giả nào không có mấy ức tư sản? Cho dù không có tiền, bọn họ phân vài phút đồng hồ là có thể kiếm được rất nhiều.
Ba ngày thời gian, Diệp Thần tổng cộng tìm được chín miếng Thâm Hải Huyền Tinh, còn có một mai Thâm Hải Noãn Ngọc, một quả Thâm Hải Huyền Tinh có thể bán được trăm vạn ảnh kim, mà Thâm Hải Noãn Ngọc, thì có thể bán được ba trăm vạn trở lên.
Thu hoạch coi như không tệ, Diệp Thần chuẩn bị trở về truyền tống pháp trận, hướng về hải vực kia bơi đi.
Nơi xa, từng cái từng cái thân ảnh ở chung quanh cấm chế hoạt động.
- Nếu như tiểu tử kia tới, chặn lại hắn cho ta, đừng cho hắn vào pháp trận !
Không Nguyên Sơn hừ lạnh một tiếng nói, ánh mắt lạnh lẻo ngó chừng hải vực sâu thẳm, hắn không tin tưởng bọn họ nhiều người như vậy, đánh chặn đường không được một cái Diệp Thần.
Ba ngày nay bọn họ chung quanh truy tìm Diệp Thần, nhưng không thu hoạch được gì, không biết Diệp Thần đã chạy đi đâu.
Những đồng đội Thần Hải tứ ngũ trọng của Không Nguyên Sơn rối rít lên tiếng.
- Diệp Thần tiểu tử, đối đầu của ngươi thật giống như đã nhận ra ngươi rồi, hơn nữa đem chung quanh cấm chế phong tỏa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...