Cửu Thiên Địa Luân Hồi


/CANH 2 TRƯỚC CỔNG MA TỘC/
Huyền Hoàng:- làm sao để vào chứ?
Y Cát:-* kết cấu dễ phá thật, vậy cũng đi nói là khó ư?* (quơ tay)
_Y quơ bàn tay thẳng ngang theo lối dọc thì bức tường Ma thuật của Ma giới bị cắt đứt ra một lổ hỏng_
/BÊN TRONG KẾT GIỚI/
_sau cái cú mà Y phá thì bên trong kết giới rất hỗn độn, nào là động đất, nào là rung chuyển_
- cái gì thế này, sao lại rung chuyển mạnh vậy chứ
- kế! kết giới Ma tộc bị phá rồi
- bị phá dễ dàng như vậy ư?
- lần trước thiếu chủ của chúng ta về cũng có chuyện tương tự vậy sảy ra nhưng không có mạnh như này, kẻ nào mà có sức phá mạnh đến vậy chứ
Huyết Nhi:-* bọn phế vật, có như vậy mà cũng không đỡ nỗi* a hai vị đã đọc bức thư đó rồi à? đến đúng lúc lắm
Y Cát:- tự xử lý đi
Huyền Hoàng:- hoá ra cô là người của Ma tộc sao?
Huyết Nhi:- ây da, bị Hoàng công tử đoán trúng rồi, ta là người của Ma tộc
Huyền Hoàng:- đừng dài dòng, lý do cô kêu ta đến đây để làm gì? cô thừa biết khi người của Nhân tộc đến đây là sẽ bị triệt thải tu vi mà?
Huyết Nhi:- ta muốn cho Hoàng công tử gặp một người
Huyền Hoàng:- người?
Huyết Nhi:- đúng vậy, mời Hoàng công tử theo ta đi
Huyền Hoàng:-* có nên tin không đây? đánh liều vậy* ngươi đi đi ta sẽ theo cô ta một mình
Y Cát:-(biến mất)
_Nhi dẫn Hoàng đến trung tâm của cả Ma tộc_

(MINH HOẠ NHOE)
Huyền Hoàng:-*! ! !
*
Huyết Nhi:-* nếu ả thật sự là Thành chủ của Tân La Thành thì kế hoạch của ta coi như đổ bỏ*
_Nhi cứ suy nghĩ trong đầu mấy thứ đó vì thế lực của Tân La Thành rất mạnh, mạnh hơn những gì mà ngay cả Thành chủ hiện giờ biết_
Huyết Nhi:- đến rồi, mời Hoàng công tử đứng ở đây
Huyền Hoàng:-* rõ ràng biết ta là nữ nhân mà lại kêu bằng công tử là sao?* nhức chân chết đi được, cô ta định dẫn chúng ta đi đâu chứ
/BÊN TRONG PHỦ/

Huyết Nhi:- ca ca, ta có một thứ muốn cho huynh xem này
Huyết Lệ:- đừng có làm ồn, ta đang tu luyện
Huyết Nhi:- nhưng mà đi đi, đảm bảo thứ này sẽ không làm huynh thất vọng đâu Lệ ca
(NGHE CHỮ LỆ, TUI NGHĨ ĐẾN ANH LỆ DUY)
Huyết Lệ:- chẹp, thật phiền phức, rốt cuộc là thứ gì cơ chứ nói đại ra đi
Huyết Nhi:- thiên cơ bất khả lộ, đi với ta đi
Huyết Lệ:- ngươi phiền quá đấy* nếu không phải vì tên thuộc hạ khuyên ta về thì ta cũng sẽ không ở đây*
Huyền Hoàng:- ra rồi kìa
Huyết Nhi:- đã để hai người đợi lâu, người mà ta muốn cho Hoàng công tử coi đây, ra đi ca ca
Huyết Lệ:-( bước ra)
Huyền Hoàng:- là ngươi?
Huyết Lệ:- muộ!.

à không Huyền Hoàng cô nương sao lại đến tận Ma giới chứ, chẳng phải cô nương tất hận Ma tộc bọn ta sao?
Huyền Hoàng:- là cô ta bảo ta đến (chỉ về phía Nhi)
Huyết Lệ:-( quay sang) ta không thấy cô ta đâu
Huyền Hoàng:- ể!.

.

Huyết Lệ:- nếu đã đến đây không thì phí lắm, mời Huyền Hoàng cô nương vào dùng trà
Huyền Hoàng:- không cần đâu, ta với ngươi không quen biết nên chỉ nói chuyện thôi
_bổng từ đâu giọng nói của Nhi vang lên_
Huyết Nhi:- bắt ả lại cho ta, ả chính là người đã hại thiếu chủ đó
Huyền Hoàng:- này này đừng có chạm vào ta
Huyết Lệ:- thả r!
Huyết Nhi:- đó là lệnh của tộc trưởng
huynh dám làm trái?
Huyết Lệ:-! !.

.


_Lệ chỉ đành nhìn Hoàng bị các ma lính bắt Hoàng đi, và tống vào ngục giam_
/2 NGÀY SAU/
Huyền Hoàng:-! !.

Huyết Nhi:- cảm giác bị các hình phạt của Ma tộc tra tấn thế nào? thích nó chứ?
Huyền Hoàng:-! !.

.

Huyết Nhi:- mở mồm lên nói cho ta
Huyền Hoàng:- Y! Cát
Huyết Nhi:- Y Cát? muốn nhờ tên lúc đó cứu sao, quên nói cho ngươi biết ở Ma giới 2 ngày chỉ bằng 2 canh giờ ở Nhân giới thôi, chịu chết đi là vừa
Huyền Hoàng:- chết thì sao chứ, ai mà chẳng phải chết, cả cô cũng như vậy
Huyết Nhi:- quyến rũ ca ca của ta còn lên mặt cả ta nữa à? loại đàn bà như ngươi chỉ có chết mới an lành thiên hạ
_Nhi cầm roi mây vả vào Hoàng mấy phát lại là máu nữa_
Huyền Hoàng:- ta không hề làm gì hắn
Huyết Nhi:- không làm gì mà 3 tháng nay, huynh ấy về đều luôn nhắc đến "HUYỀN HOÀNG"
Huyền Hoàng:- là hắn chứ đâu phải ta
Huyết Nhi:- không phải ngươi? cũng vì ngươi mà Lệ ca không qua nỗi tâm ma đấy
Huyền Hoàng:- mặc kệ hắn, hắn không liên quan đến ta
Huyết Nhi:- ngươi! hừ sớm muộn gì thì ngươi cũng bị chết đói cứ ở đó mà hưởng thụ cái chết vinh hạnh đi
_Nhi bước đi mất để lại bóng dáng của Hoàng bị treo ở ngục giam, người thì đầy máu, mắt thì bị bụi làm mờ, may mà sức lực vẫn còn_
Huyền Hoàng:-* ả đi rồi, chính là lúc này, phải nhanh chân mới được bị phát hiện là toi đời*
_Hoàng dùng sức mạnh của tu vi để phá bỏ còng xích ra, thật ra là nổ_
Huyền Hoàng:-* không có ai, chết tiệt mắt mình cứ mờ thế này thì làm sao cho được chứ, vốn là cái Ma tộc chết tiệt này không bao giờ tin nổi*
/BỊCH/
Huyền Hoàng:-( nuốt nước bọt) *xong rồi*
Huyết Lệ:- là ta

Huyền Hoàng:-* tại sao lại là tên Ma tộc chết tiệt này*
Huyết Lệ:- muốn thoát khỏi đây ta dẫn cô đi
Huyền Hoàng:- không cần, ta tự đi được, để một tên nam nhân lạ lẫm dẫn đi rất mất mặt
_đột nhiên có vài tên ma lính nghe thấy gì đó liền chạy lại, may mà Hoàng nhanh chân bám lên tường_
ma lính1:- ta mới nghe giọng nói của ai
Huyết Lệ:- là ta
ma lính1:- nhưng rõ ràng!
ma lính2:- hoá ra là thiếu chủ, thất lễ thất lễ
Huyết Lệ:- không có gì thì đi
ma lính2:- nhưng mà thiếu chủ đến đây có việc gì?
Huyết Lệ:- coi phạm nhân
ma lính2:- vậy thì ta đã qua đa nghi rồi, mạo phạm thiếu chủ nhiều
Huyết Lệ:- không cần, cút xéo cho ta lad vừa rồi
_sau khi hai tên kia đi thì Hoàng mới nhảy xuống_
Huyền Hoàng:-* nguy hiểm thật, chậm chút nữa là tiêu rồi*
Huyết Lệ:- bây giờ cô có thể đi, cửa Ma tộc đã mở, cánh cửa mà ta dùng tu vi mở ra đã bám vào kết giới
Huyền Hoàng:- ngươi rốt cuộc có tu vi như thế nào?
Huyết Lệ:- Thiên Thuân Phi Kì
Huyền Hoàng:-* hắn đã gần phi thăng Tiên giới? giấu diếm mình bấy lâu nay*
Huyết Lệ:- đi đi, coi như đây là lần cuối ta với cô gặp nhau
Huyền Hoàng:- cảm ơn *lần đầu tiên ta biết ơn Ma tộc ư? tại sao chứ?*
Huyết Lệ:-! ! !
_lúc Hoàng vừa bước sang cánh cửa do Lệ mở thì đúng lúc cánh cửa khép lại và tai hoạ ập đến_
ma lính2:- bắt tên phản nghịch đó lại
ma lính1:- phải tóm được hắn, tộc trưởng đã ra lệnh
Đình Chu:- không ngờ con lại là người như vậy Lệ nhi, vì một tên Nhân tộc mà đã phản bội cả Ma tộc
Huyết Lệ:- thì sao? ông giết chết mẹ ta bây giờ lại quay sang toả lòng yêu thương ta? (nhếch mép)
Đình Chu:- ngươi! đồ phản nghịch, tống hắn vào Ma ngục mỗi ngày phạt 50 roi mây
Huyết Lệ:- thà là ông giết chết ta còn hơn
Đình Chu:- được nói hay lắm, lôi hắn ra xử trãm, phải treo cái đầu hắn giữa kinh thành Ma giới để bọn tộc nhân biết rằng, kẻ phản nghịch sẽ có kết cuộc như vậy
Huyết Nhi:- cha xin cha đừng giết ca ca
Đình Chu:- Nhi nhi?
Huyết Nhi:- ca ca huynh ấy chỉ là nhất thời thả ả Nhân tộc kia ra thôi, phải không Lệ ca?
Huyết Lệ:-! !.


Đình Chu:- sao ngươi không trả lời?
Huyết Lệ:- muốn chém muốn giết, tùy ông
Đình Chu:- hay lắm, ta sẽ cho ngươi toại nguyện
Huyết Nhi:- ca ca đừng nói thế m!
Huyết Lệ:- CÂM MỒM, TA KHÔNG CÓ PHÉP NGƯƠI GỌI TA LÀ CA CA!
Huyết Nhi:-* tại sao chứ, là vì lúc đó ư? tại ta cứ đứng yên nhìn mẹ huynh ấy chết ư?*
_chưa kiệp định thần thì Nhi liền chạy đến kế ngay một ma lính, rút kiếm của hắn ra và kề ngay cổ, miệng mở ra những lời đe doạ_
Huyết Nhi:- nếu cha không tha cho Huyết Lệ, con sẽ tự tử cho cha coi
Đình Chu:- Nhi nhi
Huyết Nhi:- hựm (đâm vào)
_cổ của Huyết Nhi bị thanh kiếm của một ma lính đâm vào, nói gì chứ kiếm của Ma tộc phải có độc tố mới chết người, mà Nhi lại không biết_
Huyết Lệ:-* ngu ngốc*
Đình Chu:- Nhi nhi, sao con lại đâm thử nguy hiểm đó vào cơ thể chứ, con có biết nó là độc dược cấp cao không?
Huyết Nhi:-* không sao, vì huynh ấy, mình chết cũng vừa*
Huyết Lệ:-* ngu ngốc, đừng tưởng diễn kịch như vậy là ta mềm lòng ngay*
Huyết Nhi:- ca ca huynh có thể gọi ta bằng một tiếng "muội" không?
Huyết Lệ:-! ! !.

.

Đình Chu:- súc sinh, có cả chuyện gọi như vậy mà ngươi cũng không làm được, vậy Ma tộc này cần thứ rác rưởi như ngươi làm gì chứ
_Đình Chu đá vào mặt Lệ mấy phát, rồi lại dậm lên lưng, tiếp tục đạp vào bụng những cú thật mạnh_
Y Cát:- muốn hắn chết dưới tay ông thì còn lâu
Đình Chu:- ngươi là ai? *hắn đã đục một lỗ ư?*
Y Cát:- ta là ta, chẳng lẽ là ông? (nhảy xuống)
_Y nhảy xuống và đá vào mặt lão Đình Chu một cái mạnh, khiến cho một chiếc răng của ông ta bị gãy_
Đình Chu:- tiểu tử thối, dám làm gãy răng của ta
Y Cát:- đừng kêu ta như vậy, ta lớn tuổi hơn cả ông nội ngươi đấy
Đình Chu:-* tên này, Thần lực của hắn quá mạnh, thật ra hắn là ai chứ*
Y Cát:- nếu không muốn chết thì thả hắn ra
Đình Chu:- ngươi đang nằm mơ à?
Y Cát:- vậy phải dùng đến bạo lực ông mới chịu nghe?
Đình Chu:- tên nhãi con, đừng có mà ra vẻ thế
Y Cát:- chưa đánh chưa biết ai mạnh hơn ai


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận