Diệp Thần một mực nhìn xem Hắc bào nhân, hiện tại hắn cuối cùng xác định Hắc bào nhân cùng Lão Hạt Tử là địch nhân, hơn nữa Hắc bào nhân phi thường sợ hãi Hạt Tử.
Hắc bào nhân hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào, cả đại điện trong lúc nhất thời lâm vào trong trầm mặc.
- Thả ta ra!
Nhị nhi không cam lòng bị Bàn Lệ mang theo, không ngừng giãy dụa lấy.
- Lại động ta giết ngươi!
Bàn Lệ hừ lạnh một tiếng, lộ ra vẻ mong mỏi, trong đôi mắt lóe ra hào quang giết choc, vừa rồi Diệp Thần đem hắn tức giận không nhẹ, ma tính trong thể nội hắn còn không có rút đi, nếu như Hắc bào nhân hạ lệnh, bản tính khát máu của hắn liền lập tức bạo phát ra.
- Nếu ngươi không giao ra Thiên Quân tinh phách, tiểu nha đầu này sợ là sẽ mất mạng!
Hắc bào nhân mỉa mai nhìn xem Diệp Thần.
Diệp Thần rốt cục chần chờ, Nhị nhi là tiểu cô nương đáng yêu, nếu cứ như vậy chết ở chỗ này, cái kia thật sự là đáng tiếc.
Nhị nhi chứng kiến thần sắc Diệp Thần, đã cảm động lại lo lắng, trong nội tâm vội vàng vạn phần.
Đúng lúc này, ti y màu trắng trên người Nhị nhi đột nhiên không gió mà bay, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn kia của nàng, có một loại thánh khiết nói không nên lời, tuy còn có chút ngây thơ, nhưng mặt mày tầm đó, đã là xinh đẹp tuyệt luân, cùng Linh Lung Chí Tôn phi thường tương tự.
Một cỗ khí tức cường đại dùng Nhị nhi làm trung tâm, hướng bốn phía quét ngang đi ra ngoài.
Cỗ khí tức kia xông thẳng lên trời, bàng bạc kinh người.
- Chuyện gì xảy ra?
Hắc bào nhân quá sợ hãi.
Diệp Thần cũng khiếp sợ không thôi, trên người Nhị nhi phát ra khí thế, viễn siêu Tinh Chủ đỉnh phong bình thường, cái khí tức kia làm cho Diệp Thần cảm thấy một loại áp bách cường đại.
Diệp Thần chợt nhớ tới lúc trước Tiếu Lâm nói, nếu như Nhị nhi bão nổi, cho dù Sư gia Thiên Hoang Thánh Thể cường thịnh trở lại gấp 10 lần, cũng chỉ có phần bị đánh.
Xem ra Tiếu Lâm nói không sai.
Bành!
Cỗ kình khí kia đụng vào trên người Bàn Lệ, Bàn Lệ lập tức chảy máu tươi như điên, bay ra ngoài mấy ngàn mét, nặng nề đập vào trên vách tường cung điện, sau đó ngã xuống.
Đáng thương Bàn Lệ té trên mặt đất, rầm rì nói không ra lời, cốt cách kinh mạch toàn thân toàn bộ toái không thể lại nát, trên mặt đất chảy một bãi huyết.
Tinh Chủ đỉnh phong cấp cường giả, gần kề bị một cỗ khí tức đánh bay đi ra ngoài.
Cuối cùng là thực lực khủng bố cỡ nào!
Nhị nhi huyền nổi giữa không trung chậm rãi rơi xuống, vừa rồi cỗ khí tức cường đại kia cũng thu liễm diệt hết, biến trở về bộ dáng lúc trước, nàng tranh thủ thời gian chạy tới bên cạnh Diệp Thần, trốn ở sau lưng Diệp Thần, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhút nhát e lệ, yếu ớt hô một tiếng:
- Diệp Thần sư huynh, ta rất sợ!
Nếu như không phải tận mắt thấy, ai cũng không thể nào tin nổi, vừa rồi gần kề chỉ là một cỗ khí tức, liền đem Tinh Chủ đỉnh phong đâm cho toàn thân nát bấy, là tiểu nữ hài đáng yêu trước mắt này.
Nhị nhi ánh mắt hồn nhiên vô tà, trên khuôn mặt nhỏ nhắn biểu lộ sợ hãi để cho người nhịn không được sinh lòng thương tiếc.
Hắc bào nhân nhìn thoáng qua Bàn Lệ xa xa nằm trên mặt đất không đứng dậy được, khóe miệng co giật thoáng một phát, quay đầu nhìn chằm chằm vào Nhị nhi, trong đôi mắt hiện lên một tia thần sắc cuồng nhiệt.
- Thiên Quân hậu duệ, quả nhiên không giống người thường! Ngươi còn tỷ tỷ Linh Lung của ngươi nữa, đều là tuyệt thế thiên tài, bất quá thiên tài thường thường đều chết tương đối sớm!
Trên người Hắc bào nhân, một cỗ khí tức âm u đáng sợ truyền ra.
Cái này vậy mà cũng là một loại khí tức viễn siêu Tinh Chủ đỉnh phong!
Tu vi Hắc bào nhân này thâm bất khả trắc!
Diệp Thần lập tức đem Nhị nhi hộ ở sau lưng, dừng ở Hắc bào nhân, lãnh đạm nói:
- Ngươi muốn làm cái gì?
- Thiên Quân tinh phách ta có thể chậm rãi đi tìm, trước lấy được huyết nhục của nàng nói sau, nói không chừng cắn nuốt huyết nhục của nàng, tu vi của ta có thể đạt tới một loại cảnh giới khác!
Hắc bào nhân buồn rười rượi nói, phía dưới áo đen, ánh mắt rét lạnh, không có một tia cảm tình nhân loại.
Hắc bào nhân muốn ra tay đối với Nhị nhi, trong nội tâm Diệp Thần lập tức khẩn trương lên, tiểu nữ hài đáng yêu như Nhị nhi, nếu ở trước mắt mình gặp không may độc thủ, Diệp Thần nhất định sẽ tự trách cả đời.
Diệp Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hắc bào nhân nói:
- Nếu như ngươi giết Nhị nhi, cũng đừng nghĩ lần nữa đến Thiên Quân tinh phách!
- Ngươi cho rằng như vậy có thể uy hiếp ta sao?
Hắc bào nhân căn bản bất vi sở động, quanh người từng đạo khí tức khủng bố, tựa như vô số đầu Cự Xà, hướng Diệp Thần cùng Nhị nhi cuốn đi qua.
Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, thần hồn nhập vào cơ thể mà ra, ngưng hóa Linh thần, quanh người cũng hiện ra trên trăm thanh phi đao, hắn nhìn chằm chằm vào Hắc bào nhân, nếu như Hắc bào nhân dám động tay, vậy thì ngọc thạch câu phần!
Tuy trong lòng của hắn minh bạch, mình không phải là đối thủ của Hắc bào nhân.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất thu tay lại, ngươi cho rằng ngươi trốn ở chỗ này sẽ an toàn sao? Ha ha, thật sự là buồn cười!
Diệp Thần thần sắc bình tĩnh, phảng phất giống như đã tính trước, nhìn chằm chằm vào Hắc bào nhân.
- Ngươi cho rằng Hạt Tử thật sự tìm không thấy ngươi? Nếu ngươi cái gì đều không làm, có lẽ Hạt Tử thật sự tìm không thấy, nhưng mà ngươi đem chúng ta trảo đến, lại sai rồi...
- Hừ hừ, cố lộng huyền hư!
Hắc bào nhân khinh thường nở nụ cười một tiếng, đúng lúc này, tiếng cười của hắn im bặt mà dừng.
Bởi vì ở cách hắn không xa, một thân ảnh đang lẳng lặng ngồi ở chỗ kia.
Hắn đúng là Hạt Tử, trên người trên mặt khắp nơi che kín hình xăm, lộ ra một loại khí tức quỷ dị không hiểu, con mắt màu trắng kia bỗng nhúc nhích, mặt hướng Diệp Thần cùng Nhị nhi chuyển đi qua, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười lạnh nhạt.
- Hạt Tử thúc thúc!
Chứng kiến Hạt Tử xuất hiện, Nhị nhi lập tức hưng phấn kêu một tiếng.
Nguyên lai Nhị nhi nhận thức Hạt Tử, Diệp Thần lập tức minh bạch, đây hết thảy đều là Hạt Tử cùng Linh Lung kế hoạch tốt. Hắn và Nhị nhi đều là một lời dẫn, vì chính là tìm được chỗ của Hắc bào nhân. Đoán chừng Thiên Chi Yêu Thánh, cũng xác định vững chắc là Hạt Tử tiêu diệt!
Diệp Thần đoán được Hạt Tử có thể sẽ theo đến, lại không nghĩ rằng Hạt Tử cùng Nhị nhi quan hệ mật thiết như thế.
- Kỳ Đao, chúng ta lại gặp mặt!
Thanh âm Hạt Tử, mờ mịt bất định.
Hắc bào nhân thần sắc âm trầm xuống, hắn cũng đã minh bạch, Hạt Tử khẳng định ở trên người Nhị nhi cùng Diệp Thần để lại một ít Đạo Văn, sau đó truy tung đến.
- Ta nói như thế nào vận khí ta tốt như vậy, Thánh Quân chuyển thế cùng Thiên Quân hậu duệ tất cả đều đến, trách ta quá tham lam rồi, rõ ràng trúng cái bẫy của ngươi!
Hắc bào nhân bình tĩnh nói.
- Bất quá Hạt Tử, chúng ta giao thủ cũng không phải một hồi hai hồi rồi, ngươi muốn giết ta cũng không có đơn giản như vậy, Thiên Quân Thần Huyết cùng thần cốt ta cũng đã chuyển di rồi, cho dù lần này thất bại, lần sau còn có cơ hội!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...