Sau một đêm nghiên cứu Lôi Đế Quyết, Diệp Thần phát hiện bên trong Lôi Minh nội kình có rất nhiều chỗ sai sót. Nếu có thể sửa chữa những chỗ sai đó thì tốc độ tu luyện có thể tăng lên mấy lần. Sau khi đọc qua khẩu quyết của Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, mức độ lĩnh ngộ của Diệp Thần đối với võ học đã tăng thêm một tầng.
Bên trong phi đao không ngừng có huyền khí tràn ra, huyền khí của Diệp Thần càng ngày càng mạnh mẽ, rất nhanh chạm đến bích chướng tiến lên cấp ba, chỉ nghe một tiếng nổ “ầm” trong đan điền, bích chướng dưới sự tấn công của huyền khí ầm ầm tan vỡ.
Cấp ba!
Người bình thường muốn từ cấp một lên cấp ba, cho dù nhanh thì cũng phải hao phí thời gian một tới hai năm. Diệp Thần chỉ trong một đêm đã khôi phục huyền khí tới trình độ như vậy thì tốc độ có thể nói là kinh người!
Diệp Thần ngẫm nghĩ có nên đem khẩu quyết tâm pháp của Lôi Đế Quyết nói cho phụ thân hay không? Nếu có Lôi Đế Quyết, chắc hẳn thực lực của phụ thân rất nhanh có thể tăng mạnh, xông phá cấp tám đạt tới cấp chín cũng không thành vấn đề, cộng thêm lão gia tử, như vậy là có hai cao thủ cấp chín, thực lực của gia tộc liền khác hẳn, Diệp gia bảo có thể thoát khỏi khốn cảnh trước mắt rồi.
Tâm pháp ba trọng sau của Lôi Đế Quyết quá mức kinh thế hãi tục, chỉ có thể giao cho phụ thận ba trọng đầu tiên mà thôi. Chẳng qua trước hết phải nghĩ biện pháp giải thích xem Lôi Đế Quyết từ đâu mà có.
Trong thời gian ba năm qua, phụ thân vì thu thập số lượng lớn Tụ Khí Đan để Diệp Thần chữa trị kinh mạch đã khiến cho thực lực của Diệp gia bảo suy xụp. Nhưng phụ thận hắn chưa từng oán hận nửa câu, các vị thúc thúc cũng càng thêm yêu thương chăm sóc cho Diệp Thần. Phần ân tình này không phải chỉ một bản Lôi Đế Quyết là có thể đủ để báo đáp được.
Mặt khác, trong con ngươi Diệp Thần thoáng qua một tia lạnh lẽo. Lúc trước, kẻ nào đã gieo đau khổ cho mình thì nhất định kẻ đó phải bồi thường gấp bội!
Diệp Thần hít một hơi thật sâu, bình ổn lại cảm xúc đang dâng trào trong lòng. Sau khi đạt tới cảnh giới Thuần Dương, Diệp Thần cảm thấy những giác quan của mình so với trước kia nhạy cảm hơn nhiều, đầu óc cũng linh hoạt hơn, trước đó hắn tuyệt đối không thể có ngộ tính như bây giờ.
Sau mấy canh giờ đả tọa, hắn ôn lại một số vũ kỹ của gia tộc lúc trước, bao gồm Băng Lôi Phá và Bạo Lôi Quyền.
Công pháp lôi hệ là công pháp có lực sát thương lớn nhất, Băng Lôi Phá có thể ngưng tụ huyền khí nơi lòng bàn tay, lúc cùng người khác đối chưởng có thể đem lực lượng lôi hệ xuyên thấu vào thân thể đối phương, bộc phát lực công kích gấp mấy lần bản thân, trong khi đó mấu chốt của Bạo Lôi Quyền lại là ở một chữ “nhanh”, lúc ra quyền nhanh mà hung mãnh, hữu tử vô sinh.
Hai loại vũ kỹ này, lúc trước Diệp Thần ở cấp sáu đỉnh phòng cũng đã nắm giữ, hiện tại thi triển ra mặc dù có chút ngập ngừng nhưng rất nhanh lại thuần thục như trước.
Cuối cùng cũng có thể luyện tập vũ kỹ lại lần nữa, trong lòng Diệp Thần dâng trào một loại kích động không nói nên lời.
Diệp Thần ra khỏi chỗ ở, chạy thật nhanh đến phủ gia chủ, hắn thực sự rất muốn gặp phụ thân để nói cho ông biết kinh mạch của hắn đã hoàn toàn khôi phục.
Lúc đến phủ gia chủ, Diệp Thần phát hiện trong đại sảnh phủ gia chủ lúc này có rất nhiều người bao gồm Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng, còn có Diệp Mặc Dương, Diệp Không Ngạn cùng với nữ nhi của Diệp Chiến Hùng là Diệp Tuyền.
Nhìn thoáng qua một bên đại sảnh, Nhu nhi đang đứng ở đó. Mặc dù Nhu nhi tại Diệp gia bảo có địa vị đặc thù, nhưng phần đông các vị thúc bá đều xem Nhu nhi như con cháu trong nhà, nên cũng không kiêng kỵ.
Mọi người giống như đanh tranh luận chuyện gì đó, cả đám ai nấy đều mặt đỏ tía tai. Nhu nhi vẫy vẫy tay về phía Diệp Thần, hắn lặng yên tới bên cạnh Diệp Nhu sau đó im lặng lắng nghe.
- Diệp Chiến Hùng, ngươi nói xem Diệp Không Ngạn con trai ta cuối cùng có chỗ nào không xứng với con gái của ngươi.
Diệp Mặc Dương hừ lạnh nói.
- Nếu bàn về nhân phẩm hay thiên phú thì trong Diệp gia bảo này Diệp Không Ngạn tuyệt đối là người nổi bật! Mấy huynh đệ các ngươi xem thường Diệp Mặc Dương ta phải không?
Diệp Thần nhìn về phía bên cạnh, chỉ thấy Diệp Tuyền phía sau Diệp Chiến Hùng cúi đầu đứng đó, bộ dạng như sắp khóc tới nơi. Diệp Tuyền là con gái của Tam thúc, là đường muội của Diệp Thần, lớn lên thanh tú, thiên phú cũng không tệ, hiện tại đang dừng lại tại cấp năm đỉnh phong, còn thiếu chút nữa là có lên lên cấp sáu. Mà Diệp Không Ngạn đứng bên cạnh Diệp Mặc Dương cũng có vẻ mặt khẩn trương.
- Chuyện hôn nhân của con gái, ta muốn để tự nó làm chủ, nếu không có tình cảm thì còn nói gì tới hạnh phúc. Tuyền nhi, con có đồng ý gả cho Không Ngạn hay không?
Diệp Chiến hùng nhìn về phía Diệp Tuyền, nói:
- Cứ yên tâm lớn mật mà nói.
- Hôn ước đơn giản là lệnh của cha mẹ, là mai mối, trước khi kết hôn làm sao có tình cảm gì được, phải đợi đến khi sống chung với nhau lâu ngày, tất nhiên sẽ tự sinh ra tình cảm. Diệp Chiến Hùng, ngươi rõ ràng là mượn cớ thoái thác!
Diệp Mạc Dương nổi giận đùng đùng nói.
Tuyền nhi là người ôn hòa lương thiện, rất ít khi có chủ kiến của mình, mà tính cách của Diệp Không Ngạn lại là âm hiểm xảo trá giống hệt Diệp Mặc Dương. Nếu Tuyền nhi gả cho Diệp Không Ngạn thì chắc chắn sẽ không có hạnh phúc. Không biết Diệp Mặc Dương cố bức hôn Tam thúc, cuối cùng là có tính toán gì đây.
Diệp Tuyền ngẩng đầu nhìn thoáng qua các vị trưởng bối, vừa nhìn thoáng qua Diệp Không Ngạn, dường như hạ quyết tâm, nói:
- Các vị thúc thúc bá bá, Đại trưởng lão, Tuyền nhi vừa mới đột phá cấp sáu.
Cấp sáu?
Mọi người trong đại sảnh đột nhiên sững sờ, Diệp Chiến Hùng vui mừng nhìn về phía Diệp Tuyền, hỏi:
- Tuyền nhi, ngươi nói thật không?
- Vâng.
Diệp Tuyền gật đầu.
Diệp Chiến hùng nắm lấy tay Diệp Tuyền, dùng huyền khí dò xét một phen, lão vui mừng gật đầu nói:
- Quả nhiên là cấp sáu!
- Chúc mừng Tam đệ.
Đám người Diệp Chiến Thiên rối rít chúc tụng, trong lòng ai nấy đều cảm khái, Diệp gia bảo cuối cùng cũng không đến nỗi không có người kế tục.
Trước mười tám tuổi, nếu huyền khí có thể đạt đến cấp sáu thì tương lai chắc chắn rất có tiền đồ, sinh thời không chừng có thể tu luyện đến cấp tám, thậm chí cấp chín, trở thành thần bảo hộ của gia tộc.
Nếu trước mười tám tuổi không thể tu luyện tới cấp sáu thì kinh mạch trong người sẽ bị cố định, trừ phi có Tẩy Tủy Đan – một loại cực phẩm đan dược, nếu không thì từ nay về sau tu vi cả đời cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới cấp sáu hoặc cấp bảy mà thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...