Cửu Thiên Địa Luân Hồi


" Hai đứa bộ ngày nào không cãi nhau là ngày đó ăn cơm không vô hả?!?" -Diệt Hiên tức tái mặt nhìn hai đứa học trò quậy phá kia-" Là! Hắn kiếm chuyện trước" -Bạch Niên hơi sợ nhìn lên mặt vi sư đang giận dữ rồi gục đầu xuống chỉ tai về Nhược Lạc ấp úng nói
-" Này đừng có vu oan nhé, đồ tiểu yêu tinh nhà cô" -Nhược Lạc thấy mình bị vu oan thì tức giận quát về Bạch Niên
-" Phạt hai con không được ăn cơm trong hôm nay" -Diệt Hiên vừa nguôi giận rồi cười đểu với hai đứa kia và đưa ra hình phạt
Hai đứa kia thì bất lực không nói được gì thì liền chấp nhận hình phạt, Hiên thì đi ra vách núi cao gần đó gọi là Lũng Thần vì nó nằm trên Thần giới rất cao.

-" Xí! Uớc gì bây giờ mình có thể đi xuống Nhân gian nữa" -Diệt Hiên vừa vươn vai ra vừa nói
Đột nhiên có một cơn gió bay đến, làm Hiên đang thả rong người thì lay lưa té xuống vách núi, may mà bả có con Linh Thú không thì tiêu.

Nhưng cũng mất khá nhiều thời gian để gọi con thú đó ra.

-" Viên! Viên Viên Viên ra đây mau lên !!! -Diệt Hiên hét lên gọi tên con thú mà mình nuôi suốt mấy năm nay ra

Sau một hồi thì mới có tiếng chim bay tới, nó khá to thân hình thì to như gần nữa cái nhà bay đến và đón chủ nhân đang rơi tự do một cái "Bụp" rồi lại lao thẳng xuống mặt đất mặc cho chủ nhân có kêu gào hoặc bám vào lông mình hay chưa nữa.

-" Viên hôm nay ngươi bị cái gì vậy hả dừng lại coi !" -Diệt Hiên hét lên trong hoảng loạn vì được trải nghiệm trò chơi mạo hiểm nhất năm
-" He he cứ tận hưởng phúc giây này đi chủ nhân thân yêu của ta" -Viên cười đểu rồi càng ngày càng tăng tốc
Đến độ cao nhất định Viên lật ngược mình lại và thả rơi Diệt Hiên xuống cái hồ bự kia mà ngay lúc Hoàng đi ngang, thay vì Hoàng tốt bụng đỡ lấy Diệt Hiên thì cô né ra để cho người đang kêu lên kia té xuống không chút do dự.

-" Con người gì mà ác độc vậy, thấy người khác té mà không đỡ còn né nữa" -Diệt Hiên tỉnh táo lại nhìn lên Hoàng và quát tại sao cô không đỡ mình
-" Cáo! " -Hoàng nhìn thấy tóc của Hiên thì bất chợt thốt lên
-" Tôi không phải cáo ! Là người hiểu không hả?" -Hiên tức giận đứng bật dậy và quát
-" Cái tóc quá giống còn gì" -Hoàng vẫn bình tĩnh nói
-" Cô !!! " - Hiên không nói được gì chỉ có thể nói từ đó ra

-" Nhưng mà cáo lùn thật đó, mới đứng ngang cổ tui vậy chà" -Hoàng nhìn vào Hiên mà lấy tay đo đo
-" Này đủ rồi nha, tôi cao hay lùn đâu có ảnh hưởng đến đời sống của cô chứ đồ mất nết" -Hiên tức điên chửi Hoàng
-" Cô nói ai là đồ mất nết hả?!" -Hoàng cũng tức theo và hỏi lại câu Hiên vừa chửi
-" Mạnh quá! Còn là Thần lực nữa, tiêu rồi chọc nhầm thứ dữ rồi" -Hiên nhìn người con gái đang toả khá sát khí với cái mặt không thể mắc cười hơn mà thầm thán đi kèm sự lo sợ tột độ
-" Có ngon thì nói lại coi" -Hoàng xăng tay áo lên và hướng về phía Diệt Hiên
-" À mà cho hỏi cô tên gì vậy" -Hiên thấy tình hình không ổn liền lập tức đổi chủ đề
-" Hả? À tôi tên Bách Linh Huyền Hoàng, vậy con cáo?" -cô cũng khá ngu và đáp trả câu hỏi kia không do dự thậm chí còn hỏi ngược lại
-" À tôi tên Chấn Diệt Hiên" -Hiên cảm thấy may mắn vì người đáng sợ trước mắt đã nguôi giận rồi nở nụ cười không thể giả dối vào đâu nữa để đáp trả
-" Ồ, Chấn Diệt Hiên!.

.

Chưa từng nghe qua"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui