Bọn hắn những người này, chỉ có thể ở bên ngoài Kim sắc cung điện nhặt một ít tiện nghi.
Mắt thấy càng ngày càng tiếp cận Kim sắc cung điện, Diệp Thần cảm giác được quanh người tràn ngập sảng khoái khó nói lên lời, trong kim quang kia ẩn chứa lực lượng thần bí, không ngừng xuyên thấu qua toàn thân lỗ chân lông, tiến vào bên trong đan điền thế giới.
Cái này hoàn toàn là một loại lực lượng cấp độ khác!
Diệp Thần cảm giác được Kim sắc thần cốt sau lưng đang rục rịch, tiếp tục hướng ra phía ngoài khuếch trương, đã lan tràn năm cái khớp xương.
Không biết khi nào mình mới có thể cô đọng thành thần cốt chân chính!
Bên trong đan điền thế giới, Thiên Quân tinh phách tẩm bổ lấy Tử sắc tiểu nhân, để cho kỳ biến càng cường đại hơn.
Diệp Thần hướng Kim sắc Thần Điện xa xa nhìn thoáng qua, nếu như có thể nghĩ biện pháp tiến vào trong Kim sắc thần điện, cho dù không cách nào tìm được bảo vật gì, ở bên trong tu luyện một thời gian ngắn, cũng đầy đủ để cho hắn tu vi tăng lên trên phạm vi lớn, thậm chí đột phá đến Thiên Vị cấp rồi.
Tiểu Đồng hướng Diệp Thần nhìn thoáng qua, Linh Đồng của nàng có thể rõ ràng nhìn ra trên người Diệp Thần có một tia biến hóa rất nhỏ.
- Diệp Thần ca ca là một thiên tài có được Đế Thần cốt?
Tiểu Đồng vạn phần kinh ngạc nhìn xem Diệp Thần, truyền âm nói.
- Đế Thần cốt? Là cái gì?
Diệp Thần sửng sốt một chút, nghi hoặc hỏi thăm.
- Diệp Thần ca ca không biết?
Tiểu Đồng nghi hoặc hỏi, sau một lát, hiểu rõ nói.
- Diệp Thần ca ca mới từ hạ giới đi lên, tự nhiên là không biết. Tại Thần Vực, thần cốt, Thần Huyết, tinh phách phân mấy cấp độ, kể cả huyền, tông, thánh, có bảy mươi hai huyền, ba mươi sáu tông, mười tám thánh, chung một trăm hai mươi sáu loại. Đế Thần cốt trong Thánh cấp thần cốt là một loại phi thường cường đại, gần với Tổ Thần cốt! Từng cái có được Thánh cấp thần cốt, đều là tuyệt thế thiên tài của Thần Vực!
Nguyên lai thần cốt, Thần Huyết cùng tinh phách cũng chia cấp bậc, cấp bậc thần cốt, Thần Huyết cùng tinh phách càng cao, thiên phú tu luyện lại càng cường.
Diệp Thần ngưng luyện ra được thần cốt, thuộc về một loại phi thường cao đẳng trong thần cốt!
- Ta là vì có được Thiên Linh đồng mới có thể nhìn ra sự tình Diệp Thần ca ca có được Đế Thần cốt, tốt nhất vẫn là không muốn nói cho những người khác, nếu không có thể sẽ đưa tới họa sát thân!
Tiểu Đồng dặn dò Diệp Thần nói.
- Đã minh bạch!
Diệp Thần có chút gật đầu, xem ra Đế Thần cốt là một đồ vật khó lường, không biết Thiên Linh đồng là cái gì, đoán chừng là truyền thừa thiên phú phi thường cường đại nào đó của Linh Đồng nhất tộc.
Chứng kiến Tiểu Đồng thỉnh thoảng lại cùng Diệp Thần truyền âm nói chuyện với nhau, Ô Kỳ một thân không thoải mái, liên tiếp nhìn tới, cau mày. Mặc dù Ô Kỳ chỉ là hộ vệ của Tiểu Đồng, nhưng đối với Tiểu Đồng đã có một loại muốn giữ lấy khó nói lên lời. Chứng kiến Tiểu Đồng cùng Diệp Thần cười cười nói nói, liền phi thường không thoải mái, dù Diệp Thần là một Kim Giác nhất tộc.
Ô Kỳ ngăn cản ở chính giữa Diệp Thần cùng Tiểu Đồng.
- Tiểu thư, người này lòng dạ khó lường, tiểu thư coi chừng một ít!
Ô Kỳ đối với Tiểu Đồng nói ra.
Tiểu Đồng đôi mi thanh tú nhíu một cái, lộ ra thần sắc không khoái, làm một hộ vệ, Ô Kỳ tựa hồ cũng quá không đem nàng để vào mắt rồi.
- Ta tự có chừng mực!
Tiểu Đồng cong lên miệng, không khoái hừ một tiếng, Diệp Thần cũng không phải là Kim Giác nhất tộc, chỉ là Ô Kỳ nhìn không ra mà thôi.
- Ta là vì tiểu thư an toàn suy nghĩ, gia hỏa Kim Giác nhất tộc này không hiểu thấu tiếp cận ngài, khẳng định có một ít ý đồ!
Ô Kỳ tranh thủ thời gian giải thích nói.
- Ô Kỳ, ta làm việc còn chưa tới phiên ngươi tới quản, còn nữa, ta muốn nói rõ một điểm, không phải là Diệp Thần Đại ca chủ động tiếp cận ta, mà là ta chủ động tiếp cận hắn!
Tiểu Đồng không cam lòng nói.
- Chẳng lẽ người tốt người xấu ta cũng nhìn không ra sao? Cái kia có Thiên Linh Đồng có làm gì dùng!
Ô Kỳ há to miệng, nhưng lại không thể nói ra lời rồi, Thiên Linh đồng xác thực phi thường thần kỳ, thậm chí có thể nhìn ra phẩm tính một người tốt xấu, thế nhưng mà Tiểu Đồng đối với Diệp Thần thân cận như thế, lại để cho trong nội tâm Ô Kỳ như thế nào cũng không thoải mái.
- Vâng tiểu thư!
Nếu như tiếp tục nói nữa, chỉ sợ sẽ khiến cho Tiểu Đồng phản cảm, Ô Kỳ chỉ có thể ngoan ngoãn lui ra.
- Xem ra hộ vệ này rất thích ngươi!
Diệp Thần trêu chọc nói.
Trên gương mặt trắng nõn của Tiểu Đồng đột nhiên hơi đỏ lên, nói:
- Ô Kỳ phẩm tính là tốt, nhưng mà lòng dạ không đủ rộng lớn.
Tiểu Đồng phi thường đáng yêu, lại ôn nhu hiểu chuyện, để cho Diệp Thần nghĩ tới Mân Nhi, trong nội tâm Diệp Thần đem Tiểu Đồng coi thành muội muội đối đãi.
Dưới sự dẫn dắt của Lương Mộc, bọn hắn đã tiến nhập ở chỗ sâu trong hồ nước, bên ngoài tòa Kim sắc cung điện này, tại đây vàng son lộng lẫy, thỉnh thoảng có một ít loài cá kỳ dị bơi qua bơi lại, trong hoa viên cung điện, cũng sinh trưởng vô số thần dược.
- Lưỡng giai thần dược Phục Linh Tảo!
Chứng kiến xa xa trôi nổi vài miếng rong biển, một Tổ Linh nhất tộc cường giả kinh hỉ vạn phần nói, thả người hướng xa xa lao đi, muốn đem vài miếng rong biển kia đoạt xuống.
- Trở lại, đừng đi qua!
Lương Mộc gầm lên.
Nhưng mà Tổ Linh nhất tộc cường giả kia như không nghe thấy, tiếp tục hướng vài miếng rong biển kia lao đi.
Oanh!
Một đạo kim quang rơi xuống, oanh kích ở trên người Tổ Linh nhất tộc cường giả, Tổ Linh nhất tộc cường giả kia lập tức bị kim quang ẩn chứa thần lực oanh thành cặn, ngay cả linh hồn cũng không có lưu lại.
Mấy cái mới tới còn lại lập tức đứng vững bước, không dám lại động.
Mấy cái mới tới này không phải rất nghe Lương Mộc ra lệnh, cho nên vừa nhìn thấy Linh Dược liền không nhịn được, bất quá người kia xông nhanh nhất chính là cái thảm nhất, những người còn lại đuổi nhanh rụt trở về.
- Nói với các ngươi phải nghe mệnh lệnh của ta, kế tiếp nếu như còn tự tiện hành động, cùng người kia đồng dạng, cái kia chính là tự tìm!
Lương Mộc hừ lạnh một tiếng nói.
Những lão đội viên kia hiển nhiên đã thấy nhưng không thể trách, bọn hắn đều rất phục Lương Mộc, mấy cái mới tới thấy một màn như vậy, cũng không dám lại tự chủ trương rồi.
Sưu sưu sưu!
Dưới sự dẫn dắt của Lương Mộc, bọn hắn xuyên qua từng đạo hành lang gấp khúc thật dài, xa xa một mảnh hoa viên xa hoa xuất hiện ở bên trong tầm mắt của bọn hắn.
- Nơi đó là vườm ươm của vị Hư Không Thần kia!
Ngay cả Lương Mộc, mặt cũng hiện vẻ kích động.
Bọn người Lương Mộc mấy lần trước, đều là theo hướng khác tiến vào tòa Thần Điện này, cũng không có đến vườm ươm kia.
- Mọi người cẩn thận một chút, vì để tránh cho tòa Thần Điện này lọt vào xâm phạm, lúc vị Hư Không Thần kia rời đi, để lại trong thần điện rất nhiều thần cấm kết giới sát nhân!
Lương Mộc cẩn thận khuyên bảo các tộc cường giả sau lưng.
Sau khi vị Hư Không Thần kia rời khỏi, liền không còn trở lại, đoán chừng là chết ở địa phương nào rồi.
Cho nên bọn hắn mới dám xâm nhập tòa thần điện vô chủ này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...