Cửu Thúc Vạn Phúc

“Các ngươi chưa nghe sao, nghe nói Tĩnh Dũng Hầu phủ xin cưới với Trình gia rồi lại từ hôn, cũng không phải là chủ ý của Hoắc Tiết thị mà là của Hoắc tiểu Hầu gia. Theo như Chu thái thái nói thì thời điểm Hoắc Tiết thị cầu hôn nhị cô nương đã khiến Trình đại cô nương mất hết mặt mũi cho nên Hoắc gia cũng không dám tức giận, mấy ngày sau còn lặng lẽ đưa tặng lễ vật để bồi tội.”
 
Nghe thấy là do Chu thái thái truyền ra, các vị phu nhân lập tức tin tưởng. Chu thái thái rất thích làm mai, trước đó Hoắc Tiết thị tới cửa tới cầu hôn, quả thật có mời Chu thái thái tới tiếp khách.
 
Vị phu nhân đang nói chuyện thấy những người khác không biết thì càng thêm hưng phấn, kể hết mọi chuyện mà Chu thái thái đã âm thầm nói cho mình: “Nghe Chu thái thái nói, lúc trước đúng thật là Trình gia đại cô nương phát hiện ra Hoắc hầu gia, sau đó cứu hắn. Nhưng không ngờ là lúc ở sơn trang của Khánh Phúc Quận chúa, Hoắc hầu gia lại nhìn trúng vị muội muội đến thăm bệnh. Hắn không thích Trình đại cô nương quá đoan trang, cho nên mới đổi đại cô nương thành nhị cô nương.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Hả, còn có chuyện này sao?” Các vị phu nhân khác nghe được lời này vô cùng giật mình, lệnh của cha mẹ, lời của người mai mối, vãn bối nhà ai có thể chỉ là vì mình thích mà nói đổi thì đổi? Các nàng đều là người có nhi tử trượng phu, cũng hiểu tính nết của đám nam nhân là như nào, nhưng mà cho dù có lùi một vạn bước mà nói, Hoắc Trường Uyên ghét tỷ tỷ trông giống Bồ Tát, không đủ hoạt sắc sinh hương, thì cũng không thể từ từ hôn với tỷ tỷ, sau đó lại đính hôn với muội muội chứ! Như này thì thành ra thể thống gì nữa.
 
Vị phu nhân chia sẻ tin tức lắc đầu, thở dài: “Còn không phải sao, trách không được Trình đại cô nương hôm nay thấy Hoắc Tiết thị thì lạnh nhạt mà mặt Hoắc Tiết thị lại xị ra, nhưng một câu cũng không dám nói. Hoá ra, bọn họ hổ thẹn với Trình đại cô nương! Chỉ đáng thương cho Trình gia đại cô nương, đường đường là một khuê nữ, lại bị cuốn vào mớ lộn xộn Hoắc gia, không những bị muội muội cướp mất vị hôn phu, còn nàng lại bị từ hôn, việc hôn nhân sau này cũng khó nói. Một khuê nữ như thế, dáng dấp xinh đẹp, nữ công gia chánh, tính nết cũng tốt, tuy rằng hơi đoan trang một chút, nhưng đây mới là người có thể quản lý gia đình! Cưới vợ không phải nạp thiếp, cần mấy kẻ quyến rũ biết dỗ dành làm gì? Ôi chao, thật đáng tiếc.”
 
Các vị phu nhân khác tràn đầy đồng cảm. Bọn họ nhìn nữ tử ở góc độ khác với các lang quân trẻ tuổi, các nam tử thích kiểu hoạt bát, nhỏ yếu, biết khóc biết làm nũng, còn các bà bà lại thích kiểu đoan trang mạnh mẽ để có thể dạy dỗ phu quân nhìn về phía trước, Trình Du Cẩn trong mắt bọn họ là cực kỳ hoàn mỹ.
 
Mấy vị phu nhân nhỏ giọng trao đổi tin tức. Diện mạo và khí chất của Trình Du Cẩn rất phù hợp với mắt nhìn của bọn họ, giờ phút này trong lòng đám nữ quyến, nàng hoàn toàn là người bị hại. Mà Hoắc Trường Uyên lại làm hết mọi chuyện mà các vị phu nhân đều sợ nhi tử mình làm, tất nhiên đã biến thành đối tượng bị tất cả mọi người vùi dập. 

 
Mỗi một nam nhân thay lòng đổi dạ thì sau lưng đều có một con hồ ly tinh không biết xấu hổ, các phu nhân khó mà trách cứ Trình gia nhị tiểu thư nên ai cũng quy hết về Hoắc Trường Uyên.
 
“Tĩnh Dũng Hầu nhìn cao lớn oai phong, có chủ kiến có mưu lược, tại sao lại làm ra chuyện như thế này?”
 
“Ai mà biết được, tri nhân tri diện bất tri tâm. Ôi, nam nhân chỉ lo chuyện của mình, nhưng lại khổ nữ tử bị hắn liên lụy. Một khuê nữ tốt như Trình đại cô nương, sau này phải làm sao bây giờ.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tin tức trong miệng các phu nhân càng ngày càng xa chân tướng, mỗi một người lại thêm mắm thêm muối vào một chút, người đểu giả thì càng ngày càng đểu giả, kẻ đáng thương ngày một đáng thương. Đến bây giờ, Trình Du Cẩn đã thành một nữ tử hiền huệ đáng thương, là một người chuẩn mực chu toàn,  các phu nhân truyền tai nhau tin tức bát quái cong thì lại nhìn về phía Trình Du Cẩn bằng ánh mắt tràn ngập trìu mến.
 
Nếu những lời này bị Hoắc Trường Uyên nghe được, chỉ sợ hắn ta sẽ tức giận đến hộc máu. Trình Du Cẩn mà vô tội đáng thương sao? Lúc mà nàng vung tay đánh người thì chính là đánh thẳng vào mặt người khác, chẳng thấy dáng vẻ vô tội, đáng thương chỗ nào cả.
 
Các phu nhân đều là người trong nội trạch, lúc nói chuyện đều có nha hoàn canh giữ, Nguyễn thị cũng không biết bọn họ đi rồi thì người khác sẽ nói gì. Nguyễn thị đề ra ý kiến với Hoắc Tiết thị sẽ thành thân trong kỳ tang sự, Hoắc Tiết thị suy nghĩ một hồi rồi đồng ý.

 
Dù sao bọn họ cũng là nhà chồng, chuyện Trình Du Mặc vội vã gả vào, đương nhiên Hoắc Tiết thị sẽ không bị dị nghị.
 
Sau khi Nguyễn thị và Hoắc Tiết thị thương lượng thỏa đáng xong, sau đó bọn họ cùng đi tìm Trình lão phu nhân. Trình lão Hầu gia chết vì bệnh, Trình Mẫn là nữ tử đã gả ra ngoài cũng về nhà mẹ đẻ hỗ trợ từ sáng sớm. Lúc Nguyễn thị và Hoắc Tiết thị tiến vào, Trình Mẫn đang ngồi ở trong phòng an ủi Trình lão phu nhân. Bà ấy là cô nãi nãi, tất nhiên không cần tránh đi vì vậy Trình Mẫn cũng nghe được đề nghị Nguyễn thị. 
 
Đây là chuyện nhà thân mẫu, Trình Mẫn không tiện nhúng tay vào. Nhưng trong lòng bà ấy lại âm thầm thở dài lắc lắc đầu.
 
Nữ tử kiêng kị nhất là chuyện vội vàng, Trình Du Mặc lại không phải không thể gả ra ngoài, gấp gáp như vậy làm gì? Vốn dĩ nữ tử gả đi đã phải sinh con đẻ cái, quán xuyến việc nhà, nay lại vội vàng, không chừng sẽ bị nhà chồng coi thường.
 
Nhưng người làm mẫu thân như Nguyễn thị bằng lòng, Trình lão phu nhân cũng đồng ý, Trình Mẫn làm cô thì phản đối làm gì? Trình Mẫn nhẹ nhàng nhấp nhấp miệng, cuối cùng cũng không nói gì.
 
Không hiểu sao bà ấy lại nghĩ tới một ý tưởng trước đây từng bị gác lại. Thật ra sau khi về bà ấy đã suy nghĩ rất lâu, sau đó lại nghe nói Trình Du Cẩn đã thay mặt Hầu phủ thêu một bộ thêu hai mặt, thậm chí còn được chính miệng Hoàng thượng tán thưởng thế là Trình Mẫn đã cất tâm tư của mình lại. Nhi tử của bà ấy như thế nào, Trình Mẫn cũng tự biết, bản lĩnh Trình Du Cẩn quá lớn, nhà bọn họ không chứa nổi. 

 
Nhưng hôm nay, cái ý tưởng này lại lóe lên trong đầu. Cho dù là gia tộc nào cũng đều tuân theo trình tự lớn nhỏ để cưới gả, nam tử thì có lẽ còn đổi được, nhưng nữ tử thì có thế nào cũng không thể bỏ qua trưởng ấu tôn ti. Nếu như muội muội gả chồng mà tỷ tỷ vẫn còn ở trong nhà thì người khác sẽ nghĩ Trình Du Cẩn như thế nào? Người biết chuyện thì hiểu là Hoắc gia hố người khác, Trình Du Cẩn muốn giữ đạo hiếu, Nguyễn thị và Hoắc Tiết thị quá nóng vội, nhưng kinh thành nhiều người như vậy, có bao nhiêu người biết được nội tình của Trình gia?
 
Bọn họ sẽ không thông cảm cho khó xử của Trình Du Cẩn, bọn họ chỉ cảm thấy, có phải Trình Du Cẩn có bệnh kín gì không, cho nên mới không thể gả ra ngoài.
 
Trình Mẫn thở dài, bà ấy thấy Nguyễn thị và Trình lão phu nhân có chuyện muốn nói, cũng không ở đây làm vị tiểu cô bị ghét bỏ nữa, tự mình chủ động cáo từ. Vừa ra bên ngoài, Trình Mẫn lập tức hỏi: “Nhị thiếu gia đâu?”
 
“Nhị gia đang ở ngoài viện hỗ trợ tiếp đãi khách khứa.”
 
Trình gia cũng không có nhiều người, đời thứ ba lại càng là âm thịnh dương suy. Nhị phòng có hai nhi tử, Trình Ân Từ và Trình Ân Bi đều là những thiếu niên choai choai, đích tôn của đại phòng là Trình Ân Bảo thì chỉ là một đứa bé, tiếp đón nam tử trẻ tuổi không thể để Trình Nguyên Hiền ra mặt được, cho nên Từ Chi Tiễn cũng đã sớm về nhà ngoại, hỗ trợ tiếp đón khách khứa.
 
Trình Mẫn lập tức đi tìm Từ Chi Tiễn. Từ Chi Tiễn đang ở bên ngoài, đột nhiên nghe nha hoàn nói mẫu thân tìm hắn ta. Vì vậy, Từ Chi Tiễn vội vàng chạy tới, vừa đẩy cửa ra đã hỏi: “Nương, người tìm con có chuyện gì?”
 
Trình Mẫn bị hắn ta làm cho hoảng sợ, trừng mắt nhìn Từ Chi Tiễn đầy trách móc: “Con thật là, sao lại không biết trên biết dưới như vậy.”
 

“Nương, rốt cuộc người gọi con tới đây làm gì? Con còn vội việc bên ngoài, Ta có chuyện gì nương mau nói đi.”
 
Từ Chi Tiễn tính tình đơn thuần, Trình Mẫn biết nhi tử của mình là người như thế nào, cho nên cũng không để bụng chút mạo phạm nho nhỏ này của hắn ta. Trình Mẫn kéo Từ Chi Tiễn ngồi xuống, nhìn kỹ nhi tử từ trên xuống dưới. Từ Chi Tiễn ánh mắt của bà nhìn cho nổi da gà, nhịn không được chà xát cánh tay, hỏi: “Nương, rốt cuộc là người muốn nói gì?”
 
Trình Mẫn mỉm cười, hỏi: “Chi Tiễn, con nói thật cho nương nghe, con thấy biểu muội Du Cẩn thế nào?”
 
“Cẩn tỷ tỷ sao? Đương nhiên là mọi thứ đều tốt rồi.”
 
Đây là lời thật lòng. Từ nhỏ, Từ Chi Tiễn đã lớn lên dưới bóng ma của Trình Du Cẩn, Trình Du Cẩn am hiểu quy củ hơn hắn ta, học tập giỏi hơn hắn ta, luyện chữ cũng chăm hơn hắn ta... Đến nội dung khoa cử của nam tử mà nàng cũng biết, đến Từ Chi Tiễn cũng không có biết đâu. Phàm những hạng mục có Trình Du Cẩn tham gia thì nghĩ cũng không cần nghĩ, Trình Du Cẩn nhất định sẽ giành hạng nhất. Dần dà, Từ Chi Tiễn cũng thành thói quen. 
 
Bởi vì đó là Trình Du Cẩn.
 
Từ Chi Tiễn cho rằng mẫu thân lại muốn lấy Trình Du Cẩn ra giáo dục mình, không ngờ câu tiếp theo của Trình Mẫn lại là: “Vậy con cảm thấy, để Du Cẩn làm thê tử của con thì sao?”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui