- Cái gì?
Ngay cả những vương hầu kia cũng ngồi không yên, sau khi Long Trần bùng nổ ra khí thế, phía sau lúc ẩn lúc hiện có thể thấy được bảy luồng khí xoáy di động.
- Hắn lại chỉ là Tụ Khí thất trọng thiên?
Long Trần cùng người đối chiến mấy lần, nhưng từ đầu đến cuối không biểu hiện ra tu vi, có người âm thầm suy đoán, Long Trần đã sớm tiến vào Ngưng Huyết cảnh, bất quá vẫn ẩn nhẫn mà thôi.
Nhưng lúc này Long Trần bạo phát ra khí tức, rõ ràng chỉ là Tụ Khí thất trọng thiên.
- Bất quá khí tức thất trọng thiên, tại sao lại cường đại như thế.
Có người phát hiện không đúng, Long Trần bạo phát ra khí tức quá khủng bố, thấy thế nào cũng không giống như võ giả thất trọng thiên.
Đám người Vệ Thương, Hạ Trường Phong cũng kinh hãi, chuyện như vậy vẫn là lần đầu tiên nghe nói.
- Ầm.
Dưới chân Long Trần phát sinh một tiếng nổ vang, võ đài kiên cố lay động, người đã hóa thành vệt sáng vọt về phía Hoàng Thường.
Một quyền đập ra, kình phong nổ vang, tràn ngập cả thiên địa, giống như một cái búa lớn đập tới Hoàng Thường.
Hoàng Thường hừ lạnh, thân thể chấn động, cả người khí huyết dâng trào, khiến cho không gian hơi vặn vẹo, cũng vung ra một quyền.
- Oanh.
Hai nắm đấm tàn nhẫn va chạm, sóng khí trùng điệp bao phủ bốn phương.
- Rầm rầm rầm.
Long Trần quyền ra như núi, liên tục đánh ba quyền, Hoàng Thường biến sắc, nổi giận gầm lên một tiếng, toàn lực đón đỡ.
- Ầm ầm.
Võ đài lại không chịu nổi lực lượng của hai người mà nổ tung, vụn gỗ tung toé, làm cho mọi người kinh hãi.
- Oanh.
Lại một tiếng nổ vang, hai người xuất hiện ở trên võ đài đổ nát, nhìn chằm chằm đối phương.
- Không nghĩ tới, ngươi lại mạnh mẽ như vậy.
Hoàng Thường nhẹ nhàng lau vết máu ở khóe miệng.
Hiện tại Long Trần quả thực giống như một con Ma Thú hình người, lực lượng lớn đến đáng sợ, Hoàng Thường dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, lại bị chút thương thế.
- Chuyện ngươi không nghĩ tới còn nhiều, hơn nữa ta không chỉ mạnh mẽ, ngươi ngàn không nên, vạn không nên, dùng hồng nhan tri kỷ và huynh đệ của ta đến làm ta tức giận.
Như vậy ta sẽ nổi điên, con người của ta một khi điên lên, chính ta cũng sẽ sợ.
Long Trần lạnh lùng nói.
- Ha ha ha, nói khoác không biết ngượng, ngươi thật cho rằng ta chỉ có chút năng lực ấy, ngày hôm nay để ếch ngồi đáy giếng như ngươi mở mang kiến thức, biết cái gì mới là thực lực chân chính.
- Ầm.
Hoàng Thường quát lớn, khí tức cả người bốc lên, vốn biểu hiện ra chỉ là Ngưng Huyết tứ trọng thiên, bắt đầu nhanh chóng tăng vọt.
- Ngũ trọng thiên.
- Lục trọng thiên.
- Thất trọng thiên.
Vân Kỳ đại sư biến sắc, hắn không nghĩ tới, Hoàng Thường lại che giấu tu vi, rõ ràng là một cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ.
Ngưng Huyết tam trọng thiên và tứ trọng thiên là một đại khảm, lục trọng thiên và thất trọng thiên cũng như thế.
Một khi vượt qua bình chướng, sức chiến đấu sẽ tăng lên cực lớn, cho nên tại sao sau Ngưng Huyết cảnh, cơ bản đều sẽ lấy sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ đến tính toán thực lực.
Lúc này Hoàng Thường bùng nổ ra thực lực Ngưng Huyết thất trọng thiên, cả người tinh lực dâng trào, mạnh mẽ giống như thuỷ triều, khiến lòng người ngột ngạt.
- Tiểu tử, giác ngộ đi, giờ chết của ngươi đã đến.
Hoàng Thường quát lớn, trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn, xòe bàn tay, người đã bay tới trước mặt Long Trần, một chưởng vỗ xuống.
Long Trần rùng mình, quả nhiên trực giác của mình không sai, Hoàng Thường che giấu tu vi, hiện tại mới là thực lực chân chính của hắn.
Vốn Long Trần không muốn hiện tại liền chiến đấu với Hoàng Thường, thế nhưng hắn đã bị tức điên, nếu như không nghênh chiến, sẽ lưu lại tâm ma, ngày sau rất khó tiến bộ.
Mắt thấy Hoàng Thường vỗ đến một chưởng, trên mặt còn mang theo nụ cười xem thường, phảng phất như nhìn một con giun dế, Long Trần tức giận, bảy luồng khí xoáy trong đan điền toàn lực vận chuyển, sau đó vung ra một quyền.
- Oanh.
Long Trần cảm giác có một nguồn lực lượng truyền đến, như bị Man Ngưu va trúng, trong nháy mắt bay ngược ra ngoài.
- Ầm.
Võ đài phía sau bị chấn nát, thân thể bay thẳng ra mấy trượng mới rơi xuống mặt đất, cực kỳ chật vật.
- Lực lượng thật lớn, trung kỳ và hậu kỳ cách biệt lại to lớn như vậy sao?
Long Trần từ dưới đất đứng lên, trong lòng không khỏi khiếp sợ, lần thứ nhất nhìn thấy Hoàng Thường, hắn chỉ hiển lộ ra tu vi Ngưng Huyết tứ trọng thiên.
Lúc ấy Long Trần liền phát hiện mình căn bản không có cách nào đối kháng, hắn biết sơ kỳ và trung kỳ chênh lệch lớn như thế nào.
Thời điểm hắn ở Tụ Anh Lâu bắt Bát Tự Mi, Bát Tự Mi không có lực phản kháng, phải biết Bát Tự Mi chính là Ngưng Huyết sơ kỳ.
Hiện tại Long Trần ngưng tụ bảy luồng khí xoáy, sức chiến đấu mạnh mẽ hơn khi đó rất nhiều, thế nhưng ở trước mặt Hoàng Thường tu vi Ngưng Huyết hậu kỳ, lại không chịu nổi một kích.
- Phế vật, cũng dám nói khoác không biết ngượng tìm ta quyết đấu? Dám thay người ra mặt? Dám cóc ghẻ ăn thịt thiên nga? Thực là cười chết người.
Hoàng Thường chậm rãi đi về phía Long Trần, trên mặt mang theo nụ cười khinh thường:
- Người như ngươi, không xứng sống trên đời, để cho ta tới kết thúc ngươi đi.
- Không!
Sở Dao rít lên, muốn xông ra ngoài.
- Không được càn rỡ, quyết chiến sinh tử, không người nào có thể nhúng tay.
Thái Hậu sầm mặt lại, lớn tiếng quát lên.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...