Thiên Phong:- chả hiểu nổi
Quân Cửu:- au ả a a (dịch: mau thả ta ra)
Khuyết Dương:- được rồi thả liền, đúng là đồ phiền phức
Ngưng Lục:- tụ hợp ở đây hết nhỉ?* chỉ thiếu mỗi Lạc Toái, Lạc Hi, Đồng Cơ, Đồng Mộ, và cả tên mặt quan tài Đồng Miên*
Y Nhược:- không cần quan tâm đến lũ đó, chừng nào cuộc thi tuyển chọn thái tử bắt đầu
Ngưng Lục:- 2 ngày nữa
Thiên Đông:-* làm như chúng ta là người vô hình*
Ngưng Lục:- à mà này, các ngươi có muốn đi đến cuộc thi tuyển chọn Thái Tử Diệt Thần không? chỉ duy nhất một tên
Y Nhược:-?
Khuyết Dương:- đi đi A Phong
Quân Cửu:- được đó
Thiên Trùng:- ủng hộ luôn
Khuyết Mặc:- ngươi đi là hợp lí đó Phong
Thiên Phong:- nhưng!
Hàn Ngôn:- không cần ngại đâu
Hữu Ca:- đi đi
Từ Nhu:- ngươi không đi thì ai đi nữa
Thiên Đông:- ủng hộ nè đi đi
Giải Thu:- tới đó thì vui mà
Ngưng Lục:- Thiên Chí Phong! ngươi đi
Thiên Phong:- nhưng!
Ngưng Lục:- không cần nói nhiều
Thiên Phong:-* mấy tên này, ta định 2 ngày nữa ta định xuống Nhân giới mà*
Thiên Đông:-* ngươi tưởng ta không đi là ngươi có thể bước chân ra ngoài sao?*
Thiên Phong:-* đời! *
/NHÂN GIỚI, TÂN THÀNH/
Huyền Hoàng:- chán nhách
Tố Biên:- ồ, giờ ta quăng tiền vào mặt là hết chán chứ gì
Huyền Hoàng:- ờ
Phiêu Linh:-! hai người muốn biết trước số phận không?
Huyền Hoàng:- biết trước?
Tố Biên:- được à? Phiêu Phiêu ngươi đừng đùa ta
Phiêu Linh:- mắc gì ta phải đùa, ở Tân Thành có một Phù Chú sư mà, để ta dẫn hai ngươi đi
/NƠI HOANG VU NHẤT TÂN THÀNH/
- là các ngươi?
Phiêu Linh:- làm ơn ông giúp con coi số phận được không?
- hai ngươi ta đã nói rồi, cô gái kia lại đây còn phận ngươi và tên kia thì ra ngoài đi
Phiêu Linh:- ra đi chút hẳn vào
Tố Biên:- ờ
Huyền Hoàng:-!
_trong hang động tâm tối một lão già ngồi chấp tay và một cô gái tuổi trung niên đứng ngơ ngác_
- cô gái, cô tên gì?
Huyền Hoàng:- à cháu tên là Bách Linh Huyền Hoàng
- cô có quen những người nào kể ra hết đi, và cuộc đời cô
Huyền Hoàng:- kể ra hết thì cũng khá dài
- ta sẽ nghe và ghi nhớ hết, cứ kể
Huyền Hoàng:- cháu quen rất nhiều, Tố Biên!
- tên đó và Phiêu Phiêu ta biết không cần cháu kể, biết thôi cũng không cần phải là bằng hữu
Huyền Hoàng:- những người như Huyết Lệ, Khánh Hiên, Lâm Đằng, Băng Mộng, Dị Thanh, Tú Thời Minh Đàm, Xuyên An, Phi Hà, Hoàng Anh mặc dù cô gái đó cháu chưa gặp, Chí Phong, Uy Đông Khuyết Dương, Khuyến Du
-* Khuyết Dương, Uy Đông, Khuyết Dương?* vậy là hết rồi đúng không?* xem ra không như mình nghĩ*
Huyền Hoàng:- không! cháu còn quen một tên nam nhân nữa hắn rất bất thường tâm trạng thay đổi nhanh như gió lướt qua tên là Y Cát
-* Y Cát?! không phải chứ là hắn kẻ diệt rồng, sao con bé này lại quen được một tên nổi tiếng là đáng sợ hơn cả quỷ này chứ, chắc là trùng tên thôi, phải hỏi thật đã*
Huyền Hoàng:- sao vậy ông?
- tên đầy đủ của hắn, con hãy miêu tả hình dạng, khuôn mặt, và ấn tượng đầu tiên khi gặp hắn, con có chứng kiến được lúc nào hắn trở nên mất lí trí không?
Huyền Hoàng:- tên đầy đủ là Thiên Y Cát, ngoại hình của hắn khá cao, cao hơn con nữa cái đầu, hắn thường đeo cây trâm xanh ở bên lỗ tai có đeo một một chiếc bông bằng vàng, hắn thường mặc những bộ như màu của hỉ phục, còn mặt thì cũng đẹp nhưng có chút giống nữ nhi có một nốt ruồi xéo dưới mắt trái, ấn tượng đầu tiên gặp hắn là hăn rất khó gần và lạnh nhạt nói rất ít lúc hắn mất lí trí thì không
-* những miêu tả đó! rất giống, rất giống với con ác quỷ kia Thiên Y Cát, kẻ giết rồng, giết cả đồng loại*
Huyền Hoàng:- hửm?
- hắn có làm con bị gì không?
Huyền Hoàng:- không hề
- hắn rất quan tâm con?
Huyền Hoàng:- cũng không phải là quan tâm gì đâu, ông đừng nghĩ quá
- ta khuyên con nên tránh xa tên đó đi, sớm muộn gì con cũng hối hận
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...