Cửu Thúc Vạn Phúc

Lúc nằm mơ không nhìn ra chỗ nào lạ, hiện tại nghĩ lại, Trình Du Cẩn ngược lại nghĩ thông suốt nhận ra rất nhiều chỗ kỳ quái. Ví dụ như sau khi nàng chết, Hoắc Trường Uyên vì sao lại có thể thuận lợi cưới Trình Du Mặc. Vì sao con đường làm quan của Hoắc Trường Uyên lại trở nên thuận buồm xuôi gió. Trình gia căn bản không có người có tiền đồ, vì sao nhiều năm phú quý không suy.
 
Ví dụ như, rõ ràng Hoắc Tiết thị hận những nữ nhân khác thân cận với nhi tử của bà ta, sau khi Hoắc Trường Uyên đi bước nữa cưới Trình Du Mặc về, Hoắc Tiết thị đối với Trình Du Mặc lại rất khách khí.
 
Nàng nhìn theo góc nhìn của một độc giả, không thể nghĩ gì khác hơn ngoài việc Trình Du Mặc mệnh tốt, sinh ra sẽ được người khác yêu thương. Nhưng hiện tại nghĩ lại, mệnh tốt cái chó má gì, rõ ràng là Hoắc Trường Uyên bí mật nói với Hoắc Tiết thị, để Hoắc Tiết thị biết sau lưng Trình gia có người chống lưng, bọn họ phải dựa vào nữ nhân của Trình gia để trở nên thân thiết với Thái tử.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Mặc dù chỉ là trên danh nghĩa, nhưng dù sao cũng là nơi che chở Thái tử nhiều năm như vậy, Thái tử vẫn sẽ nể mặt mà nâng đỡ Trình gia. Mà nam tử Trình gia không có người nào có tài, chỗ lợi lộc này, không phải đều để lại cho con rể sao.
 
Thanh niên tài tuấn cái quái gì chứ, Hoắc Trường Uyên có thể bước một bước lên mây, tất cả đều dựa vào Trình gia! Khó trách hắn ta muốn cưới Trình Du Mặc, cái gọi là ân nhân cứu mạng, cái gọi là tình đầu, tình yêu đích thực đều là cái cớ, cái gì mà hy sinh đều chỉ là thứ nhỏ nhặt. Nguyên nhân chân chính hắn ta cưới Trình Du Mặc, chính là Trình gia có ân đối với Thái tử, nữ tử Trình gia chính là nấc thang dẫn lên trời cao.
 
Trình Du Cẩn cảm thấy tức giận, may mắn của nàng trong kiếp trước ít ỏi đến đáng thương, lại đi gả cho Hoắc Trường Uyên. Nếu là đổi thành một người khác, có nàng tỉ mỉ xem xét hôn nhân, cộng thêm ân điển của Thái tử, nàng bất luận gả cho ai cũng có thể mỹ mãn cả đời.
 
Mà nàng lại gả vào Hoắc gia, bị trượng phu và muội muội phản bội, lúc ấy Thái tử còn chưa khôi phục thân phận, bởi vì sơ xuất của bà bà mà bị băng huyết bỏ mạng. Đến chết nàng cũng không biết được chân tướng.
 
Trình Du Cẩn hít sâu một hơi, chuyện kiếp trước đã qua rồi, hiện giờ mọi chuyện đều chưa bắt đầu, nàng có rất nhiều cơ hội có thể thay làm lại. Lần này, Thái tử là con bài tẩy vô cùng quan trọng, nàng nhất định phải tìm cách mà dùng đến.

 
Trình Du Cẩn cũng không biết nên bội phục Trình lão Hầu gia lá gan lớn, hay là nên bội phục chính mình lá gan lớn. Nhưng kể từ hôm nay khi nàng còn sống sót đi ra khỏi tủ đồ, điều đó có nghĩa là vị điện hạ này không có hứng thú với cái mạng của nàng. Nếu không, hắn không cần phải làm những điều thừa thãi kia. Vì hắn không muốn giết người diệt khẩu, vậy phần còn lại dễ dàng hơn nhiều. Hoàng Thái tử nhật lý vạn cơ, gánh vác đại nghiệp, làm sao có thể để ý một tiểu nữ tử mượn chút quyền lực của mình, Trình Du Cẩn thậm chí còn tính toán để Trình Nguyên Cảnh trực tiếp ban hôn, con cháu quyền quý cả thành, chẳng phải là nàng muốn gả cho ai là có thể gả cho người đó sao.
 
Trình Du Cẩn vội vàng uống một ngụm trà bình tĩnh một chút, nàng chậm rãi khôi phục lý trí, Trình Nguyên Cảnh tuy rằng là Thái tử, nhưng hiện tại chỉ là trời biết đất biết, hắn biết Hoàng đế biết. Nhìn vào cái sự ở ẩn mười lăm năm thì hắn sẽ không phô trương danh tính của mình cho đến khi thời gian chín muồi. Cái này có chút khó xử, ai biết Trình Nguyên Cảnh tính toán khi nào trở về, nàng đã mười bốn tuổi, còn chờ được đến lúc Trình Nguyên Cảnh khôi phục thân phận, hạ chỉ ban hôn sao?
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
E là hơi khó.
 
Trình Du Cẩn có chút ưu sầu, nhìn biểu hiện của Trình Du Mặc, ít nhất cho đến khi Trình Du Mặc chết, Trình Du Mặc cũng không biết Thái tử chính là Cửu thúc Trình gia. Điều này có hai khả năng, một là vận may của Trình Du Mặc đã hết, cũng không đợi được đến khi Thái tử khôi phục thân phận. Một khả năng khác, chính là Thái tử điện hạ cả đời không thừa nhận Trình gia, chờ thời cơ chín muồi, Hoàng Thái tử bỗng nhiên được hoàng cung tìm thấy, nghênh đón trở về Đông cung. Lý Thừa Cảnh là Lý Thừa Cảnh, Trình Nguyên Cảnh là Trình Nguyên Cảnh, chỉ có điều, Trình Nguyên Cảnh đã chết mà thôi.
 
Biết được nội tình đều là đại nhân vật, người phía dưới mặc dù cảm thấy Thái tử điện hạ quen mắt, cũng không dám tùy ý bảo rằng hoàng Thái tử mất tích nhiều năm nhìn rất giống một người nào đó. Chỉ cần xử lý Trình gia, sẽ không ai soi xét ra được tai tiếng này của hoàng gia.
 
Trực giác nói cho Trình Du Cẩn biết, phần nhiều sẽ là khả năng thứ hai.
 
Nàng muốn cáo mượn oai hùm, cũng không biết hùm có chịu bố thí cho một sợi lông hay không. Trong lòng Trình Du Cẩn nặng nề nói không nên lời, nàng suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng Lâm gia không nạp thiếp ưu thế chiếm thế thượng phong. Gia sản Lâm gia không tồi, bản thân Lâm Thanh Viễn có tiền đồ, vẫn là một hậu bối Thái tử rất coi trọng. Bây giờ nàng giống như trước khi thi không cẩn thận nhìn thấy đáp án, Lâm Thanh Viễn dùng mắt thường cũng có thể thấy giá trị tăng lên rất nhiều, làm sao nàng có thể bỏ qua một siêu cấp đầy tiềm năng như vậy?

 
Cuối cùng Trình Du Cẩn đã quyết định được đấng phu quân lý tưởng, Trạng nguyên Lâm Thanh Viễn. Nhân tiện, vì ngày tốt đẹp trong tương lai của nàng và trượng phu của nàng, thừa dịp hiện tại còn có thể tiếp xúc với Trình Nguyên Cảnh, nàng phải cố gắng lấy lòng vị chủ nhân này.
 
Không đúng, việc này phải gọi là vì quân phân ưu.
 
Trình Du Cẩn cả một đêm đều suy nghĩ chuyện của Trình Nguyên Cảnh, ngày hôm sau nàng theo thường lệ đi thỉnh an Khánh Phúc Quận chúa, phát hiện Trình Nguyên Hiền vậy mà cũng ở đây.
 
Thật kỳ lạ, chắc hôm nay mặt trời mọc đằng tây à.
 
Có thể thấy được nha đầu trong phòng Khánh Phúc cũng rất lạ lẫm, ai nấy đều vui mừng như tết, bánh ngọt trái cây bưng hết lần này đến lần khác. Khánh Phúc Quận chúa mặc xiêm y đỏ thắm, trên mặt vui mừng, nhìn thấy Trình Du Cẩn tiến vào, lại phá lệ cho một khuôn mặt tươi cười: "Đại cô nương tới rồi."
 
Trình Du Cẩn cũng thành thạo nở nụ cười, hành lễ với hai người phía trước: "Nữ nhi thỉnh an phụ thân, mẫu thân, nhị lão phúc lộc bạc đầu, hậu phúc lâu dài."
 
Khánh Phúc quận chúa nghe được liền cười, Trình Du Cẩn nói mấy câu, tất cả đều chọc trúng tâm của Khánh Phúc Quận chúa. Nữ tử nào không mong được cùng trượng phu bạc đầu giai lão, Khánh Phúc quận chúa một tháng cũng không gặp được Trình Nguyên Hiền mấy lần, khó khăn lắm hôm nay mới đến phòng của nàng, Trình Du Cẩn vừa mở miệng đã nói "Phúc lộc bạc đầu", còn không phải là lời lấy lòng hay sao. Về phần hậu phúc kéo dài, nói đương nhiên là phúc cho con cháu. Khánh Phúc nhớ đến đứa con trai cưng của mình, càng vui vẻ.

 
Sáng sớm nghe được lời cát lợi, Khánh Phúc Quận chúa tâm tình rất tốt, ngay cả đánh giá đối với Trình Du Cẩn cũng cao hơn. Bà tinh tế đánh giá Trình Du Cẩn, đáng tiếc, nếu Trình Du Cẩn thật sự là từ trong bụng bà bò ra thì tốt rồi, có một trưởng nữ thông minh xinh đẹp như vậy, thật sự là phúc khí mười đời tu được. Thật không may, nàng là con của tiện nhân nhị phòng kia.
 
Ngược lại Trình Nguyên Hiền thấy Trình Du Cẩn tới, hỏi: "Cẩn tỷ nhi, mấy ngày gần đây con có khỏe không?"
 
Trình Du Cẩn lặng lẽ liếc Khánh Phúc Quận chúa một cái, nói: "Nhờ mẫu thân săn sóc, nữ nhi hết thảy đều tốt."
 
Có thể dễ dàng nhìn ra sắc mặt của Khánh Phúc Quận chúa tốt lên rất nhiều, Trình Nguyên Hiền cũng hài lòng gật đầu với Khánh Phúc: "Xem ra ngươi quả thật rất quan tâm đến Cẩn tỷ nhi, vậy thì tốt rồi."
 
Ông ta lại nói với Trình Du Cẩn: "Mẫu thân con quản gia nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, con tuổi cũng không còn nhỏ, phải đi theo mẫu thân học hỏi thêm."
 
Trình Du Cẩn lẳng lặng nhìn Trình Nguyên Hiền chưa bao giờ quản con cái đang giả bộ làm một người phụ thân hiền lành, nụ cười vẫn không hề thay đổi: "Nữ nhi đã hiểu, tạ phụ thân dạy dỗ."
 
Trình Nguyên Hiền nói vài câu, cảm thấy mình quả thực là một người cha tốt lại vô cùng trách nhiệm. Ông ta rất hài lòng, tự đắc, liền chậm rãi lộ ra ý đồ thật sự: "Cẩn tỷ nhi, hôm qua con đi ra cuối cùng, con có nghe tổ phụ nói gì không?"
 
Tim Trình Du Cẩn như bị chệch một nhịp, Trình Nguyên Hiền vì sao lại hỏi như vậy? Ông ta phát hiện ra cái gì rồi?
 

Trình Du Cẩn mặt không biểu cảm, nói: "Dạ không có. Gia gia đã ngủ thiếp đi, nữ nhi cũng không nghe thấy gì. Tại sao phụ thân lại hỏi như vậy?"
 
"Không có gì." Trình Nguyên Hiền khép tay lại, một lát sau, vẫn nhịn không được nói: "Nghe hạ nhân nói, hôm qua sau khi tất cả mọi người rời đi, Trình Nguyên Cảnh lại trở về. Không biết phụ thân nói gì với hắn."
 
Trình Du Cẩn vừa nghe liền hiểu, trong đại trạch viện nhiều người như vậy, Trình Nguyên Cảnh từ bên ngoài trở về, đường dài như vậy không có khả năng không bị ai nhìn thấy. Ngày hôm qua hắn trở về viện Trình lão Hầu gia, vẫn là bị người ta nhìn thấy.
 
Nhưng mà Trình Nguyên Hiền nói như vậy, ít nhất cho thấy hành tung của nàng không bị bại lộ. Mọi người trong Trình gia sẽ không biết lúc ấy Trình Du Cẩn cũng ở đó, bằng không, Trình Nguyên Hiền sẽ không hỏi với là giọng điệu như vậy.
 
Trong lòng Trình Du Cẩn có tính toán, không tỏ ra quá nhiều thái độ nói: "Cửu thúc đưa thái y ra khỏi phủ, hắn cũng không biết phụ thân và mọi người đều đi rồi, khó trách trực tiếp trở về viện tổ phụ. Phụ thân có chuyện gì muốn nói với Cửu thúc ạ?"
 
"Ta cùng hắn thì có chuyện gì để nói!" Trình Nguyên Hiền hừ lạnh, vẻ mặt khinh bỉ: "Ta chỉ sợ phụ thân tuổi già hồ đồ, để lại gia sản nhà mình cho người ngoài."
 
Trình Du Cẩn lập tức hiểu, thì ra Trình Nguyên Hiền đang mơ mộng đến gia sản. Không phải hoài nghi thân phận của Trình Nguyên Cảnh là được, Trình Du Cẩn thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng nàng theo đó sinh ra chút tình cảm phức tạp. Trình lão Hầu gia trước khi chết đều tính kế Trình Nguyên Cảnh, thay con cháu mình mưu lợi. Mà các con trai tốt của ông ta, còn không đợi ông ta tắt thở, đã tính toán đến tài sản của Trình lão Hầu gia.
 
Trình Du Cẩn đột nhiên có chút chua xót. Nàng đều có thể nghe ra hôm qua Trình lão Hầu gia cố ý dùng bệnh cùng ân tình cưỡng ép Trình Nguyên Cảnh, Trình Nguyên Cảnh làm sao có thể nghe không ra đây? Cha ruột thì từ chối nhận hắn, còn người cha nuôi chỉ nghĩ cho con trai mình, hắn sẽ cảm thấy như thế nào khi nghe những lời này?        

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui