Cửu Thiên Địa Luân Hồi
/TIÊU GIA PHỦ/
người gác1:- hôm nay ta thấy có cảm giác không lành
người gác2:- ta cũng vậy
/LỘP CỘP/
Y Cát:- là đây sao?
Huyền Hoàng:- đúng
người gác1:- là nhị tiểu thư
người gác2:- mấy năm nay rõ ràng cô ấy bị Tiêu phu nhân quăng ra nơi hẹp tối của kinh thành rồi mà? sao bây giờ lại ăn mặc như người giàu có thế?
Huyền Hoàng:- cho ta vào được chưa?
người gác1:- dạ!.
vâng
Y Cát:- hừ, thật biết điều đấy!
Dung Quyên:- mẫu thân nghĩ sao nếu con cưới một chàng trai đẹp đẽ?
Lạc Tuyến:- đương nhiên mẹ sẽ đồng ý rồi, con gái út của mẹ mà
nô hoàn:- phu nhân phu nhân
Lạc Tuyến:- làm gì mà ngươi hấp tấp dữ vậy Âu Nhạn?
nô hoàn Âu Nhạn:- bẩm phu nhân nhị tiểu thư quay trở lại rồi
Lạc Tuyến:- cái gì?
Dung Quyên:- cái gì? cô ta quay trở lại
nô hoàn Âu Nhạn:- dạ vâng, nhị tiểu thư còn!.
.
Lạc Tuyến:- cô ta còn gì?
nô hoàn Âu Nhạn:- nhị tiểu thư còn đi với một tên nam nhân tóc trắng không rõ thân phận
Dung Quyên:-* nam nhân?* hắn làm sao? miêu tả ngoại hình của hắn cho ta mau
nô hoàn Âu Nhạn:- dạ thưa tam tiểu thư, mắt hắn vàng, tóc thì trắng tinh cao hơn nhị tiểu thư một cái đầu, ngoại hình thì chuẩn
Lạc Tuyến:- mau kêu nó cút đi
Dung Quyên:- mẹ, cho nhị tỷ vào đi~ *đây là cơ hội tốt*
Lạc Tuyến:- Quyên nhi!.
nếu con nói như vậy thì đành cho nó vào, cho nhị tiểu thư vào đi
/LỘP CỘP/
_Y với Hoàng đứng ngoài sân còn hai mẹ con kia thì ở trong_
Y Cát:- ta còn tưởng là bà sẽ không cho ta vào
Huyền Hoàng:-! ! !.
(trốn sau lưng Y)
Dung Quyên:-* đúng là nam nhân mình thích* ờ, công tử đây đã có ai hay chưa~
Huyền Hoàng:- oẹ *thứ như hắn 3 đời suốt kiếp cũng không có ai thương đâu*
Y Cát:- ta đến đây không phải vì điều đó
Lạc Tuyến:- vậy thì ngươi đến đây làm gì? còn Hoàng nhi đâu, ngươi giấu con bé ở đâu (lật mặt)
Huyền Hoàng:- bà không có quyền gọi tôi là con của bà (trốn tránh+la lên)
Y Cát:- đừng nói dài dòng, thay bảng tên của phủ bà thành Bách gia ngay
Dung Quyên:- ngươi có quyền gì chứ?
Y Cát:- ta không có quyền đó, nhưng người giữ cái phủ này đang ở đây
Lạc Tuyến:- vậy thì đi nói với Hoàng Đế đi
Minh Đàm:- nói với ta à? (từ đâu chui ra)
Huyền Hoàng:- *sao lại là hắn?*
Y Cát:- không liên quan đến ngươi (không cảm xúc)
Minh Đàm:- bà ta nói Hoàng Đế tức là ta, ta không đến chẳng lẽ ngươi làm chủ? (nhếch mép)
Y Cát:- ngươi nói gì hả cái tên đầu trắng kia
Minh Đàm:- ngươi cũng có khác gì ta đâu mà nói hả?
- trong não của ngươi chỉ có vàng bạc thôi
- trong não ngươi chẳng có một cái gì gọi là hiểu biết cả
- ta sống lâu hơn ngươi đấy
- sao cái bản mặt của ngươi khác gì 18 tuổi đâu
_hai tên dùng đôi mắt hình nữa miếng cam nhìn nhau và chửi bới, cho đến khi_
Huyền Hoàng:- nếu bà xem ta như con thì tại sao bà lại vứt bỏ ta?
Lạc Tuyến:- ta!.
.
Dung Quyên:- mong Hoàng Thượng minh xét cho
Minh Đàm:- phủ này vốn là của Bách Thanh Phán Diệp và Nhan Niên Đình
Huyền Hoàng:-* hắn biết cả tên mẫu thân với phụ thân của mình?*
Y Cát:- vậy nhờ ngươi xử dùm đi
Minh Đàm:- vậy con của họ phải nắm dòng dỗi cho đời sau (định nắm tay Hoàng)
/BỘP/
Y Cát:- nam nhân không được tùy tiện chạm tay nữ nhân
Minh Đàm:- tay của cô ta, bộ tay của ngươi à? (tức tối)
Y Cát:- thì sao chứ, tay của ngài ấy cũng là quyền của ta
Minh Đàm:- vậy thì nói chung đây là phủ của Huyền Hoàng (đi ra khỏi Tiêu gia phủ)
Huyền Hoàng:- vậy!.
.
bao nhiêu năm nay ta lang thang thì cuối cùng cũng trở về nhà của mình rồi?
Lạc Tuyến:- đây là phủ của ta, binh lính đâu ra đây
_rồi tư nhiên hết cả binh lính trong Tiêu Gia Phủ nhảy ra tổng là 68 tên_
Y Cát:- binh lính ư? ta cũng có, ra đây
_một mảng tường ánh sáng xuất hiện trước mặt Y và Hoàng sau đó là 5 bóng dáng bước ra_
Khuyết Mặc:- đó là!.
Thiên Đông:- không thể nào
Thiên Trùng:- có thể thật đấy
Khuyết Mặc:- Ngũ Thiên Cự Lự Nguyệt ư?
Thiên Đông:- bao nhiêu năm nay bọn họ không xuất hiện hoá ra là đã nằm trong tay của Tôn Chủ
Thiên Trùng:- Quân Cửu, Giải Thu, Hàn Ngôn, Hữu Ca, Từ Nhu bọn chúng!.
.
Giải Thu:- Tôn Chủ gọi chúng ta có cần gì?
Hàn Ngôn:- khoang đã! đây là Nhân giới
Từ Nhu:- chán nhách
Y Cát:- xử mấy tên phàm nhân đó đi, đừng làm bẩn tay ta
Quân Cửu:- nghe theo Tôn Chủ
Huyền Hoàng:-* ai cũng kêu hắn bằng Tôn Chủ, hắn lại kêu mình bằng một từ cao hơn?*
Y Cát:- đứng nhìn 5 tên đó đánh đi, bánh bao này (đưa ra)
Huyền Hoàng:- ngươi mua lúc nào vậy? (cầm lấy)
Y Cát:- tiện tay cưỡi ngựa ngang chổ đó, rồi lấy xong quăng ngân lượng vào
Huyền Hoàng:- ta phục ngươi rồi đó tên câm à
Hữu Ca:- mấy tên này xử một cái nhẹ cũng xong
Giải Thu:- chỉ là bọn phàm nhân thôi mà có gì phải lo ngại chứ
Quân Cửu:- lo mà đánh đi, Tôn Chủ kêu các ngươi xử bọn chúng chứ đâu phải bàn tán về chúng
Từ Nhu:- ngươi cũng lo đánh đi
/MẤY PHÚT SAU/
_mấy tên lính mà Lạc Tuyến gọi ra đều bị năm tên kia đánh bại_
Huyền Hoàng:-* lợi hại thật mấy tên này rốt cuộc tu vi như thế nào chứ?*
Y Cát:- quay về đi
Quân Cửu:- tuân lệnh, đi!
Hữu Ca:- chán ghê, chưa đánh đã cái tay
Hàn Ngôn:- chừng nào có về đánh nhau thì Tôn Chủ cứ gọi bọn ta
Giải Thu:- tạm biệt
Từ Nhu:- Tôn Chủ nhớ phải có thê quân nhanh nhanh nha
Thiên Trùng:- phụt, tên Từ Nhu đó!
Khuyết Mặc:- haha, Tôn Chủ bị tên đó dần mặt rồi
Thiên Đông:- cái tên Từ Nhu kia thế nào cũng có phần đời như tên Chí Phong thôi, tin ta đi
_ba tên này thì cứ đi theo Hoàng từ lúc Y còn chưa hạ phàm_
Y Cát:- giờ thì có thể trả lại Bách gia?
Lạc Tuyến:- mong đại hiệp tha mạng
Dung Quyên:- mong đại hiệp đội ơn hai mẹ con ta
Y Cát:- hử? (nhìn qua Hoàng)
Huyền Hoàng:- ta!.
không biết
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...