Cửu Thúc Vạn Phúc

Trước khi Trình lão phu nhân nói chuyện, Trình Du Cẩn đã nhanh chóng nói cắt ngang: “Khuôn phép của Trình gia chúng ta đương nhiên là cực kỳ nghiêm ngặt. Từ phu nhân thái thái, đến cô nương nha hoàn, mỗi người đều là người biết lễ nghi và giữ phép lịch sự. Có điều, quân tử làm việc coi trọng nhất là có qua có lại, lấy ơn báo oán, sao có thể báo ơn? Hoắc gia bất nhân bất nghĩa với Trình gia, chúng ta cũng không cần thiết phải giữ quy tắc của thánh nhân. Nếu như có chỗ chê cười thì vẫn mong Chu thái thái tha lỗi.”
 
Chu thái thái nhìn Trình Du Cẩn, lại nhìn Hoắc Tiết thị, vô cùng hứng thú gấp tay áo lại, ngậm miệng xem kịch.
 
Hoắc Tiết thị đã tức giận không ít, không nhịn được chỉ tay vào Trình Du Cẩn mắng: “Toàn là lời nhảm nhí! Hành vi bây giờ của ngươi, nào có điểm nào phù hợp với công dung ngôn hạnh của nữ nhân?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Vậy không bằng Hoắc phu nhân nói xem, ta làm không đúng ở chỗ nào?” Trình Du Cẩn nhìn thẳng Hoắc Tiết thị, không chút tránh không né, trong lúc nhất thời Hoắc Tiết thị lại không dám đối mặt với ánh mắt của Trình Du Cẩn.
 
Trình Du Cẩn lạnh lùng thôi không nhìn bà ta nữa, thản nhiên mỉm cười với Chu thái thái: “Để Chu thái thái chê cười rồi. Chuyện từ hôn của ta với Tĩnh Dũng hầu lúc trước, chắc hẳn thái thái cũng đã nghe nói rồi. Chu thái thái là người công bằng nhất, hôm nay ở trước mặt thái thái, ta sẽ nói đầu đuôi ngọn ngành một cách rõ ràng. Tháng mười hai năm ngoái ta ở trên núi tuyết phát hiện Tĩnh Dũng Hầu hôn mê bất tỉnh nên đã đặc biệt chăm sóc rất lâu, để gia đinh nhà ta chuyển Hoắc Hầu gia tới thôn trang của mẫu thân. Từ nhỏ ta đã được tổ mẫu và mẫu thân dạy dỗ, phải làm việc thiện tích đức, thương người nghèo khổ, sau khi ta cứu được Tĩnh Dũng Hầu, ta thật sự chưa từng mong đợi bất cứ hồi báo nào, Trình gia cũng chưa từng đòi hỏi Tĩnh Dũng Hầu phủ dù chỉ một chút. Không nghĩ tới cuối năm, Hoắc phu nhân tới nhà, nói Hoắc gia muốn kết thông gia để báo ơn cứu mạng của ta. Tổ mẫu thương cho ta, muốn tạo một mối nhân duyên tốt nên đã đồng ý chuyện hôn sự của ta với Hoắc Hầu gia. Không ngờ tháng hai năm nay, trưởng bối của nhà ta vẫn còn đang bệnh, Hoắc phu nhân đã tới nhà nói đột nhiên Hoắc Hầu gia không vừa lòng với ta, muốn từ hôn với ta. Chu thái thái đã từng chứng kiến không ít mối nhân duyên, người tới góp ý xem rốt cuộc chuyện này là ai làm sai?”
 
Chu thái thái trầm mặc, thời gian trước quả thực bà ta đã nghe được tin tức Tĩnh Dũng Hầu từ hôn với đại tiểu thư Trình gia, lúc đó khi chuyện tình đã thành không ít người từng hâm mộ, đột nhiên tan vỡ đều khiến mọi người kinh ngạc, có một số suy đoán không hay, thậm chí có thể nói là suy đoán ác ý lan truyền khắp nơi. 
 
Mấy chuyện như thế này lúc nào cũng là nữ tử chịu thiệt, quả thật những ngày này người bên ngoài đều đoán già đoán non là do Trình đại tiểu thư, không hề tốt đẹp.
 

Ban đầu Chu thái thái cũng chỉ là nghe tin đồn, hôm nay mới được biết đại cô nương Trình gia nổi tiếng khắp Kinh thành cũng là có lý do, chính là cái miệng thông minh lanh lợi này.
 
Mặc dù lời nói của nàng dài, thế nhưng thứ tự rõ ràng, nguyên nhân hậu quả được phô ra rõ rành rành, Chu thái thái là người ngoài cuộc, sau khi nghe xong cũng cảm thấy Hoắc gia rất quá đáng. 
 
Hoắc Tiết thị không biết ăn nói như Trình Du Cẩn, lại liên tục bị cướp lời, đã sớm kìm nén một bụng tức rồi. Giờ đây khó khăn lắm mới nhìn thấy cơ hội, lớn tiếng nói: “Hoang đường! Rõ ràng là ngươi mạo danh người khác, cố ý cướp công lao, nhi tử của ta không nhịn đựng được nữa mới từ hôn với ngươi.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Hoắc Hầu gia tỉnh lại lần đầu tiên, ta đã nói mình là đại cô nương của Nghi Xuân hầu phủ, con gái của Khánh Phúc quận chúa. Sau này đưa Hoắc Hầu gia xuống núi cũng là gã sai vặt của mẫu thân ta. Hoắc phu nhân nói rõ hơn một chút, ta giả danh người khác ở chỗ nào? Ta cướp công lao ở đâu ạ?”
 
“Ơn cứu mạng rõ ràng không phải của ngươi…”
 
Trình Du Cẩn cười, nàng hành lễ với Chu thái thái hỏi: “Chu thái thái người nói xem, ta phát hiện Hoắc Hầu gia ở trong hang động, lúc đó bên cạnh hắn ta không có một ai, là ta gọi người tới khiêng hắn ta về điền trang. Đây có được coi là ơn cứu mạng không?”
 
Chu thái thái nhìn từ đầu đến cuối đều tiến lùi có mức độ, Trình Du Cẩn lịch sự lễ phép, lại nhìn Hoắc Tiết thị nổi giận đùng đùng, mặt mũi méo mó, bà ta thở dài nói: “Tất nhiên là tính.”

 
Trình Du Cẩn nở một nụ cười, nhưng chỉ trong nháy mắt đã che giấu đi. Cuối cùng nàng cũng đối diện với ánh mắt của Hoắc Tiết thị, thong thả lại rõ ràng nói: “Hoắc phu nhân, người nghe thấy chưa, từ trước đến nay ta chưa từng có lỗi với Hoắc gia, vẫn luôn là các người vu khống ta, hiện tại còn muốn trả đũa lại người có ơn cứu mạng! Trong lòng ngài Hoắc Hầu gia là một bảo bối, nhưng trong mắt của ta, hắn với những nam tử khác trên thế giới này không có gì khác biệt. Ta không nợ các người, từ trước đến nay Trình Du Cẩn ta chưa từng ham muốn được gả cho hắn ta. Hoắc Trường Uyên lật lọng, coi hôn nhân như trò đùa, kiêu ngạo tự phụ, gặp phải một người như vậy chỉ trách ta xui xẻo, ta không có lời gì để nói nữa. Nhưng là Hoắc phu nhân người phải nhớ rõ, mối hôn ước này, lỗi sai là của người. Chưa tìm rõ chân tướng đã cầu thân, đây là sai lầm thứ nhất; không giữ chữ tín hủy hôn, đây là sai lầm thứ hai; sau khi từ hôn đi khắp nơi gièm pha danh tiếng của ta, đây là sai lầm thứ ba; biết rõ là đắc tội Trình gia còn tới nhà chọn muội muội của vị hôn thê cũ, chia rẽ quan hệ tỷ muội, đây là sai lầm thứ tư.”
 
Trình Du Cẩn nói xong, trong lòng nghĩ đã bốn cái rồi, dứt khoát làm tròn lên, thế là rất nhanh lại tiếp tục nói: “Tự các người nhận nhầm người, nhưng lại không chịu nhận lỗi, còn chuyển sang vu cáo hãm hại người có ơn cứu mạng mạo danh chiếm công lao, đây là sai lầm thứ năm. Các người muốn từ hôn thì cứ từ hôn, cũng không thể giẫm đạp danh tiếng của ta, cứ làm ra những chuyện này sẽ bị trời phạt.”
 
Lời nói của Trình Du Cẩn khảng khái, sau khi nói xong cả Thọ An đường yên tĩnh, tất cả đều sững sờ nhìn nàng. Hoắc Tiết thị bị một đống chữ liên tiếp ồ ập vào đến mức hoa mắt, trong đầu toàn là một hai ba bốn năm, căn bản không phản ứng lại được. Trình Du Cẩn mắng Hoắc gia xong, thì ngoan ngoãn lễ phép hành lễ với mọi người: “Chu thái thái, tổ mẫu, ta xin cáo lui trước.”
 
Chu thái thái hỏi theo bản năng: “Vậy hôn sự của Tĩnh Dũng Hầu và nhị tiểu thư…”
 
“Từ hôn đều là lỗi của hắn ta, ta không làm gì được. Gặp phải một vị hôn phu cũ như vậy, Trình Du Cẩn ta tự nhận mình xui xẻo, còn về việc sau này Hoắc Hầu gia muốn cưới người nào, tiểu nữ không hề để tâm.” Trình Du cẩn nói xong thì cười nhẹ, sau đó đoan trang khí chất xoay người rời đi. 
Lúc ra khỏi cửa, Trình Du Cẩn nhìn thấy Trình Du Mặc gương mặt trắng như tuyết, yêu kiều rụt rè đứng ở cửa: “Tỷ tỷ…”
 
Trình Du Cẩn giống như không nhìn thấy người, cũng không dừng lại mà đi thẳng. Sau khi Trình Du Cẩn đi qua nàng ta, sắc mặt Trình Du Mặc trở nên trắng bệch.

 
Một hồi sau khi Trình Du Cẩn rời đi, mọi người vẫn còn ngạc nhiên. Nghe xong những lời nói của Trình Du Cẩn, Chu thái thái cũng cảm thấy từ hôn hoàn toàn là lỗi sai của đàng nam. Nhất là không thành thật mà từ hôn thì cũng thôi đi, vậy mà lại còn muốn chà đạp lên danh tiếng của đằng nữ, phủ nhận ơn cứu mạng của Trình Du Cẩn, còn nói nàng cướp công lao.
 
Bên ngoài trông Hoắc Trường Uyên cũng tạm được, không ngờ đằng sau lại là loại người như vậy? 
 
Khánh Phúc nghe thấy trận mắng vừa nãy thì quả thực là vui sướng vô cùng, bà ta thuận thế theo Trình Du Cẩn, châm chọc liếc Nguyễn thị một cái: “Từ ngày đính hôn, đại cô nương chưa từng phạm lỗi sai gì, lại còn bị mang tiếng xấu. Bỏ đi, nếu như Hoắc Hầu gia đã nhìn trúng cô nương nhị phòng thì Du Cẩn thân là tỷ tỷ còn có thể tranh với muội muội sao?”
 
Nói xong, Khánh Phúc như vẫn chưa hả giận, cố ý lắc quạt nói một câu: “Nhị đệ muội cũng thật là, nếu như các người vừa ý Hoắc Hầu gia thì lúc đầu khi bàn luận chuyện cầu thân cứ trực tiếp nói ra, cứ phải đợi đại cô nương đính hôn xong rồi, hôn thư cũng làm xong rồi các người mới dở trò ở đằng sau. Giờ đây các người cầu được ước thấy, ngược lại là rất vui mừng, bỗng dưng đại cô nương lại bị người ta từ hôn. Các người nói xem, đây là chuyện người làm ra sao?”
 
Sắc mặt của Trình lão phu nhân đã khó coi từ lúc mà Trình Du Cẩn tiến vào rồi, có điều bà biết Trình Nguyên Cẩn có chừng mực, danh tiếng của nữ tử trong một gia tộc đoàn kết như thể tay chân, một người mang tiếng xấu, những người khác cũng đừng nghĩ tới việc có thể yên ổn, cho nên Trình lão phu nhân không sợ Trình Du Cẩn nói Trình Du Mặc không giữ chuẩn mực đạo đức. 
 
Thời gian này, Trình lão phu nhân hỏi những nha hoàn ở sơn trang ngày hôm đó, biết được Trình Du Mặc biến mất một buổi tối, ngày hôm sau Trình Du Cẩn lên núi tìm nhị cô nương mới ngẫu nhiên gặp phải Hoắc Trường Uyên. Ghép từng chuyện lại với nhau, lại thêm cả thái độ của Hoắc Trường Uyên, Trình lão phu nhân cũng đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì. 
 
Nhưng bất kể là thế nào thì sự trong sạch của Trình Du Mặc đều bị hủy hết rồi, nàng ta không thể gả cho Hoắc Trường Uyên, vậy thì chỉ có một cách duy nhất là treo cổ tự vẫn. Trình Du Mặc và Hoắc Trường Uyên ở cùng nhau một đêm, loại chuyện như thế này chỉ có thể được giữ kín ở trong lòng người có liên quan, một khi nói ra thì tất cả nữ tử của Trình gia đều sẽ thân bại danh liệt, sẽ không thể nói đến chuyện cưới xin nữa, Trình Du Cẩn thân là trưởng tỷ lại càng phải đứng mũi chịu sào.
 
Trình Du Cẩn rất thông minh, Trình lão phu nhân rất tán thưởng điểm này ở nàng. Ngay cả khi muội muội ruột làm ra chuyện như vậy, Trình Du Cẩn cũng không hề giận quá mất khôn mà luôn tỉnh táo nhắm vào Hoắc gia, nói có sách mách có chứng đẩy hết lỗi lầm cho họ. Hoắc gia vô ơn bạc nghĩa, đương nhiên người bị hại như Trình Du Cẩn là vô tội và đáng thương nhất.

 
Cuối cùng Trình lão phu nhân cũng chấp nhận hành động của Trình Du Cẩn. Mặc Nhi đã mất đi sự trong trắng, tất nhiên phải gả cho Hoắc gia, nhân cơ hội này trấn áp nhuệ khí của Hoắc gia cũng không tệ. Tuy nhiên, bà không ngờ rằng Khánh Phúc lại theo đà của Trình Du Cẩn mà bóng gió chế giễu Nguyễn thị. Trình lão phu nhân không muốn người ngoài coi Trình gia là trò cười, bà khẽ ho một tiếng, cả Khánh Phúc và Nguyễn thị đều phải nín bặt không dám nói gì nữa.
 
Trình lão phu nhân nhìn Chu thái thái: ''Chu thái thái, làm phiền bà về đi. Để cho bà nhìn thấy loại chuyện này, quả thực là lão thân dạy dỗ không tốt."
 
Chu thái thái cười: "Làm gì có chứ."
 
"Nếu Chu thái thái đã nhìn thấy rồi, lão thân cũng không giấu giếm nữa, lão thân cũng không ngại nói thẳng. Thời gian trước Hoắc gia đã định hôn ước với đại cô nương, nhưng không hiểu sao lại từ hôn, bây giờ lại đến cầu hôn nhị cô nương. Trên đời này làm gì có cô nương nào chịu được sỉ nhục như vậy, việc đại cô nương muốn đòi công bằng không có gì đáng trách hết. Hôm nay có Chu thái thái ở đây, lão thân xin nói rõ với Hoắc phu nhân, Trình gia chúng ta không đến nỗi chỉ có thể gả cho Hoắc Hầu gia đâu. Nếu Hoắc phu nhân thật sự muốn kết thông gia thì hãy bỏ ra chút thành ý. Nếu không, vậy thì thôi, lão thân thà để hai đứa cháu gái cắt tóc làm ni cô cả đời còn hơn bị kẻ khác chà đạp dưới chân mà làm nhục, để chúng nó trong sạch mà đến, rồi lại trong sạch mà đi cũng tốt."
 
"Lão phu nhân ngươi nói gì vậy!" Chu thái thái vội vàng nói: "Làm sao lại thành ra thế này? Hoắc phu nhân đã tới cửa, tất nhiên là muốn kết thông gia, Hoắc phu nhân, người nói xem có phải không?"
 
Hoắc Tiết thị nghĩ thầm tốt xấu gì cũng nói hết rồi, bà ta đã trở thành một bà mẹ chồng ác độc, còn có thể nói cái gì nữa? Dẫu nghĩ vậy bà ta cũng không dám trở mặt trước mặt Chu thái thái, chỉ có thể miễn cưỡng cười đáp: "Chu thái thái nói đúng, đương nhiên là ta thành tâm cầu hôn nhị cô nương của quý phủ cho con trai ta."
 
"Vậy thì tốt." Trình lão phu nhân nói: "Còn cụ thể thành ý nên thế nào thì để lần sau lại nói tiếp đi. Tiễn khách."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui