Cửu Thiên Liên Sinh

Hoàng Phủ Thiên Niên tại bao sương bên này cảm thấy thú vị, bên kia Hoả Vân Thiên như đứng đống lửa, như ngồi đống than, ngồi thôi cũng khó yên, trận đấu còn chưa bắt đầu mà trong lòng đã bồn chồn lo lắng, thấp tha thấp thỏm, nếu Tam vĩ hồ có thể giành được hạng nhất tự nhiên là giai đại vui mừng, nhưng nếu thua thì để hắn phải công đạo với vị quý nhân trong cung kia thế nào đây?

Hắn không phải chưa từng nghĩ sẽ xuống tay với con Tiểu hắc miêu kia, nhưng lời của Bạch xà đại nhân nói khiến hắn đột nhiên bừng tỉnh, sau lưng Tiểu hắc miêu chính là đại ma đầu a, người đã từng này tuổi như Hoả Vân Thiên cũng chỉ nghe qua một vài tin đồn về Diệt Thiên, nhưng từ trước đến nay cũng không đặt trong lòng, dù sao so với người trong cung, đại ma đầu có lợi hại thêm mấy cũng chỉ là một người mà thôi.

Mà nếu kết qủa trận đấu thua, trong cung nhiều nhất trách cứ Hoả gia bọn họ một phen, nhưng một khi hắn hạ thủ với Tiểu hắc miêu, trời biết đại ma đầu kia có thể giận giữ rồi phá huỷ Hoả gia bọn họ hay không, tuy rằng Hoả Vân Thiên tin Hoả gia nhà hắn cũng không phải dễ dàng bị đối phó như vậy, nhưng bọn họ dù sao cũng không muốn chọc đến một nhân vật đại phiền toái như y.

Hơn nữa nghe nói vị công tử chùm áo choàng trắng từng xuất hiện cùng với đại ma đầu hôm nay cũng đã ở trong đấu thú tràng.

Hoả Vân Thiên chỉ còn biết hi vọng Tam vĩ hồ có thể thắng.


Cùng ngồi trong bao sương này còn có Kim gia, thành chủ tam công tử Cung Tiêu Tiêu cùng với Tĩnh Vương, Hoả Vân Thiên lui ở một bên buồn không nói, Kim gia cùng Cung Tiêu Tiêu tán gẫu thích ý nhưng không dám quấy rầy Tĩnh Vương.

Lúc Hoàng Phủ Thiên Hách nhìn thấy Tam vĩ hồ li trong đấu tràng cũng hơi sửng sốt, lập tức như là nghĩ đến cái gì lắc đầu cười khổ, nhưng phía sau ý cười lại cất giấu một tia băng hàn.

Hắn nghiêng đầu nhìn vị trí trống không bên người, buổi sáng Lâm Cửu đột nhiên nói không thoải mái không muốn đến đây, Hoàng Phủ Thiên Hách đương nhiên liếc mắt một cái là biết Lâm Cửu nói dối, nhưng hắn cũng không miễn cưỡng Lâm Cửu, Hoàng Phủ Thiên Hách nghĩ Lâm Cửu chẳng qua là không thích ngồi cùng với những người khác mà thôi.

Lâm Cửu cũng không phải vì nguyên nhân gì mà không thích ngồi cùng người khác mới lấy cớ không đi đấu thú tràng, hắn chỉ là không thể ngồi cùng bao sương với Tĩnh Vương mà thôi.

Thân khoác áo choàng trắng che khuất khuôn mặt, vì để ngừa vạn nhất, Lâm Cửu còn ăn một viên biến hình đan, tạm thời biến về bộ dạng kiếp trước của y, như thế này để nếu Tiểu thối miêu thắng y còn đi lên lĩnh thưởng a.

Nhưng trong lòng Lâm Cửu vẫn có chút lo lắng, y cũng không ngốc đến mức nghĩ Tiểu thối miêu là thiên hạ vô địch, bách chiến bách thắng, dã thú trong đấu thú tràng đều sinh tử do trời, sống hay chết đấu thú tràng đại thể sẽ không phụ trách, vạn nhất Tiểu thối miêu bị đánh thảm y cũng phải chạy lên cứu Tiểu thối miêu, chung quy không thể nhìn Tiểu thối miêu bị đánh chết ha?

“Ắt xìii ——” Tiểu thối miêu đánh một cái hắt xì, bàn chân nhỏ nhu nhu cái mũi, trừng mắt nhìn bao sương phía trên.


Phàm nhân đáng ghét nhất định là ở sau lưng bổn vương nói bậy, chờ sau khi bổn vương khôi phục sức mạnh nhất định sẽ giáo huấn phàm nhân thuỷ tính dương hoa nhà ngươi.

“Tê ——” Tam vĩ hồ ly đứng trước mặt Tiểu thối miêu đột nhiên phát ra một tiếng mài răng, ba cái đuôi dài ở không trung quơ đến quơ đi tựa hồ cảm thấy hứng thú đối với khí vị trên người Tiểu thối miêu, ánh mắt màu lục u u phát ra ánh sáng long lanh, không ngừng đi vòng quanh Tiểu thối miêu nhìn đi nhìn lại.

“Ngao ô ——” Tiểu thối miêu gầm nhẹ một tiếng với Tam vĩ hồ ly, Tam vĩ hồ ly “hưu” một cái nhảy ra, cách Tiểu thối miêu một đoạn.

Huyết mạnh của Thú Vương nhiều thế hệ tôn vinh, đối với dã thú cái mà nói khí vị này có lực hấp dẫn mãnh liệt giống như thứ thuốc thôi – tình cường liệt nhất thế gian.

Tam vĩ hồ li lắc lư cái đuôi, một đôi mắt cám dỗ lộ ra tín hiệu cầu hoan.


Tiểu thối miêu trở mình xem thường, chỉ là một con Tam vĩ hồ li mà cũng muốn nhận được sự sủng ái của hắn đúng là người si nói mộng, trước khi hắn giáo huấn cái tên phàm nhân thuỷ tính dương hoa kia trước tiên phải giải quyết con thối hồ li không biết tự lượng sức mình này.

Mùi của con hồ lẳng lơ này xông ra khiến hắn khó chịu —— Tiểu thối miêu “Ngao ô” Một tiếng nhảy về hướng tam vĩ hồ ly, một trảo ở ngay trên mặt Tam vĩ hồ ly lưu lại mấy vết móng vuốt.

“Ô….” Tam vĩ hồ ly đáng thương nghẹn ngào một tiếng, vẫn giả bộ yếu thế ở trước mặt Tiểu thối miêu lắc lư thân mình, như là sợ bị Tiểu thối miêu đánh, Tam vĩ hồ ly vẫn không dám tới quá gần, nhưng vẫn lắc lư vặn vẹo trước mặt Tiểu thối miêu, bộ dáng kia quả thực là quyến rũ đến cực điểm.

Hoá ra một hồ một miêu này ở trong đấu thú tràng đang trình diễn màn tìm bạn đời a.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui